Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Vì khế ước mà trói buộc nhau cả đời!"warning: không theo nguyên tác!! Chỉ đăng tải trên wattpad!!văn án: Isagi tỉnh dậy thấy bản thân mình và những người bạn cùng lớp tỉnh dậy trong 1 nơi xa lạ và đi theo mỗi người là 1 hệ thống khác nhau với cơ chế hoạt động riêng biệt. Và từ đó chính là quá trình Isagi làm nhiệm vụ để nâng cấp bản thân. Trong 1 lần làm nhiệm vụ cậu đã gặp một người khá..kì lạ?…
Một khi đã từ bỏ rồi thì đừng quay lại nếu ở lại thì phải làm đàn em của các ĐẠI NGỦ TỶ và cũng đừng bai giờ phản bội ĐẠI NGỦ TỶ coi chừng hậu quả không lường trước được…
Hán Việt: [ khoái xuyên ] bảo bảo bất hội khinh dịch cẩu đáiTác giả: Thượng Quan Xuân ThủyTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Chương 70 chân chính kết cục ( toàn văn kết thúc )Thời gian đổi mới: 19-04-2019Cảm ơn: 1 lầnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Song khiết , Xuyên nhanh , Xuyên sáchTấn Giang VIP2016-09-03 kết thúcTương lai nhân loại thông qua thực nghiệm chứng minh, bi kịch sẽ tích lũy vũ trụ phụ năng lượng,Vì nhân loại kéo dài; nàng nhiệm vụ chính là xuyên qua ở diễn sinh không gian trung viết lại hố cha cốt truyện, bình phục oán niệm;Cùng mặt khác chấp hành giả bất đồng, thói ở sạch như hoắc bảo nghi từ trước đến nay chỉ chơi chỉ số thông minh, không chơi cảm tình;Thẳng đến gặp được chân mệnh thiên tử!Nàng rốt cuộc thân thủ băm nguyên tắc uy cẩu, rải hoan nhi về phía nam thần chạy như điên, lại bất hạnh phát hiện:Thân là cốt truyện văn nữ xứng, nàng cư nhiên tự mang "Yêu đương hẳn phải chết" debuff!-- hố cha đâu đây là! Ai kịch bản như vậy cẩu huyết!Nàng còn liền càng không tin cái này tà!Làm kim bài chấp hành giả, bổn bảo bảo tuyệt không sẽ dễ dàng cẩu mang!Mau xuyên, 1V1, ấm áp chữa khỏi lược cẩu huyết, vô hệ thống, đi thẳng vào vấn đề, có chủ tuyến. Cơ bản ngày càng.…
Xin chào, chúc một ngày tốt lànhĐây là nơi các cậu chia sẻ tâm tư của bản thân vào hộp thư của chúng tớ 💋Bọn tớ cam kết sẽ không tiết lộ người gửi confession! Just for fun…
"Giữa tự do và tình yêu, tại sao tôi chỉ có thể chọn một?"Tại sao mọi người đều chán ghét nó?Tại sao mọi người đều bỏ rơi nó?Nó đã cố gắng phục tùng, cố gắng ngoan ngoãn, cố gắng giấu đi những thứ xấu xí của mình.Nhưng vẫn không ai cần nó.Truyện đam mỹ ngược đầu tay nhằm thỏa mãn mong chờ của ta vào một cuốn đam mỹ ngược thân ngược tâm, ngược tê tâm liệt phế.…
"Cậu bị cận à? ""Không ""Sao tớ thích cậu lâu như vậy, cậu lại không biết? ""..."___________________________________________"Thanh xuân là một cơn gió mang những kỉ niệm tươi đẹp, cất giấu hình bóng của một người. Năm đó cậu ngồi cạnh tớ, hai bàn tay cách nhau không quá mười centimet, mỗi lúc quay sang sẽ thấy khuôn mặt nhìn nghiêng của cậu. Những năm tháng cấp 3 không lãng phí vì có cậu " -Diệp Chi"Cô gái ngốc à! Ai bảo năm đó tớ thíc cậu chứ? Ai bảo cậu ngồi cùng bàn với tớ chứ? Thích tớ sao không nói ra? "- Tử Thiên "Ai cũng biết tớ thích cậu, chỉ có cậu mới không biết thôi" -Diệp Chi ___________________________________________Đây là những mẫu truyện ngắn về những năm tháng học cấp 3 quý giá của Diệp Chi -một cô gái nhút nhát, hướng nội,hơi ngốc và Tử Thiên -một chàng trai lạnh lùng, học giỏi. Vì sao trong mắt Tử Thiên lại chỉ có mỗi cô gái ngốc Diệp Chi? Vì sao trong nụ cười của Diệp Chi đều có hình bóng của chàng trai lạnh lùng ấy? Vì sao họ lại vô tình học chung lớp, ngồi cùng bàn? Duyên số cả đấy.…
Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…