Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tiếng 'rít-' của đàn violon cứ thế vang trong hội trường, sự tĩnh lặng lúc bấy giờ trở nên náo nhiệt. Tại sao trong cuộc thi tuyển chọn lại có người như vậy biểu diễn trên sân khấu chứ? 'Rít-' càng ngày kéo dài hơn, -nó trở nên tệ hơn nữa. Và ánh mắt đổ dồn về cô gái ấy, là một 'cỏ dại' giữa rừng hoa. Nhưng đối với tôi không chỉ đơn thuần là 'cỏ dại'...…
Những năm tháng ấy chỉ biết vùi đầu vào sách vở, máy tính, con số, thi cử. Có lẽ tôi đã quá bận bịu để bỏ qua những cảm xúc ngây ngô của tuổi học trò. Có lẽ, tôi đã vô tình không để ý để những cảm xúc ấy đã nảy mầm và cắm rễ trong tim từ bao giờ. Để rồi, thời gian trôi qua, những tưởng đã quên mất từ lâu, nhưng sự thật lại chẳng hề như vậy. Dù tôi có quên đi khuôn mặt người, hình bóng người, nhưng có lẽ tôi chẳng thể nào quên được tình cảm năm ấy tôi dành cho người, năm tôi 17 tuổi.…
List nyc của tôi lại bắt đầu dài ra nữa rồi =))))Nhưng mà không sao! Đọc đi rồi các bác sẽ được khai sáng nhiều hơn về những thứ mà chỉ có những người từng trải qua và mang trong mình cái danh "đào hoa lăng nhăng" mới hiểu được.Thưởng thức vui vẻ nha! <3 Đừng quên Follow và Review đấy! Người đừng lặng im đến thế, vì lặng im sẽ giết chết con tim... Have a good day!…
Bạn đã bao giờ tự hỏi mình thanh xuân là gì chưa ?Dường như không ai có thể định nghĩa được nó cả ... bởi mỗi người đều có một thanh xuân đặc biệt của riêng mình, không nhất định phải long trời lở đất, nhưng chắc chắn sẽ cảm động đến nỗi khắc sâu trong lòng.Nhưng trong cái gọi là tuổi thanh xuân ấy, chúng ta lại tìm thấy nhau như một giấc mộng đẹp." Hãy dùng tất cả thời gian ta có để nói những điều ta muốn trước khi mọi thứ biến mất. Bởi chúng ta đâu thể hứa hẹn được trước cho ngày mai ... Tuổi thanh xuân một đi sẽ không trở lại ... " Bởi vậy thà cứ đâm đầu vào cái gọi là " ngông cuồng " của tuổi trẻ, rồi khóc, rồi cười; dám yêu và dám làm. Còn hơn là khi nhìn lại chỉ còn 2 chữ " hối hận " vì những điều mình đã bỏ lỡ, rồi để nó trôi qua một cách nhạt nhẽo và vô vị. Vì dù cuối cùng thanh xuân có qua đi thì kỉ niệm cũng sẽ còn mãi ...Thời học sinh có nhiều tiếc nuối lắm, nhưng điều tiếc nuối nhất vẫn là không dám bày tỏ tình cảm với người mình thích ...Truyện không ngắn cũng không dài, đây chỉ là tác phẩm của một đứa nghiệp dư hay mộng mơ về những thứ sẽ chẳng bao giờ thuộc về mình. Truyện viết ra không để thu lợi nhuận, chỉ để thỏa mãn trí tưởng tượng xa vời thực tế và mong ước của tác giả. Thế nên nếu có sửu nhi hay có những yếu tố không vừa lòng các bạn thì vẫn thỉnh xin các bạn cmt lịch sự.Truyện chỉ dành cho các bạn yêu thích HE, thơ mộng và thích thú với tình yêu tuổi học trò ngu si, ngốc nghếch.…
Trong cuộc đời của chúng ta luôn có một người như thế, người mà bạn chẳng bao giờ dám đối diện nhìn vào họ, người mà bạn có rất nhiều điều muốn nói nhưng lại không thốt nổi một lời, người mà bạn đem cất giữ nơi ngực trái này không muốn ai chạm vào và ta thường gọi họ bằng một danh từ thân thương nhưng lại đầy đau lòng là người thương, người mà bạn thương nhưng lại chẳng bao giờ thương bạn...…
Những suy nghĩ của mình về "crush" người bạn cùng bàn của mình ( cũ ) .Giống như nhật kí, nó sẽ kết thúc cho đến khi mình không còn thích bạn ấy nữa ...Tất cả sự kiện đều là trải nghiệm đã qua của mình.…
Chào mừng mọi người đã đến với Radio tâm sự của mình.Hãy cùng nhau chia sẻ những câu chuyện tình đẹp nhưng mang nhiều tiếc nuối thời thanh xuân!Hãy đọc và tìm kiếm bản thân mình trong đó nhé!…
Nằm Giữa trung tâm thành phố"THPT A Nam"Nơi sinh ra toàn nhân tài đất Việt, tỉ phú, triệu phú hầu như đều có ở đâyChắc ai cũng tưởng chúng tôi lầm lì, ít nói, như cái máy cày ngày cày đêm trong đống sách vở...Chúng tôi cũng có bí mật đó!…
Ai cũng có những kí ức về thời niên thiếu sôi động cả, trong những chuỗi kí ức ấy là hình ảnh của một con người mãi khắc sâu trong tâm trí mãi về sau này. Có thể, ngày hôm nay, khi ta ngoảnh đầu nhìn lại phía sau ta lại chợt cảm thấy buồn cười là có gì đó gọi là mất mát vì một thời niên thiếu quá vô tư đến nỗi làm chính ta tổn thương mà không hay biết----Tóm tắt truyện:Đây là câu chuyện có thật của một nhóm học sinh mới lớn, tưởng rằng mình đang ở độ tuổi Thanh xuân nhưng thật ra lại đang ở tuổi Niên thiếu. Hành động khờ dại, tình yêu học trò, cãi vã và mọi thứ sụp đổ chỉ còn vỏn vẹn hai từ "Lãng quên"…