Tam Giới Quy Phục Rồi, Vậy Còn Ngươi?
Y một lần cứu người, y cho hắn nhiều bảo vật, ban đầu muốn xem hắn như sủng vật y , bảo vật y cho, y không xem đó là nhiều ...nhưng hình như hắn thấy mắc nợ, cứ đuổi theo y đòi lấy thân báo đáp"..."…
Y một lần cứu người, y cho hắn nhiều bảo vật, ban đầu muốn xem hắn như sủng vật y , bảo vật y cho, y không xem đó là nhiều ...nhưng hình như hắn thấy mắc nợ, cứ đuổi theo y đòi lấy thân báo đáp"..."…
Thể loại: Boylove, lãng mạn, nhẹ nhàngNhân vật: Bùi Công Nam x Duy Khánh Zhou Zhou…
Nói về tềnh yêu hường phấn của hai bạn nhỏ. Mang tính chất ảo tưởng sức mạnh cực mạnh. Đương nhiên sẽ là HE vì tớ không muốn hai bé đau khổ trong khổ trong tình yêu hí hí. Fic nói về tình yêu máu chó cẩu huyết, ai dị ứng vui lòng kick out ngay và luôn.…
Một ngày cô em gái đem bn trai ra mắt vs bố mẹ, nhưng ko ngờ cô lại lỡ yêu bạn trai của em gái mik, nhưng đều chớ treo hơn là tại sao lại cho cô ở chung với họ chứ, mặc dù chưa kết hôn nhưng JiWon đã ở Kim gia cùng Taehuynh rồi, rồi chuyện j sẽ xảy ra tiếp nữa ----> vào xem là bt 😁…
Đêy là một cái ổ để con Au ngáo ngơ này xàm xí và ship lung tung các thứ :3Nó xàm thôi rồi đó mí friends :(( hihi không đọc thì click back nhé :3 Đây cũng là nơi con Au tung ra mấy thứ ý tưởng nhảm shiet của mình ỤwU)/Hãy ủng hộ cho con nhảm shiet này có động lực đi ỤwU)-Have A Good Day To You-…
“Người quân tử hoằng dương đạo nghĩa là hy vọng người trong thiên hạ có thể chiếu theo các nguyên tắc chính đạo mà hành xử, để trở về với đạo lý của Trời. Làm sao họ có thể hạ thấp các tiêu chuẩn đạo nghĩa để làm vui lòng con người thế tục? Nếu ngươi hôm nay không thể đi theo chính Đạo, thay vào đó chỉ quan tâm đến việc làm thế nào để thiên hạ thu nạp, cũng là bởi chí hướng không rộng lớn và cao xa”.“Những người không có chí lớn thì chỉ nhìn những gì trước mắt. Những gì cá nhân họ không nhìn thấy được, thì họ không tin. Tuy nhiên, những người tu dưỡng đạo đức và đảm đương trách nhiệm lớn lao thì sẽ không bị hoàn cảnh bên ngoài làm lung lay chí hướng, bởi vì trong tâm họ đã có đạo lý, cho nên có thể nhìn xa trông rộng, với trí tuệ sâu xa rộng mở mà đem nghịch cảnh xoay trở thành hoàn cảnh thuận tiện cho mình”…
- Tên truyện: Mỗi ngày một chút ngọt ngào- Tác giả: Bánh nếp nhân mè đen- Thể loại: truyện ngắn, nhẹ nhàng, học đường*** Từ khi thích anh, cảm giác như mỗi ngày em đều ăn một viên kẹo nhỏ, mỗi sáng thức dậy đều tự hỏi bản thân, hôm nay mình chọn trúng chocolate hay là kẹo sữa nhỉ...…
"Ryusei có yêu Itoshi Sae không? Anh không biết... Nhưng anh thừa biết tình yêu anh dành cho nó lớn đến nhường nào...""Tao thích mày"…
Khương Thái Công là nhà mưu lược quân sự thời Thương Chu. Do hậu duệ của bộ tộc họ Khương lập quốc ở đất Lữ (Lã) nên Khương Thái Công lấy họ Lữ (Lã), tên Vọng, tự Tử Nha. Đầu đời Chu ông nhậm chức Thái sư, được tôn là “Sư Thượng phụ”, nên còn có tên là Lữ Thượng.Lữ Vọng học thức uyên bác, giỏi về đạo trị quốc, giỏi việc quân. Ông phò tá Chu Văn Vương trị vì đất nước, trong nước thái bình, an định, lòng dân quy thuận. Sau khi Chu Văn Vương qua đời, con trai là Chu Vũ Vương nối ngôi, Lữ Vọng trở thành quốc sư của Chu Vũ Vương, phò tá Chu Vũ Vương diệt vua Trụ nhà Thương lập nên triều Chu. Do công lớn nên Lữ Vọng được phong ở đất Tề (Tề Thái Công)Lục Thao hay Lược Thao (六韬) hay Thái công lục thao (太公六韬) là bộ binh thư gồm 6 quyển: Văn thao, Võ Thao, Long thao, Hổ thao, Báo thao, Khuyển thao, cả thảy gồm 60 thiên, tương truyền do Khương Tử Nha đầu đời nhà Chu sáng tác.Trích sách “Trí tuệ thu phục nhân tài” – Thành Thông Biên dịch…
