/Vkook/ Cái Xích Đu
fic: cái xích đu author: yinyinz9597 couple: taehyung x jungkookkót...két...kót...két... "Taehyung ơi...có ai đó đang ngồi trên xích đu kìa"…
fic: cái xích đu author: yinyinz9597 couple: taehyung x jungkookkót...két...kót...két... "Taehyung ơi...có ai đó đang ngồi trên xích đu kìa"…
Cô là Satou Mieki- một cô gái nghiện bộ truyện "My hero acdemia" ......Đây là lần đầu tui viết ko hay các bạn có thể ko đọcMình viết chỉ vì một ý nghĩ thoáng quaVà còn muốn thử sức hoi…
Một thế giới có các vì sao sáng trên bầu trời bay lượn, những người từ phía dưới nhìn lên đã có ý muốn nắm lấy nó, người ta gọi bọn họ là «tinh giả»Câu chuyện bắt đầu từ Ngọc Linh Thảo, một trong số những người muốn nắm lấy ngôi sao ấy
---Văn án: Tôi đã yêu em không biết qua bao nhiêu mùa hoa nở, qua bao nhiêu mùa tuyết rơi trắng xóa, tôi đã yêu em không biết qua bao nhiêu con trăng. Tôi đã yêu em. Em nghe chữ "đã" có thấy buồn khắc khoải như tôi không em, mà sao ánh mắt em, xa lạ quá, lạnh nhạt quá.---lời tựa:ngày 19 tháng 9 năm 2020, sinh nhật tuổi 19 của tác giả thì MCK released remix ther er trên youtube. Ngay từ lần nghe đầu tiên, mình bật khóc. MCK bảo là anh ấy tưởng tượng ra một người đàn ông yêu một cô gái hết kiếp này đến kiếp khác. Cứ yêu nhau, rồi cô ấy lại quên, rồi lại yêu nhau lại. Nhưng trái tim thì không phải sắt đá, đến một kiếp nọ, người đàn ông quyết định dừng lại.thờ ơ là khi người xa lạ chạm mặt nhau.Em thờ ơ với tôi mất rồi. Tình yêu là trò chơi, em vừa là quản trò vừa là trọng tài, em thắng rồi đó em hài lòng chưa.…
cái chuyện nực cười nhất mà em tự suy nghĩ đó là "Nắm Tay Nhau, Bên Nhau Đến Già" Nam x Nam..Ngược Thân..XxOo Truyện có những chi tiết do mình tự nghĩ ra có vài chi tiết cũng đi mượn. các bạn đọc chuyện vui vẻ…
Trên một con tàu nọ, có một chàng trai đang dựa vào lan can tàu như muốn gieo mình xuống nơi biển sâu, gần đấy có một người đàn ông lớn giọng muốn nói gì đó với chàng trai kia:"Lạc Hi, em hãy ở yên đó và nghe tôi giải thích đi!" "Không, tôi không muốn nghe những lời giả dối của anh nữa!" "Em phải nghe tôi nói, tôi thật sự không phản bội em mà" "Đủ rồi, hãy để tôi yên đi"Dứt lời chàng trai đã gieo mình xuống nơi biển sâu mà mặc kệ người đàn ông kia. "Ting"_____ Tác giả khá lười nên có thể ra truyện lâu. Không cần trông chờ nhiều.…
câu chuyện kể về chuyện tình trắc trở nhưng cũng không kém phần "tự vả" của cô nàng đạo diễn HẠ LAM và anh chàng minh tinh LÝ HIỀN. HẠ LAM sinh ra trông một gia đình khá giả nhưng cô luôn muốn tự lập và theo đuổi ước mơ làm đạo diễn từ bé nên đã vào trường ĐH sân khấu điện ảnh và từng hẹn hò với LÝ HIỂN nhưng vì một số hiểu lầm nên hay người đã chia tay. Sau này, khi cô làm đạo diễn cho môt bộ phim thì oan gia ngõ hẹp, nam chính bộ phim đó là LÝ HIỂN. Dù không muốn nhưng hai người vẫn phải hợp tác để làm nên một bộ phim ăn khách, và mối tơ duyên khi xưa của hai người đã được ghép lại trong lần hợp tác này...…
