[Drop] [Alltake] [ABO] [Đàn anh]
Đàn anh cùng trường như cái quần…
Đàn anh cùng trường như cái quần…
Thể loại:Ngược trước ngọt sau, boylove,alltake Đảm bảo có H Văn án: Takemichi là anh hùng của bọn họ, nhưng tại sao chỉ vì một con nhỏ chỉ quen được mấy tháng mà nở lòng nào hành hạ cậu như vậy. Em là người đã cứu bọn họ kia mà. Giờ đây em chỉ là một Hanagaki Takemichi sống dưới đáy xã hội mà thôi…
Mệt rồi,buông tay thôiTao đã chẳng còn muốn dính líu gì ở bọn màyVô ơn,bội tình bạc nghĩa,tàn nhẫn.....Là những điều mà tao đáng phải nhận sao?…
Đọc đi rồi biết…
Tương lai tươi đẹp nơi ai cũng hạnh phúc nhưng lại không có anh hùng đã cứu họ. Cậu đã cứu được tất cả mọi người nhưng sao không ai nhớ anh hùng của họ ? Sao lại nói Mikey mới là người cứu họ, là người đã đưa họ tới tương lai hạnh phúc này....Tại sao Chỉ có Mikey là người duy nhất nhớ được người con trai ấy ...tại sao tương lai này lại không có cậu Hangaki Takemichi?????....Ý tưởng ngẫu nhiên nhảy ra trong đầu vì quá vã mong mọi người ủng hộ. Lần đầu viết truyện có gì sai sót mong mọi người góp ý bỏ qua để tui rút kinh nghiệm. Vì lịch học của tác giả rất kín nên có lẽ sẽ ko thể nào trả lời hết bình luận của mọi người đc.…
Takemichi đã chết và cậu đã xuyên vào một thế giới cậu là boss và ai cũng yêu Mitsuya .…
- Vì sao cậu may mắn thế? Tôi cũng cố gắng như vậy cơ mà. Tôi mới là vai chính.- Cậu hỏi vì sao à? Bởi tôi là thần tiên chứ gì nữa, mà nếu là thần thì chẳng có lí do gì để tôi phải khuất phục dưới ánh hào quang của cậu.- Author: Cielo Dalziel Lilla. - All x Takemichi không chừa một ai.- Không đúng nguyên tác.- Đăng tải duy nhất trên wattpad.…
Chiếc café nhỏ nằm đằng tây, nơi có thể hứng mọi ánh hoàng hôn rán chiều. Phủ lên mình một tầng nắng ấm áp mà rực rỡ như là màu tóc của Takemichi."Chỉ là một đám người đã quên đi cậu, cậu luyến tiếc làm gì?""Họ là cả cuộc đời của tôi, là những người tôi dành cả sinh mạng để đổi lấy hạnh phúc cho họ" "Nhưng họ quên cậu rồi? Nhớ chứ?""Nhớ rõ, chỉ là tôi tham lam muốn ở cạnh họ thêm một chút"...Họ quên cậu rồi, quên tất cả. Takemichi chỉ có thể âm thầm bên họ, vì cậu không thể phá vỡ hợp đồng, vì an nguy của chính họ. Bởi chỉ có như thế đường thế giới này sẽ tốt đẹp.Only Wattpad, FacebookP/s: Tạm drop để soạn lại kịch bản.…
Rõ ràng chỉ là một đoạn tình cảm ngắn ngủi nhưng lại để lại vương vấn cả một đời Quanh đi quẩn lại vẫn không thể về bên nhau........____________*LƯU Ý : Bối cảnh là phụ diễn biến tình cảm nhân vật là chính Truyện được đăng tải bởi Nhanha4821, và chỉ duy nhất trên Wattpad và Manga toon…
Nhóc mềm mại nhà bên từ nhỏ đã bám dính lấy Taiju, một khắc cũng không muốn buông.Không biết từ khi nào, nhóc mềm mại lại có một thói quen khó thể bỏ - chính là bám theo anh hàng xóm luôn cọc cằn hung dữ.Nhóc mềm mại lên bảy tuổi, vẫn lạch bạch đi theo anh, bên hông còn mang theo một chiếc túi nhỏ đựng vô vàn kẹo ngọt. Mỗi lần nhóc thấy Taiju bực bội đều nhỏ nhẹ đưa cho anh một viên, dường như nhóc không muốn anh tức giận.Còn nhớ lúc lên năm, nhóc mềm mại mặc chiếc quần yếm chạy theo sau Taiju, nhìn anh làm này làm nọ mà nổi lên hâm mộ, cuối cùng lại thốt ra vài câu từ khiến cho Taiju không thể nào quên được trong suốt cuộc đời: "Anh lớn, anh mạnh mẽ như thế, nếu em lấy anh làm chồng có phải anh sẽ che chở bảo vệ cho em đúng không? Nếu đúng, sau này Takemichi chỉ muốn lấy một mình anh thui!"Khi giọng nói non nớt cất lên, chính Taiju cũng chẳng thể hiểu nổi tim mình vì sao lại đập nhanh đến nhường này, bởi vì muốn giảm sự xấu hổ trên khuôn mặt, Taiju chỉ có thể lạnh nhạt đáp "Ừm." cho qua.Sau này, Taiju nhớ lại, môi mỉm cười thật tươi, cuộc đời này đã định - Nhóc mềm mại là của anh.Nhưng mà, nhóc mềm mại lại mang cho anh quá nhiều tình địch. Taiju cắn răng, âm thầm nghĩ cách loại bọ đám ong bướm đáng ghét kia!Đcm chúng mày, nhóc mềm mại là của tao, của tao!!!Tác giả: Xí Muội (@HaPhuongMai30).Thể loại: Ngọt ngào, đáng yêu hài hước, đời sống hằng ngày, ấm áp.Đăng duy nhất tại wattpa.d @HaPhuongMai30.…
