Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 137: Chuyến xe cuối cùng

Theo như báo cáo, có vẽ như lũ Đầu Lâu đang di chuyển tới khu vực ngoại ô Tokyo - Trong phòng kín, Alaric và IV đang họp với các cố vấn còn lại

Tổ chức đã gửi quân đội và tất cả đã tới Nhật Bản, sẽ tiến hành sớm thôi - Một trong số các cô vấn nói - đích thân ngài Ramus cũng sẽ gia nhập

Ramus? Ông ấy mất tích đã lâu rồi mà nhỉ?-  IV vuốt cằm

Vâng, vì một số vấn đề sức khoẻ, ngài ấy đã rời vị trí cố vấn tối cao từ lâu, khi nghe tin này ông ấy đã trở lại, tạm thời tôi chỉ biết vậy ...- vị Cố vấn giải đáp - người duy nhất hiểu rõ ngài ấy chỉ có Giza

Khoan bàn đến chuyện đó, chúng ta có thêm thông tin gì về K chứ?- Alaric cắt ngang

Hiện tại thì có vẻ lũ Đầu Lâu khá bận rộn cho kế hoạch của chúng, tôi vẫn chưa nhận được mật báo gì từ người mà chúng ta cài cắm vào - Đầu bên kia màn hình lắc đầu
.
.
.
Bọn họ không để ý, từ đằng xa cánh cửa hé mở, một đóng đen nhẹ nhàng vụt qua rồi biến mất

Alaric lập tức quay đầu về phía cửa, gã đi tới nhìn khe hở, có chút đăm chiêu

Chuyện gì?- IV nhíu mày

Alaric không trả lời, gã đóng chặt cửa phòng, sau đó lắc đầu

Chắc tôi nhìn nhầm- Gã nói với IV
.
.
.
20:00 chuyến xe bus cuối cùng của tokyo sẽ xuất phát, và cập bến ở một vùng ngoại ô...

Người xếp hàng chật chội dần lên, ai cũng sợ rằng sẽ bỏ lỡ chuyến xe này

Một người vác theo một chiếc balo cỡ nhỏ, ăn mặc kín bưng, trầm mặc đi xuống hàng ghế cuối cùng sau đó nặng nề đặt chiếc balo xuống sàn

Rất dễ để có thể nghe tiếng kim loại vang lên trong đó, hấp dẫn một vài ánh mắt

Một gã xăm trổ nhướn mày, huýt sáo tính nói vài câu mỉa mai, nhưng gã nhìn xuống túi quần của người đó, cộm lên như một hình khẩu súng lục, dường như đối phương cũng để ý, thản nhiên lấy vạt áo che đi, rồi đôi mắt lạnh băng nhìn gã xăm trổ mà cảnh báo

Nếu mà hắn dám hó hé tiếng gì, thì khẩu súng này sẽ thân thương mà đâm thủng giữa trán gã....

"..."

Làm giang hồ bao nhiêu năm, gã tự ý thức được việc này, vột vàng lơ đãng sang khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe

Đêm nay, lại là một đêm khó ngủ của nhiều người...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro