Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mười tuổi, cậu chạy theo nhõng nhẽo với hắn vòi vĩnh đòi mua cho bằng được cái điện thoại giống bạn giống bè. _Appa ah~ Mua cho Seobie đi mà~~ Hai mươi tuổi, cậu bám theo nũng nịu tuôn tràng mật ngọt nịnh hót để xin tiền hắn. _Oppa đợp dzai~ Cho Seobie tiền đi mà~~~ Ba mươi tuổi, cậu vừa về đến nhà đã hét ầm cả lên... _YEOBO!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Trải qua bao nhiêu năm. Một người đàn ông của cả đời cậu. Vẫn là anh, vẫn chỉ anh, vẫn mình anh...…
Nguyễn Nhật Hạ vốn đang sống cuộc sống nuôi mèo nhặt cún cực kì vui vẻ, bỗng một ngày mở mắt phát hiện mình xuyên thư, lại kèm theo một hệ thống ngoài chỉ biết giả vờ nũng nịu thì không biết làm gì.Tưởng rằng chỉ cần làm mèo, cùng nam chính ăn ngon uống tốt là có thể biến lại thành người, ai ngờ lại phải trầy da tróc vảy bảo vệ nam chính trước khi nữ chính trọng sinh.Đến ngày đại công cáo thành, an ổn chờ đến đoạn nam nữ chính tự ngược nhau, yêu đương hôn hít, nam chính bỗng bỏ gánh không thèm diễn theo kịch bản nữa.Nguyễn Nhật Hạ: "Nữ chính cuối cùng cũng trọng sinh rồi, ha ha cuối cùng cũng được nghỉ ngơi."Nam chính: "Trước sau thay đổi lớn như vậy, chắc chắn người này (nữ chính) có vấn đề.Nguyễn Nhật Hạ: "Nam chính cuối cùng cũng biến thành người rồi, ha ha chỉ cần chờ đến hết truyện là mình có thể đi."Nam chính: "Ngoan, đi theo anh. Đảm bảo anh nuôi thoải mái hơn sống với người phụ nữ kia. Chỉ cần mỗi tối làm ấm giường cho anh là được."…
Giấy bạc cách nhiệt với lớp phủ bạc phản xạ nhiệt có tác dụng phản cách nhiệt chống nóng rất tốt cho mái tôn nhà xưởng. Giấy bạc cách nhiệt có hai loại một mặt bạc và hai mặt bạc. Hiệu quả cách nhiệt tốt nhất khi dùng giấy bạc kết hợp với bông thuỷ tinh cách nhiệt.Giấy bạc là phụ kiện dùng để bọc cách nhiệt các đường ống bảo ôn, tấm cách nhiệt trần, vách, mái công trình..- Giấy bạc cách nhiệt : kết cấu 3 lớp với một màng nhôm, màng liên kết PE và tấm nền sợi dệt polyetylen mật độ cao.Ứng dụng: Lớp bạc trong tấm phản xạ cách nhiệt có tác dụng- Cách nhiệt: ngăn chặn nhiệt lượng xuyên qua, chống nóng và tiết kiệm năng lượng.- Chống cháy tốt, đảm bảo an toàn được kiểm định theo tiêu chuẩn chống cháy ASTM E84, AS1530.Tấm nền sợi dệt HDPE có tác dụng:- Độ bền chịu lực cao, chống xé rách và kéo đứt.- Ngăn chặn hơi ẩm xâm nhập và chống thấm nước.CÔNG TY TNHH CÁCH NHIỆT HÀ NGUYÊN PHÁT 118/17A TCH10 - KP4 - P. Tân Chánh Hiệp - Q. 12 - TP.HCM Tel : (08) 6656 2866 / 2247 3769 Fax : (08) 6256 6512 H/P : 0989 377 449 Nguyễn Hải YếnEmai: [email protected] Website : http://www.bongcachnhiet.com…