Sống trong một thế giới đầy rẫy sự giả dối, liệu rằng tôi còn có thể là chính mình nữa hay không? Chẳng ai có thể cứu tôi cả, kể cả chính bản thân mình.Tác giả: Campo_FioritoNgày viết: 15/11/2022…
Khi Takemichi tỉnh táo lại, em đã đứng ở sát rìa sân thượng từ lúc nào chẳng hay, trọng lực ở bên dưới như đang hút em xuống, Takemichi không suy nghĩ gì mà tiến thêm một bước, để mặc bản thân hòa vào trong những cơn gió lớn ồn ào.Trong khoảnh khắc rơi xuống từng tầng, kí ức về những người em yêu thương lần lượt hiện ra trước mắt......----P/s: Boylove, u ám, ngược, tình cảm, HE, OOC…
Xà moi đọt dừa và các anh em của cậu.Cún trắng và tất cả những người mà tôi thấy cutoa cutoe.…
Takemichi quyết định không làm anh hùng nữa._091121_…
Takemichi vì 1 lý do bí ẩn nào đó mà lại qua về tận 22 năm trước, nhưng lần này cậu dường như mất hết kí ức chỉ còn biết các sự kiện tương lai gần qua giấc mơ, cậu bắt đầu trên đường đi tìm lại các kí ức những lần du hành khác.Takemichi bây giờ là một thanh niên 18 tuổi, làm ở tiệm sửa xe của shinichirou. Từng là người cùng shinichirou đi khuấy đảo khắp nơi lúc còn là tổng trưởng và phó tổng trưởng ở Hắc Long. Trong truyện mình sẽ cho shinichirou trẻ hơn 1 chút, cho anh 20 tuổi tròn đôi mươi cho đẹp (灬º‿º灬)♡ở dòng thời gian này sẽ lẫn thêm mạch cốt truyện chính nhưng takemichi sẽ được tui thay đổi thành bạn của shinichirou từ lúc mới thành lập Hắc Long.mong mọi người ủng hộ mình nha ❤Cre ảnh: tui nè…
Cứu được tất cả mọi người, nhưng mấy người đó là ai chứ? Đây có phải là hình phạt cho cậu vì đã làm thay đổi tương lai.Các anh chồng của cậu sẽ làm gì để cậu nhớ ra họ đây? Mời đọc chương 1Đọc Chương 0 để hiểu thêm nhá (•v•).…
Một chiếc thầy pháp Takemichi điên rồ bước ra cái lò luyện ngục mang tên Tam Thiên. chết vì Tam Thiên, sống vì Tam Thiên. và kể cả khi sống lại cho đến khi làm cô hồn múa quạt trên bia mộ, Takemichi vẫn giữ cho mình một nụ cười đẹp. một nụ cười như nhét cứt vào mồm đám bạn thân.- ê Manjirou, mày có tin tao búng chim mày không? - Takemichi che miệng cười mỉa thằng bạn chó chết của mình. bàn chân thon thả xinh đẹp đạp mông tổng trưởng phi đầu xuống cống.- mẹ cái thứ thầy cúng này nữa! - Mikey rít lên, loạng choạng lùi ra khỏi nước cống đen như nước sông Tô Lịch.- làm sao? mày tin tao nhét bả chó vào mồm mày không? cái ngữ dốt hóa như mày thì làm lồn gì có tư cách mà vênh mặt với tao? được rồi, đó là một trong những câu chuyện giữa chiếc Takemichi nổi máu bất lương và lũ bạn bè thuộc vương quốc lost brain của mình. -------- Warning: OOC, từ ngữ thô tục, Takemichi có tính cách cổ quái, tâm linh, dark. Tác giả: Cá rán hết hạn. báo trước nhé, cấm chuyển ver, cũng cấm đạo truyện. tôi ăn nói khó nghe và cũng thuộc loại gặp truyện là không ỉm đi đâu. đừng làm tôi điên vụ đạo nhái linh tinh, không có tính lòng vòng lòng vèo đâu. truyện của tôi, ý tưởng của tôi, đừng mặt dày mà cố tình nhé.…
Ánh sáng bao chùm trong bóng tốiEm chìm sâu trong nỗi đau thươngSự mê hoặc cuỗm lấy tâm hồnKí ức về "tôi" xin đừng quênGhen ghét đố kị càng thêm hậnMọi cách không màng phải đoạt lấyThời thế xoay chuyển không quay đầuKẻ không xứng đáng lại lên ngôiNgươi đừng hòng giành của taNgai vàng này sẽ thuộc về ta_Kanik_Em đang ngồi ở nơi cao nhất, những con người trung thành đứng đều hai bên. Em nhìn xuống đầy cao ngạo trước sự hoang mang tột độ của đám người kia------------------------…
Trong một dòng thời gian lẫn lộn cậu đã qua một thế giới khác. Một thế giới khắc nghiệt cậu phải sống và không bỏ cuộc, để sống thì cậu phải giết những người xung quanh mình. Không có thời gian cho những thứ tình cảm ngu ngốc đó Khi đó cậu đã chết và bị chính đệ tử của mình giết chết. Lúc chết đi cậu vẫn còn sống ông trời vẫn chưa cho cậu chết Dòng thời gian này cậu sẽ sống như thế nào ?Đọc truyện đi biết nhó 😘Tác giả: Thố ThốSố chương: không rõ…
những câu chuyện của Takemichi…