[JoongDunk] Fake Love, Real Pain.
được giữ lấy…
được giữ lấy…
Nếu Di Lăng lão tổ và Hàm Quang quân có một nữ nhi (假如夷陵老祖和含光君有个女儿)Thể loại: đam mĩ, đồng nhân văn, sinh tử văn, HETác giả: AuroraNguồn: LofterDịch: QTEdit: phamnoi2704Tình trạng bản gốc: Full 43 chương + 6 phiên ngoạiTình trạng bản edit: Hoàn chính văn + 4 phiên ngoạiBản edit đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpat này. P/S: Cũng hơn 5 năm rồi mình mới quyết định viết gì đó hoặc edit gì đó, vì Vong Tiện, vì WYBVốn là muốn viết 1 cái gì đó cho Bác Chiến nhưng lâu rồi không cầm bút, vẫn là không đủ tự tinĐột nhiên đọc đc bộ này lại rất muốn edit5 năm không đụng đến câu chữ, có gì mong mọi người góp ý…
Giới thiệu nội dung:Trong lịch sử trẻ trung nhất M. C. E mỹ nữ bác sĩ ở đỉnh cao thời kì chịu khổ đồng môn sư tỷ độc giết, hài cốt không còn!Trong lịch sử phế vật nhất, có thể nói kinh thành đại học sỉ nhục nhục đệ nhất phế vật uất ức đói bụng hôn xuất hiện ở phòng cho thuê bên trong, không rõ sống chết!Phế vật lúc nào ngoại ngữ nói so với giáo sư còn lưu loát? Phế vật lúc nào trở thành quốc hoạ nghệ thuật gia? Phế vật lúc nào mở hào xe trụ biệt thự? Phế vật lúc nào đánh đâu thắng đó không gì cản nổi?.Mộc Khấu Hương nói cho ngươi, kỳ thực phế vật biến thiên mới, chỉ trong một đêm! Mộc Khấu Hương còn nói cho ngươi, thiên tài tính là gì, uống dị năng thăng cấp thuốc mới là vương đạo!Cái gì là dị năng thăng cấp thuốc?Đi vào nhìn chẳng phải sẽ biết!Thiếu không được đoạn ngắn:Manh bảo hai tuổi: "Mẹ, ngày hôm qua ta nghe được có Long đang gọi, nhà chúng ta có phải là có Rồng?""Làm sao ngươi biết đó là Long, không chừng là cha ngươi đây, ngoan, tìm ngươi ba đi chơi."Manh bảo ba tuổi: "Mẹ, ngày hôm nay vườn trẻ có cái muội muội nói phải gả cho ta, ta nên thũng sao làm?""Hài chỉ a, ta cũng là muội muội a, vì lẽ đó... Hỏi ngươi ba đi."Manh bảo bốn tuổi: "Mẹ, ngày hôm nay vườn trẻ nghỉ, là mụ mụ theo ta vẫn là ba ba theo ta?""Cha ngươi!"Manh bảo xem thường liếc nhìn nàng một chút: "Mẹ, tất cả mọi chuyện đều là ba ba làm, cái kia mụ mụ phụ trách cái gì?"Bảo mẹ bình tĩnh nói: "Cha ngươi nói, hài tử giao cho hắn, ta phụ trách phong hoa tuyệt đại!"…
Nằm trong hệ liệt "Summer is calling" - truyện nói về cuộc sống hàng ngày của thế hệ đời sau trong vũ trụ tiểu thuyết Đạo TìnhCouple chính: Tề Du - Tạ Cố ThươngTruyện có hệ liệt của bốn couple khác:+ Tề Thiên Vũ & Lam Tịch Dao (Bồ Công Anh Không Bay Ngược Gió)+ Lam Nhiên & Hạ Miên (Gấm Rách Vì Gió Đông)+ Lam Cảnh Thần & Vân Chi (Trà lạnh, Hương Nồng)Tất cả tình tiết đều là hư cấu.…
"Sau này em không đóng cửa nữa."Jaemin vỗ nhẹ lên cánh tay Jeno. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jaemin mặc, Jeno nói thầm:"Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. "Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Jeno còn nghe thấy được, vậy mà Jaemin lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bấm móng tay vào sâu trong vai Jaemin, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Jen vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?""Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"…