Hoàng đế Khang Hy rất coi trọng việc tu tâm, dưới đây là kiến giải của ông về Thiện niệm, trong cuốn “Đình huấn cách ngôn”. Người ta chỉ có một cái tâm, khởi tâm thì thành niệm. Tư tưởng trong đầu là chính hay bất chính, chỉ trong khoảnh khắc mà phân biệt. Nếu một niệm mà không chính, trong khoảnh khắc mà biết vậy, liền theo đó mà cải chính, thì không đến nỗi xa rời Đạo. Trong sách “Thượng Thư” viết: “Ngay cả Thánh hiền, khi có một niệm bất chính thì hành động cũng hóa ra hồ đồ, ngay cả kẻ hồ đồ nếu biết khắc chế dục niệm cũng có thể trở thành Thánh hiền”. Một tư tưởng nhỏ xuất hiện, nhưng không đưa đến hành động thì có thể không tính, còn nếu đã thành hành động rồi thì cần quan sát kỹ xem nó là chính hay không chính, nhất định không để bản thân phải thẹn với Trời, như vậy mới thực sự là công phu. Người xưa luôn chú ý tới tâm mình, cẩn trọng với từng niệm sinh ra, không để dấy động cảm tình che khuất trí tuệ, cho nên tiêu phí rất ít công sức mà lại có được công hiệu rất lớn.…
Tôi đã tìm một người thầy thông thái và đạo hạnh xin chỉ bảo:-Vì sao những người lương thiện như con lại thường xuyên cảm thấy khổ, mà những người ác lại vẫn sống tốt như vậyThầy hiền hòa nhìn tôi trả lời:- Nếu một người trong lòng cảm thấy khổ, điều đó nói lên rằng trong tâm người này có tồn tại một điều ác tương ứng. Nếu một người trong nội tâm không có điều ác nào, như vậy, người này sẽ không có cảm giác thống khổ. Vì thế, căn cứ theo đạo lý này, con thường cảm thấy khổ, nghĩa là nội tâm của con có tồn tại điều ác, con không phải là một người lương thiện thật sự. Mà những người con cho rằng là người ác, lại chưa hẳn là người thật sự ác.Đăng bởi: hoài thươngCopy from: http://tinhta.com/duyen-so/vi-sao-nguoi-luong-thien-ca-doi-gap-noi-buon-va-trac-tro.html…
Đại học vốn là một thiên trong Lễ kí (là thiên thứ 42 trong 49 thiên của sách này), tương truyền là do Tăng Tử ghi chép lại lời dạy của Khổng Tử làm ra. Hai chữ Đại Học ở đây có nghĩa là học vấn uyên bác, tinh sâu. Chu Hy cho rằng Đại Học là cương lĩnh không có cái gì không bao hàm trong đó, không có cái gì không dung nạp trong đó (nguồn: wikipedia) Đại học có 11 chương. Chương đầu tiên là Thánh Kinh, tức lời dạy của Đức Khổng Tử do Tăng Tử truyền lại. Mười phần sau là lời của Tăng Tử giải thích phần Thánh Kinh được các học trò của ông ghi lại (nguồn: cohanvan.com)Trịnh Huyền thời Đông Hán nói rằng: “Danh viết Đại học giả, dĩ kì kí bác học, khả dĩ vi chính dã” (Gọi là Đại học, vì nó ghi chép việc học rộng lớn có thể làm được việc chính sự); Khổng Dĩnh Đạt đời Đường nói: “Thử Đại học chi thiên, luận học thành chi sự, năng trị kỳ quốc, chương minh kì đức ư thiên hạ” (Thiên Đại học này bàn về việc học hành, có thể trị được nước, làm sáng cái đức minh ở trong thiên hạ) – Trích “Đại Học”, Phan Văn Các dịch.…