"Tố Ánh Hạ""Đừng kêu tôi nữa phiền quá đi mất""Tố Ánh Hạ tớ thích cậu!""Ừ biết rồi""Nè nè trả lời kiểu gì vậy!?"Câu trả lời của Ánh hạ khiến Mạc Hy Lam hơi khó chịu,đang ngỏ lời tỏ tình mà sao ai kia lạnh lùng quá rõ ràng là đang tỏ tình tưởng lãng mạn lắm chớ"Không chơi với cậu nữa,mình về đây"Nhìn Hy Lam giận dỗi đi về Ánh Hạ cũng chả biết phải phản ứng làm sao,chắc phải đi về một mình thôi chứ người ta giận rồi không dám mặt dày lại kêu đi chungRõ ràng là mình bày tỏ tình cảm của mình với cậu tận 7 năm rồi sao cậu không nhận ra.Mình không đùa đâu Ánh Hạ..làm ơn hiểu rõ tình cảm của mình đi mà!…
Thể loại:boylove học đường( Ngô Diệc Bảo×Triệu Tử Bình )Truyện viết về otp ở lớp mình.Mình là người đã"mắt trông tai thấy" 2 nhân vật chính hành động như thế( còn lời nói của nhân vật thì không nha.Tại mình viết theo góc nhìn nhân vật tên Bình á,chứ không phải mình là bạn Bình kia đâu^^) .Vì quá đỗi dễ thương nên mình đã viết chương này.( tên nv đã chỉnh sửa)Lưu ý là mình chỉ ra chương khi mà mình rảnh á.Và đây cũng là chap đầu tay thế nên văn phong lẫn vốn từ của mình khá yếu chưa trôi chảy cho lắm mọi người thông cảm nha.Cảm ơn mọi người đã xem 💕…
hãy cầu mong cho một tương lai hoà bình, nơi ta có thể cùng nhau nằm dài trên những bãi cát để rồi cùng thưởng thức dư vị còn đọng lại trên bờ môi của nhau. biển xanh, cát trắng, sóng vỗ ồ ạt như cách ta vỗ về đôi bên an ủi, hi vọng về một tương lai rộng mở, hoặc không. ý chí mài bén sắcngười nén lòng đau thươngcánh én lụa sắc trờitương phùng tiễn người thương.khi chiến tranh kết thúc, cũng là ngày người đổi thay tựa cái rét ngày đông bất chợt ập đến vào mùa hạ, "cái rét rữa hạ" đã đến rồi.mến, thân.(w) : lowercase___________________tình tiết giản đơn, dịu dàng nhưng cũng sẽ có phần chua chát.…
helo!Bé truyện này đc sinh ra vào lúc tui đang có một tâm trạng ko ổn định .Lúc đó tui đang nghe mấy bản nhạc buồn và đọc một cuốn truyện tên là" Chúng ta liệu có hạnh phúc trong thế giới này ko?" .Tui đọc đến phát khóc luôn ý. Trong khi tui cũg mới đọc được một vài chương thôi đấy.Vì tui thích viết truyện nữa.Thế nên tui đã lấy ý tưởng từ lời bài hát và một số ý ngắn trong cuốn truyện này.Và tất nhiên bộ truyện này sẽ có ngược nhé.Mong mọi người sẽ ủng hộ! Love!!…
Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó - Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên "An Hạ" còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái.....- Anh xin lỗi nhé, anh vội quá. Có gì để anh đền cái kẹo cho em nhé _ Anh khẽ cười, nói."Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời anh, tựa như vạt nắng tới sưởi ấm tâm hồn anh vậy"...Đây là bộ truyện đầu tiên cũng như là đứa con tinh thần của mình, mong các cậu sẽ ủng hộLƯU Ý : Truyện sẽ có câu chửi tục, ai không thích có thể bỏ quabìa : Pinterest…