• Tên gốc: Biệt lai vô dạng 别来无恙• Tác giả: Bắc Nam• Thể loại: Đam Mỹ• Nguồn: echkidieu2029.wordpress.com• Trạng thái: Full• Edit: Ếch Kì Diệu• Bản gốc: Hoàn (98 chương + 1 PN)• Bản edit: Hoàn• Thể loại: Đô thị tình duyên, hoa quý vũ quý, gương vỡ lại lành, nghiệp giới tinh anh. Cường thế cao phú soái lạnh lùng thâm tình ngầu lòi trong nóng ngoài lạnh biệt nữu hay não bổ công × phóng khoáng mặt trời nhỏ ngây thơ mỹ thiếu niên sau cứng cỏi mỹ thanh niên thụ, HE• Vai chính: Cố Chuyết Ngôn (công) x Trang Phàm Tâm (thụ)• Summary :Ba năm trước, hai người đụng phải nhau,nhưng cũng chẳng có tia lửa nào xẹt ra cả.Ba năm sau, hai người lại trở thành hàng xóm của nhau. Không chỉ vậy còn trở thành bạn học. Tiện đà trở thành mối tình đầu của nhau. Thế nhưng cuối cùng vẫn là chia tay...Mười năm trôi qua, lần thứ hai gặp lại, lại phát hiện sau khi mất đi mới biết quý trọng, người này sao đã thay đổi tính cách rồi...Sẽ chia làm thời niên thiếu và thời trưởng thành, cũng chính là mười năm trước mười năm sau, chứ nếu viết xen kẽ thì sẽ bị tâm thần phân liệt mất.Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài. Mong rằng lan toả được bộ truyện này tới nhiều người hơn, xin cảm ơn!…
Tác giả: Một Mảnh NhỏOsamu-kun từng hỏi tôi rằng "Nhân gian là gì?"Tôi trả lời "Là chúng ta. Là tôi. Là cậu."Osamu-kun đáp "Như vậy nhân gian này thật đáng buồn."Đến lượt tôi hỏi, vì sao?Osamu-kun trả lời "Tôi không có tư cách trở thành nhân gian. Còn cậu thì... Cậu là gì chứ?"Chẳng là gì. Tôi nghĩ.Nhưng tôi vẫn đáp "Tôi là người trên cơ sở sinh học. Và tôi chỉ là một nữ sinh trung học, không phải là một triết gia để trả lời cậu vấn đề này."Triết học không trả lời được?Ném cho khoa học đi.Khoa học không trả lời được?Ném cho thần học đi.Thần học không trả lời được?Ném vào hư vô đi.…
Triệu hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗVậy mà trăm cái khổ lại rớt đúng chỗ Wangho…
Từ tìm đến để phàn nàn cuối cùng lại thành người chị mà chúng yêu quý nhất..Cuối cùng cũng chỉ là kỷ niệm ngắn ngủi.Lưu ý: Fic này tui viết chỉ để muốn bày tỏ sự yêu thương như một người chị luôn ủng hộ mấy đứa em và một đứa anh thoi nên sẽ không có tình tiết yêu đương gì hết nhe và trong fic này không có gì là thật hết trừ tình cảm mà Yn dành cho mấy đứa:))…
Tác giả : Thanh Sắc Vũ DựcNguồn raw : Xà Viện, Kho Tàng ĐamEditor : Sa Nguyên, Bel, Đoan, Hướng Quỳ, Hà ThuỷBeta : Xuka04.Trẫm té đập đầu, sau khi tỉnh lại chung quanh chỗ nào cũng có điều quỷ dị.Hoàng hậu đoan trang hiền thục của trẫm vẫn là hoàng hậu đoan trang hiền thục, chỉ là bây giờ nàng cao hơn trẫm cả cái đầu;Ái phi đẹp hết phần thiên hạ của trẫm vẫn là ái phi đẹp hết phần thiên hạ, chỉ là bây giờ ca múa đượm mùi thiên tai;Thống lĩnh cấm quân trung thành tận tâm của trẫm vẫn trung thành tận tâm, chỉ là bây giờ còn có mong muốn bò lên giường cùng trẫm tâm sự;Hoàng đệ dã tâm bừng bừng của trẫm vẫn là hoàng đệ dã tâm bừng bừng, chỉ là dã tâm của nó đã chuyển từ ngai vị của trẫm thành phòng the của trẫm.Trẫm cảm thấy cả thế giới tràn ngập ác ý..Thể loại : hoan hỉ oan gia, cung đình hầu tước.Diễn chính: trẫm là nhân vật chính ┃ Diễn chung : hoàng hậu, ái phi, cấm quân thống lĩnh, lão thái giám, Vương gia, vài người nữa ┃Diễn biến: các ngươi cứ đoán trẫm xảy ra chuyện gì đi.…
"Tín ngưỡng của em là gì?"Nhân vật chính: Han Wang HoSẽ có sự xuất hiện của nhiều cp, nhưng làm biếng tag :(…
Nơi tuyển tập truyện ngắn nhỏ nhỏ xinh xinh về PondPhuwin. Nơi tôi delulu cùng với hint ke của hai người.…