Lời dẫn:"Trách người quân tử bạc tìnhChơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao!"Lý Thiên Hinh vốn thấp hơn họ cả một cái đầu. Nhưng không vì thế mà hắn có thể dừng việc thôi ngước nhìn nàng. Cũng không phải vì thế mà chàng có thể buông tay nàng ra thêm lần nữa. Cuộc chiến vốn không rơi một giọt máu nào nhưng lại chứa đựng đầy nước mắt và đau thương. Có những chuyện đã xảy ra thì chẳng thể nào làm lại được nữa.Nguyện, nếu có kiếp sau sẽ không gặp lại nhau. Đôi lời của tác giả:🌷 Đây là truyện không phải lịch sử. Mọi sự kiện đều là suy đoán của tác giả, hoặc các bạn có thể nghĩ đây là một thế giới giả tưởng song song ha.🍋 Rất mong được nhận những lời nhận xét của mọi người.…
Văn án:Nguyên Cảnh chết ở tận thế tang thi vây thành bên trong, vì trọng sinh thu được sửa cuộc đời mình cơ hội,Nguyên Cảnh tại ác ma, nha không, là hệ thống hướng hắn dò hỏi thời điểm, lựa chọn đồng ý,Từ đây đi lên thay thế từng cái từng cái pháo hôi sửa bọn họ nhân sinh xuyên qua con đường,Bọn họ không còn là vai chính thành công trên đường đá đạp chân, không còn là trong nội dung vở kịch có cũng được mà không có cũng được tồn tại,Thành vi cuộc đời mình vai chính.Nhãn mác: Gió Bắc thổi, Nguyên Cảnh, 1V1…
Năm Phồn hoa và Hạ diệp.Chiến tranh Hoa Hồng Đen diễn ra lần thứ nhất. Đế quốc Madara xuất chinh thiên hạ, khởi đầu bằng việc xâm lược Vương quốc Eruin. Một năm này, đại lục Wanze rung chuyển dưới vó ngựa vong linh. Đế quốc Madara rảo bước tiến vào thời kỳ cực thịnh và huy hoàng nhất trong lịch sử, khiếp sợ tứ phương chư hầu.Một năm này, lịch sử cũng chứng kiến Vương quốc Eruin thảm bại trước thiên tài quân sự tuyệt thế Hắc huân tước Istaron, từ đó trượt dốc trên con đường vong quốc.Vào ngày Vương đô Steras bị công hãm, cung điện thành trì hủy hoại trong ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, bầu trời mây đen rậm rạp. Quân đội trốn chạy từ phía Bắc, để lại một mảnh sơn hà phương Nam chìm ngập trong máu và nước mắt.…
Tác giả: Teifuyu.Bởi vì trốn nợ mà mang theo muội muội chạy trối chết, Isabella cảm thấy áy náy hận bản thân không thể chăm sóc muội muội chu toàn. Ngay khi còn rất nhỏ, nàng cùng với Dahlia đi tới thỏa thuận 'ẩn nhẫn bảo toàn mạng sống', đợi khi gom góp đủ thực lực rồi sẽ tay trong tay trở về cố hương."Dahlia, ở thế giới đầy rẫy lang sói này ta chỉ có mình ngươi là muội muội. Cho nên, ta không muốn thấy nhất chính là một trong hai ta phải bỏ mạng, nghe rõ chưa?""Ta nghe theo Isla.""Dahlia, trước mặt người ngoài muội phải gọi ta là gì?""Ma~ma.""Dahlia, ta là dã thú, muội là công chúa. Ta là kẻ thờ đạo, muội là thánh thần. Chỉ cần muội sống sót, ta cũng sẽ mãn nguyện.""Muội sẽ không bỏ tỷ ở đây đâu!""Dahlia, nếu như muội yêu hắn nhiều như vậy thì ta chỉ có thể chúc muội hạnh phúc. Ta tin hắn sẽ bảo hộ muội chu toàn, đường về nhà này chỉ cần một mình ta đi.""Isla, ta không cần tình yêu, ta về nhà với tỷ, Isla,...""Ta thì khác, ta đã không còn cần muội nữa rồi.""Bây giờ ta đã có thể đập bọn hắn ra bã rồi, ta đến rước muội đây, Dahlia.""Ân, chúng ta về nhà thôi.""Isabella, ngươi có thể nào nể tình là người ở bên ta trước lúc ta chết, trả lời ta một câu thôi có được không?""Ngươi nói đi.""Ngươi có từng yêu ta chưa.""Đương nhiên là----"________Dã thú x Thợ săn.Công chúa x Sát thủ.…