Thế gian u tối này chẳng còn lấy một tia sáng, em như bị nhấn chìm trong vũng bùn sâu không thấy đáy, cứ mãi giãy giụa, cứ mãi đợi chờ một vị cứu tinh đến, giải thoát cho tâm hồn đã bị giam cầm này của em. Và Thượng Đế đã thấu hiểu, đã phái anh xuống trần tục này, mở rộng vòng tay ôm em vào lòng, ban cho em một tí hy vọng, cứu khỏi vũng lầy nhơ nhớt ấy, em đã nghĩ rằng anh là định mệnh của em, rằng em có thể dâng hiến cả sinh mạng bé nhỏ này của mình cho anh. Nhưng không, anh phản bội lòng tin của em, phản bội cả tình yêu của hai chúng ta, phản bội luôn hẹn ước của chàng trai ngày nào vẫn thề thốt rằng chân trời góc bể, luôn bên em. Anh bảo em phải làm sao đây? Hận anh ư? Không, em càng hận bản thân mình hơn, vì em ngu ngốc nên mới phải lòng tên khốn kiếp như anh, em đã không thể níu kéo được nữa, em sẽ chứng minh cho cả thế giới này thấy được rằng, cho dù em không có anh, em vẫn kiên cường bất khuất. Nếu thật sự có kiếp sau, hy vọng rằng em và anh sẽ không gặp nhau vào hoàn cảnh éo le này nữa. ---------------------------Tác giả: SiaĐóng góp, sửa đổi tình tiết truyện: Cáo**Giới thiệu bi thương ra đấy thôi chứ kết HE nha mấy tình iu.…
Sau cuộc chia tay đầy nước mắt, nhân vật chính - Dư Vũ, bước vào hành trình 161 ngày vật lộn với cảm xúc, ghi lại tất cả trong cuốn nhật ký.Ngày đầu tiên, anh ngập tràn uất nghẹn, trách móc tại sao người yêu lại rời bỏ mình. Anh cố gắng gọi điện, nhắn tin để níu kéo, nhưng chỉ nhận được sự im lặng đau đớn.Những ngày tiếp theo, mỗi trang nhật ký là một lát cắt của nỗi đau, sự nhớ nhung, và cả những giây phút bất lực trước hiện thực. Dư Vũ trải qua đủ cung bậc cảm xúc: từ day dứt, tiếc nuối, đến việc cố gắng quên đi bằng cách lao vào công việc và thói quen mới.Dần dần, từ những cảm xúc tuyệt vọng, anh học cách đối diện với sự mất mát. Anh nhận ra rằng tình yêu không chỉ là sở hữu mà còn là buông tay khi cần thiết.Đến ngày 161, dòng nhật ký cuối cùng khép lại với sự bình yên trong lòng. Dư Vũ đã chấp nhận sự thật rằng cô ấy không còn bên anh, nhưng tình yêu và những kỷ niệm đẹp sẽ mãi là một phần quan trọng trong cuộc đời. Anh quyết định bước tiếp, không phải để quên, mà để sống xứng đáng với những gì mình từng có.Câu chuyện là hành trình cảm xúc của một trái tim tan vỡ, dạy chúng ta cách yêu thương, chấp nhận và trưởng thành.…
*Tên truyện: Nụ hôn của gió.*Tác giả: Độc Nắng*Tình trạng truyện: Đã hoàn.*Giới hạn độ tuổi đọc: Không giới hạn.*Giới thiệu truyện:Mỗi người đều có một mối tình đầu. Và với mối tình ấy, người ta lại có những cảm nhận khác nhau.Hạ Huyên nhỏ bé của tôi, là một cô gái được sống trong bao bọc, vốn dĩ có nhiều tình cảm. Đối với tình đầu, cô lại là kẻ quá níu kéo cảm xúc. Vì hoài niệm, những đau thương của mối tình đầu để lại cho cô nỗi đau quá lớn, để cô nhầm tưởng rằng, Song Vũ và cô, gần như phải gắn kết với nhau mà quên rằng, ngoài chàng trai tên Vũ kia, cô còn rất nhiều người khác, mối tình