Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
704 Truyện
Khai Phong có miêu, Tiểu Phượng có đao - Triển Chiêu ĐN - Chưa hoàn
Xuyên không sang một thế giới khác

Xuyên không sang một thế giới khác

133 10 4

Một con nhỏ , suốt ngay chỉ biết ăn với nằm , nay lại được tặng ngay một vé xuyên không fờ ry trả bằng mạng của nó . Nghe có tức không chứ , nếu như không phải một vài người nào đó làm ăn thất trách thì đâu xảy ra chuyện này . Khụ khụ , quay lại vấn đề chính thì nhỏ đang thương lượng quà bồi thường sau tai nạn làm bay màu thân xác .( tên nhỏ là Rin nha mn ) Ông già , quà đâu !! : RinKhụ , bình tĩnh cô gái : Ông thần chết tiệt Rồi tui bình tĩnh rồi đây , bồi thường đi : RinVì để bồi thường , ta đã tạo ra cánh cổng xuyên tới thế giới anime : Ông thầnThế nên ?? : RinThế nên , chúc con đi vui vẻ , tạm biệt và không hẹn gặp lại : Ông*dùng chân đá yêu thương vào mông của Rin chan *thần Mn bỏ qua trên cũng được , tui viết vui thôi :))…

[ĐN Tokyo Revengers] Bác Sĩ Quèn

[ĐN Tokyo Revengers] Bác Sĩ Quèn

244 55 2

"Đặc quyền của một bác sĩ là gì?""Cứu giúp chúng sinh? Được yêu quý cảm tạ? Nhiều tiền?""Không. Là được tự do sờ nắn cơ thể siêu tuyệt vời của bệnh nhân mà không sợ bị đánh hay ghét."... Mày đùa tao à?"Ngành y học nước nhà thật bất hạnh khi có mày làm Thần Y.""Hả? Mày nói gì vậy? Với cái phẩm hạnh này của tao sao xứng là Thần Y được. Tao chỉ là bác sĩ quèn có chút hứng thú với thuốc thang thôi."-----------------------------Tên khác: Thần Y Mê Trai.Cảnh báo: OOC, từ ngữ thô tục, buff...📌Nữ chính không phải kiểu tốt bụng gặp ai cũng cứu cũng mềm lòng, lương y như từ mẫu đâu dù mẻ là bác sĩ. Mẻ thực chất cũng có chút vô tâm đấy, nên cân nhắc nha.📌Couple: chưa xác định (có thể là non-cp).Tác giả: Ki.…

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

120 7 2

Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…