Sau khi kết thúc phiên giao dịch buổi tối, hôm sau là một ngày nghỉ hiếm có. Cậu tắm rửa xong mặc áo ngủ đi ra, thấy Lạc Văn Tuấn đang nửa nằm trên giường cậu, trên tay ngắm nghía kính mắt của mình.
Lạc Văn Tuấn đặt kính mắt lên sống mũi mình: "Đẹp không?"
Triệu Gia Hào đi tới ngồi xuống nhẹ nhàng tháo kính xuống đặt lại trên bàn: "Đừng đeo nữa, không tốt cho mắt."
Lạc Văn Tuấn cong khóe miệng: "Đêm hôm khuya khoắt, một mình anh và Alpha ở chung một phòng, không sợ sao?"
Triệu Gia Hào cũng cười: " Có gì mà phải sợ, em cũng không phải người lạ, hơn nữa nếu anh không muốn, em có thể làm gì anh?"
"Đừng quên trên người anh có ký hiệu tạm thời của em"
Omega có ký hiệu tạm thời quả thật rất khó cự tuyệt yêu cầu của Alpha, bất quá Triệu Gia Hào cũng nói, Lạc Văn Tuấn không phải người lạ.
"Vậy thì sao?"
Lạc Văn Tuấn ngồi dậy áp đảo Triệu Gia Hào trên giường, một tay chống lên vai hắn, tầm mắt hai người đan xen với nhau.
Một lúc lâu, Lạc Văn Tuấn rũ mi mắt: "Cựu Mộng, kỳ dịch cảm của em tới rồi"
Triệu Gia Hào mang theo ý cười chớp mắt nhìn: "Tới cũng thật trùng hợp a"
Lạc Văn Tuấn hiểu ý của cậu, ngày hôm qua hai người mới vừa làm xong ước định, hôm nay hắn liền tìm tới cửa. Nhưng Lạc Văn Tuấn cũng không giải thích gì, trực tiếp cúi đầu hôn lấy môi ngọt của cậu. Hắn nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi nhỏ của Triệu Gia Hào mút một hồi, cánh môi Triệu Gia Hào vừa hồng, lại vừa mềm mại, giống như quả đào mật chín bị hắn cắn đến chảy nước. Lạc Văn Tuấn hơi đứng dậy hài lòng thưởng thức một cái, đôi môi đỏ thẫm liễm diễm thủy quang, cực kỳ tương xứng với gương mặt trắng nõn phát sáng của Triệu Gia Hào.
Dễ thương quá. Lạc Văn Tuấn nghĩ như vậy lại như gần như xa dùng môi của mình ma sát với môi Triệu Gia Hào, khiến người ta ngứa ngáy, rốt cục chơi đủ mới đẩy lưỡi vào trong.Triệu Gia Hào cũng rất thoải mái, cậu rất hợp tác với động tác của Lạc Văn Tuấn, nâng cằm khẽ nhếch môi mời Lạc Văn Tuấn làm loạn trong miệng hắn. Đầu lưỡi mẫn cảm của Triệu Gia Hào bị Lạc Văn Tuấn quấn lấy dây dưa lẫn nhau, ướt át giao hợp, không thể phân biệt được tiếng thở dốc của hai người, còn kèm theo tiếng nuốt nước bọt yếu ớt. Lạc Văn Tuấn vừa hôn vừa đan mười ngón tay với Triệu Gia Hào, khí lực của hắn rất lớn, gáy Triệu Gia Hào rơi xuống đệm chăn bồng bềnh. Triệu Gia Hào cảm thấy mình lập tức trở nên rất nóng, so với lúc mới tắm xong còn nóng hơn, làm cho trên lưng cậu chảy ra một tầng mồ hôi nhỏ. Cậu nghĩ, có lẽ là do tin tức tố của Lạc Văn Tuấn, cũng có thể là bởi vì ký hiệu tạm thời, tóm lại nhiệt độ đột nhiên dâng lên giống như hơi nước tinh tế, làm cho cậu không khỏi nhớ tới mùa hè oi bức ở quê nhà mình.
Nụ hôn này rất sâu, động tác của Lạc Văn Tuấn có chút thô bạo, để lại vết thương trên khóe môi Triệu Gia Hào. Nhưng Triệu Gia Hào vẫn cảm thấy Lạc Văn Tuấn rất ôn nhu, bởi vì đối phương cũng không có lấy tin tức tố áp chế cậu, ngược lại ôn nhu trấn an cậu.
Triệu Gia Hào còn có chút thở gấp, dưới nụ hôn kịch liệt là dục vọng mạnh mẽ mà trần trụi, không thể phủ nhận Lạc Văn Tuấn vẫn rất có lực hấp dẫn đối với cậu, bất luận là từ giới tính cùng tính cách, cho dù là vẻ bề ngoài hay bên trong. Môi Lạc Văn Tuấn đi tới bên cổ, màu sắc càng nhạt càng dễ dàng in lên ấn ký đỏ tươi, dấu răng, dấu hôn cũng vậy. Nhưng bị đơn phương lưu lại dấu vết chưa bao giờ là phong cách của Triệu Gia Hào, nhu cầu và đòi hỏi rất khó độc lập với nhau, đánh dấu lên người đối phương là thiên tính bẩm sinh của Alpha và Omega.