khác đang chờ đợi.Song Vũ lại là một kẻ quá vô tâm. Anh chỉ nhận ra người anh yêu khi Hạ Huyên chẳng thể bên anh nữa. Có thể nói, xứng với câu "Có không giữ, đến khi mất đi mới biết quý trọng".Hải Phong, chính là chàng trai tôi tâm đắc nhất. Tôi muốn dành tất cả tình cảm của mình để thổi vào anh sự chất phác, hiền lành của biển cả. Tôi không muốn anh quá nổi bật, chỉ muốn anh như một chỗ dựa vững chắc của Hạ Huyên, cô gái của tôi sẽ không giống Song Vũ, cô biết quay đầu đúng lúc, để nắm được hạnh phúc của bản thân mình.Mỗi nhân vật trong truyện của tôi đều yêu thương, nhưng mỗi người lại có cách yêu thương của riêng mình. Bằng cách này hay cách khác, cuối cùng, họ cũng sẽ tìm được thứ hạnh phúc mà mình tìm kiếm.…
"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…
Hắn là cái khốc trung mang tiểu bĩ bộ đội đặc chủng, trưởng thành ba mươi mà đứng chuẩn bị thành cái gia,Nhất thời tâm động, thiết huyết quân nhân cư nhiên xem thượng nhìn như nũng nịu đàn tranh lão sư!Truy, vẫn là không truy? Đó là một vấn đề...Văn nghệ cô gái cùng thiết huyết quân nhân giao hòa,Một nửa là nhu tình thủy, một nửa là cứng cỏi cương.Hắn cho rằng: này cô gái nhìn như ôn nhu mà yếu ớt, trong khung đã có dũng cảm mạo hiểm tinh thần, khi thì cẩn thận khi thì rất là lớn mật.Nàng tiếu đáp: người ta rõ ràng cũng rất ôn nhu hiền thục thôi, mục tiêu của ta là muốn làm cái người gặp người thích ôn nhu phái hiền thê lương mẫu.Nàng cả giận nói: lần sau ta muốn đổi cái ôn nhu điểm nam nhân!Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền: đừng làm không thực tế mộng, ta nhưng là chức nghiệp quân nhân. Công chiếm thành trì sau không cho phép quân địch tiến vào!Nàng nhíu mày: chức nghiệp quân nhân rất giỏi a? Kia cũng không thể bắt nạt nhân nha!Hắn cười xấu xa: chức nghiệp quân nhân nhưng là nhược thế quần thể, chịu bảo hộ đối tượng, ngươi đừng bắt nạt ta là tốt rồi.Thoải mái hài kịch, nhiệt huyết mà không cẩu huyết quân ngôn, tuy nói là lãng mạn tình yêu chuyện xưa, nhưng là sẽ có sự thật tình tiết…
Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sảnTác giả: Phú quý kiều hoaVăn án:Ao niệm thích thương cận vũ hèn mọn đến bụi bặm bên trong.Gả cho thương cận vũ ba năm, đem mình hào môn thiên kim thân phận quên ở sau ót, vì hắn chịu mệt nhọc, chỉ cần hắn có thể hài lòng.Cho dù là gia gia nói với nàng ly hôn liền có thể kế thừa gia sản, nàng cũng không hề dao động qua.Thẳng đến có Thiên Cẩu tử tuôn ra thương cận cùng khuê mật ước hẹn chuyện xấu!