Làm gì có chuyện "có duyên sẽ gặp lại". Nếu không phải một trong hai cố tình thì cả đời này cũng chẳng chạm mặt nhau.Fic đầu tiên viết cho Guon.* Truyện không có gì là thật!…
Long đã từng nghĩ mình biết tất cả về tình yêu. Nhưng rồi Phong đến, và anh nhận ra mình thực chất chẳng biết gì....Note: Hehe lại là fic cho một chiếc thuyền không ai chèo. Mình viết từ hồi đầu năm, gần đây tự nhiên đọc lại thấy cũng ưng nên muốn chia sẻ cho mọi người cùng đọc. Mọi tình tiết trong truyện dĩ nhiên đều là hư cấu thôi, và hoàn toàn không liên quan đến những gì xảy ra ngoài đời thật nhé.…
Author : Yi YanPairings : Meanie" Anh ơi, cà phê thay vì thêm đường thì có thể thêm em được không ạ? Em sẽ là ngọt ngào của anh ! "…
Bạn là gì của em thế?Là dịu dàng của em.…
Trần Minh Hiếu từng thề là cả đời này sẽ ghét Trần Đăng Dương. Hắn không ưa cái thằng nhóc lớp 10 mới vô mà phách lối đó, ngoại trừ cái cao thì hắn chẳng thấy cái gì được cả. Ghét ơi là ghét. Trần Đăng Dương chán nản nhìn Trần Minh Hiếu ghi tên mình vô sổ sao đỏ. Thề là cả cuộc đời cậu đi học yên ổn bao nhiêu thì gặp Trần Minh Hiếu là chướng ngại vật đầu tiên. Thật sự thì Đăng Dương cũng không ưa nốt Minh Hiếu.…
[CHUYỂN VER nên sẽ còn sai sót mong mấy cô nhắc nhở nhẹ nhàng🥹] Hai con người đến từ hai thế giới khác biệt, họ cứ như hai đường thằng song song tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ va phải nhau ..... Nhưng rồi dưới sự sắp xếp của Thượng đế, vô tình quen biết, vô tình yêu ...Chuyện tình của họ sẽ là một kết thúc đẹp hay là ngã rẽ đau thương, chẳng ai nói trước được điều gì.Hạnh phúc hay đau thương thời gian rồi sẽ trả lời tất cả...Chuyển ver chưa có sự cho phép của tgiả nếu có vấn đề gì thì mình sẽ gỡ truyện ạ!!!Au: immee11200903…
Tình thắp chiếc đèn cạnh giường lên để nhìn rõ hơn. Nó thấy tình hình không ổn lắm. Hơi thở cậu Quân nặng nề, nóng rẫy, cả người cậu như đang phát sốt. Môi cậu trắng bệch. Nếu cái Tình không đánh liều đi vào, cậu Quân sốt trong này không ai phát hiện ra. "Cậu ơi." Tình kéo chăn xuống thêm, người ốm không nên ủ chăn quá dày, như thế không hạ được nhiệt, nó lay nhẹ tay cậu Quân. Tình không biết mình động chạm như này có tính là quá quắt không, nhưng nếu không gọi bằng cách này thì cậu Quân dường như không có bất kì phản ứng nào cả. "Cậu?" Tình đứng lên, định ra gọi gia đinh vào. Nó vừa quay người, cậu Quân đã nặng nề, khó nhọc mở mắt, cậu đưa tay kéo tay nó lại. "Đi...đâu?" Tình bất ngờ cúi xuống cổ tay mình, thế rồi xoay người lại, nó đứng trên cao, cậu Quân nằm giường, vị thế xoay chuyển. "Con đi gọi người." Bàn tay cậu Quân siết chặt cổ tay nó, Tình cảm giác da thịt cậu Quân nóng cháy. "Không được gọi." Cậu Quân lạnh lùng cất tiếng. "Cậu đang ốm." "Thì sao?" Tình sững ra. Thì sao? Cậu có làm sao, nó không gánh được, cậu là cậu lớn Điền Đại Quân, cậu ấm độc đinh nhà ông Điền, từ bé đến lớn sống trong nhung lụa giàu sang, một sợi tóc của cậu cũng quý hơn cái mạng nhặt được của nó, cậu đau đâu, mệt ở đâu, sứt mẻ chỗ nào, ai đền cho được? Ai đền cho nổi với ông lớn đây?…
Tình yêu là gì cơ chứ? Nó đến từ hai trái tim mà thôi, giống như việc cô ấy xuất hiện và thay đổi cuộc sống của tôi rất nhiều, yêu thì yêu thôi không càn phải hiểu rõ quá nhiều…