hài, sủng, động kinh :)))…
lời tác giả"cuốn sách tôi nhặt được trên đường xếp bằng những trang của nhiều cuốn sách" - Lưu Quang Vũ.tôi viết tập tản văn này trong một trạng thái mơ hồ, như một nhân cách khác đã viết chúng. hồi ký: mối quan hệ đô thị là sự phóng tác của bản thân tôi dựa trên những câu chuyện có thật, những tình cảm có thật. sự phóng phú về mặt hình ảnh và chi tiết trong các tản văn là những tưởng tượng của cá nhân tôi về những câu chuyện của mình. bởi khi nhìn lại những ký ức, tôi thấy chẳng còn gì là thật nữa. tôi ấn tượng sâu sắc với các phép so sánh đầy choáng ngợp của tác giả Nguyễn Tuân trong tác phẩm “Người lái đò sông đà” mà tôi đã học từ rất lâu trước đây thời phổ thông. và thế là, tôi cũng muốn những dòng văn của mình đầy choáng ngợp như vậy.bạn đọc có thể muốn tìm kiếm một thông điệp cụ thể trong một tác phẩm cụ thể. tuy vậy, tôi chỉ muốn gửi tới bạn đọc những đoạn văn được viết như thể chỉ muốn tiêm một liều dopamin ngắn cho bạn. tôi mong rằng bạn đọc có thể thưởng thức những câu chuyện của tôi một cách đơn giản, như thể tận hưởng thú vui mua sắm trong mùa cao điểm.nhưng cũng không thể hoàn toàn bỏ qua về thông điệp của tập tản văn này. tôi gọi nó là hồi ký bởi vì ngoài những câu chuyện là có thật, tôi cũng muốn ghi lại góc nhìn của bản thân về thời đại mà tôi đang sống. dàn ý hay ý tưởng của các câu chuyện đều vô cùng cơ bản và dễ dàng quan sát được trong cuộc sống của chính các bạn. dù tôi cho rằng, sự viễn tưởng của tập tản văn chính là rào cản ngăn bạn đọc đồng cảm với câu chuyện. nhưng không ngăn cản bạn cùng tôi tưởng tượng đến những khung cảnh như huyền thoại mà tôi cố gắng truyền tải.sau cùng, tôi mong rằng các bạn đọc sẽ đọc tập tản văn này với tâm thế mở, với tâm thế giải trí, với tâm thế sẵn sàng đi sâu vào tâm trí tôi mà không cần biết tôi là ai. …
Trần Vũ Minh, một cô gái có đầy đủ phẩm chất tốt đẹp của một đứa con trai, lớp trưởng yêu quí của lớp12a6. Phẩm chất "cần cù chịu khó", đam mê cực độ với ngành cảnh sát nhân dân. Nhiều năm về trước do lầm lỡ tuổi thơ đã mang đi "cái quí giá nhất" của một đứa con trai.Dương Minh Hoàng, sinh sau nữ chính sáu tháng mà gánh nhiều "hậu quả". Đẹp trai, nhà giàu, học kém - điển hình tiêu biểu của hoàng tử thế kỷ 21. Chàng trai trẻ đau đớn chịu nghiệt số trở thành "thanh mai trúc mã" với nữ chính...Sự liên quan bắt đầu từ một tình tiết rất chi là "không trong sáng" liệu có tạo nên một câu chuyện trong sáng??? ...…