Đây là ý gì... Mình tín nhiệm ba năm khuê mật cùng lão công song song phản bội?Ao niệm rốt cục không làm, đóng sập cửa liền đi, thương gia loạn sạp hàng nàng mặc kệ, trước khi đi còn thuận tiện rút lui cái tư, về nhà tiếp tục làm Đại tiểu thư của mình.Gia gia tuổi già an lòng: "Niệm niệm rốt cục nghĩ thông suốt, chịu trở về kế thừa gia sản!"Không có thương cận nhân sinh, ao niệm như thường ngưu bức, nhà giàu nhất nâng ở đáy lòng bên trên tôn nữ, xe sang trọng du thuyền tùy tiện đưa, người theo đuổi đạp phá cửa hạm. Còn có tên vua màn ảnh công khai hướng ao niệm thổ lộ...Gặp được cùng ao niệm cùng người khác hẹn hò về sau, thương cận níu lại ao đọc cổ tay, "Cùng ta trở về có được hay không?"Ao niệm lạnh lùng bỏ qua một bên, "Thật xin lỗi, ngươi vị kia?"…
Tada~ Lamyenhuy đã quay trở lại.HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!!TẤT CẢ MỌI TÌNH TIẾT, ĐỊA DANH, NGƯỜI TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT VÀ KHÔNG DỰA THEO BẤT KÌ TIÊU CHUẨN NÀO TRONG THỰC TẾ!!!!Mình xin lỗi cac bạn, ban đầu mình viết bách hợp nhưng chẳng hiểu sao mình bị bài xích mối quan hệ này, có thể là do sự ảnh hưởng trước đó. Nên mình xin phép chuyển ver nha nha. Xin nhỗi xin nhỗiNvc: Lý Ninh Anh- Lâm Chiêu DiTui muốn khoe dứ mn là tui được 9.25 nv nhó.Bộ này mình dừng viết cũng khá lâu rồi. Do văn khá lủng củng, cốt truyện mình cũng chưa nghĩ được xa nữa. Ban đầu thì mình viết nương theo câu chuyện của chính mình nhưng mà cái thời gian yêu đương của bản thân nó nhàm đến mức không có bất kì một vụ cãi cọ nào hết, từ lúc quen tới lúc cạch mặt nó như một đường thẳng luôn. Mình lầm lì, ít nói bạn kia thì nói quá nhiều, phải nói là bù trừ cho nhau về mọi mặt luôn, những cái khác biệt kéo bọn mình lại với nhau nhưng cũng vì khác biệt quá nhiều nên bọn mình cũng ct luôn, mình không muốn níu kéo gì hết, bởi mình biết chính bản thân nhàm chán tới cở nào. Để ăn mừng cho sự kiện chính thức buông bỏ với tình cũ mình sẽ viết tiếp bộ này>
Mỗi chúng ta đều từng có một mùa hạ thoáng qua trong đôi mắt, mùa hạ tạm biệt những ngây thơ, tạm biệt cái nắng nhạt trên nền trời xanh lam tháng sáu, mùa hạ tạm biệt mối tình năm 17 tuổi. Có thể đẹp hoặc không nhưng mùa hè năm ấy trong lòng lại day dứt đến lạ khi nhận ra, mình yêu nhau quá nhiều nhưng chẳng thể níu giữ được. Khi trưởng thành chúng ta sẽ nhận ra rằng, đôi khi không thể giữ ai đó bên cạnh, chỉ cất trong lòng là cái giá đau đớn vì bỏ lỡ nhau năm 17 tuổi ấy. Lưu Hạ Vy từng nói với Hứa Dĩ Phong "Năm 17 tuổi, tôi đã bước đủ 999 bước chân nhưng một bước còn lại, cậu đã không tiến đến. Từ lúc ấy, từ chỗ chỉ cách nhau một bước chân, tôi đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc đời cậu, mãi mãi." Đúng vậy, tình yêu là một nghìn bước chân, cậu có thể bước 999 bưỡc, nhưng một bước còn lại, phải do người kia tình nguyện đi. Nếu bạn bỏ lỡ một bước chân đó, có thể, bạn phải bỏ lỡ một đời ở cạnh nhau. Mỗi chúng ta, đi qua quá nhiều tổn thưong, đều sẽ giữ lại một bước chân trong tim cho riêng mình, khi hối hận, họ đi hàng nghìn hàng vạn bước để tìm lại bước chân năm ấy ... nhưng lại ngỡ ngàng nhận ra, chúng ta, không chỉ còn cách nhau một bước... "Cầu xin thế giới hãy dịu dàng với em" - Hứa Dĩ Phong…
Gửi tới các bạn truyện: Ê nhóc! làm bạn gái anh đi.Tác giả: Kiyoko YamaguchiAnh là bạn của anh trai tôi.Em là em gái bạn tôi.Anh là tên biến thái, mặt dày, thần kinh, ngốc,...Em là con nhóc đáng yêu, nhí nhảnh, dễ thương, hay nũng nĩu,...Nhưng tôi lại thích điều đó ở anhNhưng tôi lại thấy em là con nhóc đầu tiên khiến tôi có cảm giác như thế này.Có lẽ tôi thích anh.Có lẽ tôi thích em__________________________________Mở đầu xàm nhỉ -_-truyện có tình tiết bình thường, đôi lúc không trong sáng lắm, mong thông cảm.…
Tui bik có nhiều người fan hi trừng (tui ko anti nhưng lam hi thần thích hoặc đã thích kim quang dao nên tui mún tạo ra nhân vật nữ 9 chưa từng thích ai để mang lại hạnh phúc cho a trừng nhà tui) cốt truyện là tự tui viết ko liên quan truyện gốc với lại tui ko phải tiểu thuyết gia nên ko viết hay mong mọi người có ném gạch đá ném thêm xi măng để tui xây rì sọtNếu có cùng ý kiến với tui thì vào xem nhaGIỚI THIỆU SƯƠNG SƯƠNG MÂY MÂY VỀ CỐT TRUYỆN 1.Ai mà đọc kĩ chắc biết Nghĩa thành đúng ko?Trong truyện của tui sẽ có 1 thành nhỏ là Lăng Vân thành nằm sâu trong Nghĩa thành và nữ 9 sẽ là thành chủ kiêm các chủ Lăng Vân Các (môn phái võ lâm mạnh nhất tu chân giới) môn phái trong võ lâm ko liên quan các gia tộc tu tiên nha.2.Tui sẽ cho mọi người góp ý kiến vào bình luận nếu được mik sẽ thêm 1 xíu vào cốt truyện.3.Vì là thế giới tu chân nên tui sẽ dùng 1 vài từ cổ trang xíu ai mà ko hỉu thì xuống bình luận hỏi nheBắt Đầu thui…
Truyện hay, nên đọcMột khi tỉnh lại, bề ngoài lười nhác,Kì thực có điểm đê tiện phúc hắc nàng lại biến thànhThụy vương phủ mặc người lăng nhục cửu đẳng thị thiếp,Còn bài danh mười bảy.Trăm tên thị thiếp pk, đáng thương túi trút giận bởi vì bị Vương gia sờ một chút tay nhỏ bé,Liền được thiết kế hãm hại, chịu khổ độc thủ.Dựa vào! Trong lúc nàng là bánh nhân đậu, tùy tiện vuốt ve?Nàng thề, nhất định như vậy hắn thiên hạ đại loạn!"Thị qua tẩm đều khiển đưa ra ngoài."Mỗ Vương gia ăn trên ngồi trước nhìn ở trước mặt hắn đứng thành một hàng,Cách ăn mặc trang điểm xinh đẹp nữ nhân nhóm, lãnh huyết vô tình nói.Bài danh thập thất cửu đẳng thị thiếp vẻ mặt hưng phấn tiến lên,Có thể so với hầu mông mặt đối với mỗ Vương gia, Liệt Diễm môi đỏ mọng hôn gió,Hai mắt mạo hiểm tâm, giọng nũng nịu lạc lạc khí nói:"Vương gia, thiếp thân còn không có thị qua tẩm đâu."Mỗ Vương gia vẻ mặt chán ghét, "Cút!"Thập thất thiếp trong mắt cúp lệ, hai vai run rẩy, "Vương gia. . ."Mỗ Vương gia lại càng chán ghét đến cực điểm,"Đừng làm cho bổn vương ở vương phủ tái kiến ngươi."Thập thất thiếp bị thương xoay người, rời đi là lúc,Điềm đạm đáng yêu nàng nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng,Hiện lên bên môi tươi cười gian trá vô cùng. . .Lại gặp lại, mỗ Vương gia ôm lấy âu yếm nữ tử,Nhìn một thân hào quang khiếp người nữ tử, đây là cái kia mê gái nữ sao?…