Tác giả: Phục Hy Linh Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HENhân vật: Viên Hạo x An Niệm Tư Văn án: Viên Hạo đế: " Trẫm đã từng thương tổn dằn vặt nhưng vì ngươi đã xóa đi đoạn kí ức đau thương kia nên ngươi phải ở bên cạnh trẫm, cùng trẫm thay thế nỗi đau ấy, cùng trẫm họa nên giang sơn của hai chúng ta"An Niệm Tư mỉm cười:" Ân. Ta nguyện ý"Cái gì gọi là đạo lí quân thần??Ân, không cần biết. Khoảng cách xa vạn trượngCó người nguyện ý rút ngắn Có người cam tâm tình nguyện đi đếnHọ thấy nhau. Mỉm cười. VàDay dưa một đời.Thế gian đó. Tình yêu đó. Hết thảy hãy để số mệnh an bài.Tình trạng: Chưa hoànTiến độ: Thứ bảy hàng tuần.…
thể loại: ngọt, tổng tài, HEMin Yoongi: một tổng tài lạnh lùng, tàn khốc nhưng lại rơi vào lưới tình của cô nàng trẻ con Park Jimin.Park Jimin: tốt bụng, ngây thơ, hồn nhiên vô đối.Vì sự nuông chiều quá mức của anh mà cô ngày càng tinh nghịch, phá phách.Thường hay giả lơ mỗi khi anh hỏi tội.Truyện nói về cuộc sống hằng ngày của đôi vợ chồng Min Yoongi và Park Jimin.Trích:"Jimin!!! em muốn chọc anh tức điên lên mới chịu đúng không!!!"Cô cười hì hì giả ngốc nói: "Chồng à, Min xin lỗi, Min chỉ vô tình làm bể hai chai rượu quý có một không hai của anh thôi mà".…
Cái gọi là tình yêu chân chính, cái gọi là mãi mãi, gọi là suốt đời vĩnh hằng đến ngàn kiếp liệu thực sự tồn tại? Em yêu anh, anh yêu em ruốt cuộc cũng chỉ là những lời nói. Tình yêu, như cánh hoa sữa bay mãi trên nền trời xanh trong, hết duyên, hết phận mãi bay, như kí ức giữa anh và em, em chết đi, điều đó sẽ không thay đổi. "Khi mùa thu gõ cửa thành phố , những con đường ở nơi đây không chỉ trải đầy lá vàng mà còn được nhuộm màu đỏ kiêu sa". Đó là em.…
Ai trong chúng ta cũng đã từng một lần trải qua tình yêu - dù là thoáng qua hay khắc cốt ghi tâm, dù rực rỡ như nắng hạ hay mong manh tựa cơn mưa đầu mùa. Có những mối tình ngắn ngủi nhưng để lại dư âm dài lâu, có những rung động nhẹ nhàng nhưng đủ làm tim ta lỡ nhịp. "Nắng rót đầy những ngày hạ" là những mảnh ký ức đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa những ngày xanh mát của tuổi trẻ và những nuối tiếc không thể gọi thành tên. Một mùa hè đã qua, một tình yêu đã cũ, nhưng cảm xúc thì vẫn còn ở đó - vẹn nguyên như thuở ban đầu. Liệu rằng, có ai đó trong chúng ta vẫn đang giữ lại một mùa yêu chưa kịp nói thành lời?…
Hạ nhận ra bản thân không thể yêu một người con trai như bao đứa bạn đồng trang lứa bởi lẽ nó hình như si mê cái Sương từ lúc nào ấy nó cũng chả rõ, chỉ là quá yêu thích, yêu đến nổi bên cạnh nó có cái Sương mất gì cũng chẳng tiếc, nhưng nó mất cái Sương thì nó chẳng cần cái gì nữa.-" Sương ơi, ngày mai mà tao về trễ cũng đừng bỏ tao đi nha, có bị bão cuốn tao cũng mò về kiếm mày đó".Sương chỉ nhìn nó, cười nhẹ. Rồi cô nhìn ra ngoài cửa, thấy gió lớn tuốt từng đám lá cây đem đám lá xanh mướt bay lượn trên vùng trời trắng mây rồi yên tĩnh đáp xuống sân đan dưới lầu. Sương cảm rồi, cô ngồi yên ắng một hồi rồi nhìn Hạ, cô bảo.-"Hạ ơi, em thương Hạ".…