Này là một cái blog fan hơn năm ngàn vạn quốc dân nữ thần Lục Chi Ưu tập trung tinh thần nghĩ trêu chọc đến kia vị y học giới cao lãnh nam thần Thẩm Trường An,Cuối cùng ở dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào hạ, cuối cùng thành công trêu chọc đổ nam thần, sau đó oa ở nam thần trong lòng lăn lộn nũng nịu, nhõng nhẽo chuyện xưa.Tiểu kịch trường:Không có xác định quan hệ trước:Lục Chi Ưu: Thẩm thầy thuốc, ta đói, ta nghĩ ăn ngươi làm cơm.Lục Chi Ưu: Thẩm thầy thuốc, chúng ta cùng nhau đến chơi trò chơi đi.Lục Chi Ưu: Thẩm thầy thuốc, ta mệt nhọc, ta muốn ngủ.Xác định quan hệ sau: Thẩm Trường An: Tới dùng cơm.Lục Chi Ưu: Ta không muốn ăn cơm muốn ăn ngươi.Thẩm Trường An: Chúng ta cùng nhau chơi đùa trò chơi đi.Lục Chi Ưu: Ta không nghĩ chơi trò chơi muốn chơi ngươi.Thẩm Trường An: Vội vàng đi ngủ.Lục Chi Ưu: Ta chưa muốn ngủ muốn ngủ ngươi.(ps )① nữ chủ là quốc dân nữ thần trải qua, nam chủ là cao lãnh nam thần.② không biết xấu hổ VS ngụy cao lãnh③ song chỗ ngọt văn mỹ thực manh thân cao không phải chính tông giới giải tríNội dung nhãn hiệu: Giới giải trí ngọt văn cận thủy lâu đài tình yêu chung thủyTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lục Chi Ưu Thẩm Trường An ┃ vai phụ: Hứa Kiều Thẩm Lạc Dương Mục Lạc Hạ Căng Khương Thang ┃ khác:…
Em đến tìm tôi trên tay cầm một tờ giấy nhỏ, trong lúc tôi đang mơ hồ thì em đã choàng tay ôm lấy tôi, những hơi ấm thân thuộc ngày nào ùa về, em vẫn là em, tôi vẫn là tôi, khoảng khắc ấy trong giây phút nào đó tôi từng mong nó mãi mãi đừng trôi đi. Xin hãy cho tôi và em thêm chút thời gian nữa, vì chúng tôi yêu em. Nhưng cái ôm ấy chưa kịp trọn vẹn thì những giọt lệ em rơi, người con gái bé nhỏ bên anh chưa một lần phải khóc thế mà chỉ vài tháng chia li em bên ai thì đã khiến em không vui. Từ nơi bờ vai, tôi cảm nhận được những giọt lệ chua xót ấy, vì hơn ai hết chính bản thân này cũng đau đến xé tan cõi lòng. Nớt lõng bàn tay, không còn là đôi mắt xanh ngày nào em nhìn tôi với một cặp mi nhòe, từ khi nào em không còn chãi marcara vậy? "Em có thai rồi?" Không khí căn phòng im lặng như tờ. Tôi gượng cười trong cay đắng hỏi em "Của anh ta, chàng trai mà lái chiếc Fendy chở em trong buổi chiều hôm ấy?" Lại một lần nữa em im lặng. Tôi căm phẫn sự im lặng ấy, thứ đã khiến 3 năm 6 tháng của chúng tôi trở nên tan tành, thứ mà khiến từng ấy sự cảm thông phút chốc biến thành nhu nhược, ích kỷ. Tôi không trách em, không dám trách, bởi sau cùng vẫn là tôi sai khi không biết cách duy trì và hâm nóng khi tình cảm nguội lạnh, không biết cách giữ em bên mình, và KHÔNG BIẾT CÁCH BẢO VỆ VÀ NÂNG NIU BÔNG HOA ĐẸP NHẤT TRONG TẦM TAY MÌNH…
"Nếu ngày mai tớ chết thì sao nhỉ?"Tôi ngẩng đầu nhìn em, lòng trĩu nặng. Hinata cười ngây ngô đáp lại, tựa như những dòng chữ nắn nót em ghi trên mẩu giấy chỉ đơn thuần như vệt nắng thu óng ánh, hay một cơn gió lang thang không chốn về.Tôi nắm lấy tay em, siết lấy thật chặt, mười ngón đan xen nhau.- Tớ không biết, nhưng chắc chắn, tớ sẽ níu cậu lại.Mắt em đỏ hoe, tôi chết lặng.....Hinata bị sang chấn tâm lý sau vụ tai nạn khiến em mất đi người cha. Em không nói, hai chân bị liệt và từ chối tiếp xúc với bất cứ ai.Cho tới khi em gặp lại cậu bé năm ấy.Kageyama cao ráo, điển trai, là người đã mang cho em hi vọng duy nhất.Anh gối đầu lên đùi, lặng lẽ siết chặt tay em, cánh môi mềm mại hôn miết lên từng ngón tay mảnh khảnh.- Đừng cố rời khỏi tớ nữa..Em vò đầu chàng trai nọ, tay khó khăn viết ra một dòng trên giấy.- Tớ không đau.Anh không nói gì, chỉ đón lấy cây bút kia, viết xuống một dòng chữ nhỏ xiêu vẹo.- Tớ đau.Em nhìn anh chăm chú, hai gò má đỏ bừng.Lại một mùa thu nữa đi qua, cái chết đối với em dần trở nên đáng sợ..Sợ sẽ không được gặp anh, được nắm tay anh, được nghe anh thủ thỉ về bao chuyện thú vị trên đời..Sợ..sẽ không thể nhìn thấy anh lần nữa.Gặp được anh là điều may mắn nhất trên đời..Thương anh nhiều, Kageyama Tobio.Kí tên.Kageyama Shouyou.…
Giới thiệu vắn tắt: Hai mươi mốt thế kỷ chức tràng nữ lang chân vừa ý, ngoài ý muốn có một cái xuyên qua thời không hồi Tống triều cơ hội. nàng hưng trí bừng bừng quyết định đi chiêm ngưỡng một chút lúc đó chân thị tướng quân tổ tiên phong thái. nàng Tống triều hành phi thường thoải mái dễ dàng bắt đầu, mà ngắn ngủn thời không du sau, nhưng lại ngoài ý muốn mang về một cái chân thị N đại tiền tiểu thúc tổ chân tuấn. cổ nhân ở hiện đại khó có thể thích ứng, cùng với cổ nhân cùng người thời nay ở tư tưởng cùng giá trị xem thượng không hợp nhau, vì chân vừa ý cuộc sống mang đến liên tiếp phiền toái. Để tránh phiền toái, nàng cơ hồ thiết kế ném xuống này phiền toái nhiều hơn tiểu tổ tông. Rốt cục giữa bọn họ đụng va chạm chạm vào lấy được nhất định phù hợp độ, chân vừa ý bắt đầu chân tuấn như thế nào dung nhập hai mươi mốt thế kỷ. Đài Loan gia tộc xí nghiệp mạnh thị huynh đệ; nũng nịu mạnh gia đại tiểu thư; chạy như bay đảng bất lương thiếu nữ đỗ toa giai... Nhất nhất cuốn vào đến chân thị hai người cuộc sống trung, bắt đầu liên tiếp kỳ thú khúc chiết chuyện xưa Nội dung nhãn: xuyên qua thời không ảo tưởng không gian đô thị tình duyên Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: chân vừa ý, chân tuấn ┃ phối hợp diễn: mạnh diệp nhiên, mạnh sí nhiên, đỗ toa phỉ ┃ cái khác: tuyết ảnh sương hồn, ta sống tổ tông…