Vết hôn rơi vào trên người Lạc Văn Tuấn cũng không nổi bật, Triệu Gia Hào rất không hài lòng, vì thế cậu cắn rất nhiều lần, cho đến khi ấn ký khó tan mới thôi. Quá trình đánh dấu của cậu khá lâu, cho tới bây giờ Triệu Gia Hào sự tình phát triển vẫn nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Cho đến khi quần áo của nửa thân dưới yên vị dưới sàn, câụ mới giật mình phát hiện dịch thể của mình đã thấm ướt ga giường, ngón tay Lạc Văn Tuấn cơ hồ không dùng sức liền trực tiếp trượt vào thân thể của cậu. Giờ khắc này cậu rốt cục hiểu được trong gen Omega mang theo dâm đãng đến tột cùng ý vị như thế nào.
Phiến lá xanh nhạt bởi vì bông tuyết tan chảy mà thấm vào thành màu tối xen lẫn những lời thì thầm của sự cám dỗ và ham muốn. Khát vọng của cậu đối với alpha định mệnh chưa bao giờ được lấp đầy.
Lạc Văn Tuấn lấy bao cao su từ dưới gối ra đưa cho cậu: "Giúp em mang đi"
Triệu Gia Hào tùy tiện mở bao bì ra, đầu óc hỗn độn có chút phân không rõ mặt trái mặt phải, cậu lôi kéo lung tung trong chốc lát, cuối cùng vẫn là Lạc Văn Tuấn nắm tay cậu mang bao cho mình.
Hắn lật Triệu Gia Hào qua, từ phía sau thong thả tiến vào hậu huyệt nóng rực. Nơi đó chưa bao giờ bị tiến vào quá chặt chẽ, Lạc Văn Tuấn tốn một chút thời gian mới hoàn toàn đưa vào.
"Cựu Mộng, anh sờ xem, đã tiến vào toàn bộ." Hắn kéo tay Triệu Gia Hào sờ lên vị trí giao hợp, thuận thế gấp thân thể đối phương thành độ cong đẹp mắt
" Giỏi quá, anh ngậm hết rồi này"
Triệu Gia Hào nghiêng đầu cắn môi dưới: "Câm miệng..."
Lạc Văn Tuấn bắt đầu chậm rãi luân động: "Nếu hôm qua em không đồng ý đánh dấu tạm thời cho anh, anh chuẩn bị tìm ai giải quyết?"
"Chuyện này có liên quan gì đến... A..aaa?"
Lạc Văn Tuấn nhướng mày, hung hăng thúc một cái, chậm rãi hỏi: "Vậy nếu alpha khác nói muốn thao anh, anh cũng sẽ tham ăn như vậy sao?
Triệu Gia Hào bất thình lình bị đỉnh sâu nỉ non rên rỉ, hô hấp có chút khó khăn: "Chó con...... em thao omega khác............ A...... Nói cũng...... Ân ân...... Cũng nhiều như vậy sao......"
Lạc Văn Tuấn tăng nhanh tốc độ: "Không biết. Lần sau thử một chút."
"Vậy em... tốt nhất là... ha... luyện thêm kỹ thuật nữa..."
Lạc Văn Tuấn nở nụ cười: "Được rồi, vậy anh cùng em luyện tập nhiều một chút đi. Anh cảm thấy kỹ thuật của em rất kém sao, nhưng em thấy anh rất sảng khoái a. Vẫn là nói đổi thành như vậy sẽ tốt hơn một chút?"
Hắn nói xong thay đổi tiết tấu, vừa vặn nhưng nhanh chóng chọc lên thịt mềm trong thân thể đối phương, thỉnh thoảng lại nặng nề trượt qua tuyến mẫn cảm để vào sâu trong.
Triệu Gia Hào chưa bao giờ nghĩ tới làm loại chuyện này lại sảng khoái như vậy, khoái cảm tiếp nhận không được ở trong cơ thể hắn đấu đá lung tung lại không thể nào phát tiết. Hắn đã không còn sức để nghe Lạc Văn Tuấn hồ ngôn loạn ngữ, chỉ có thể căng thẳng cơ bắp nắm chặt ra giường, ngón tay có lực nổi lên ửng đỏ, xương bả vai giống như bươm bướm vỗ cánh trên không trung.
Càng ngày càng nhanh co rút mở rộng thân thể Triệu Gia Hào, đã thích ứng tốt đẹp hành lang lấy lòng mà mấp máy co rút lại, rất nhanh lại bị đẩy đến mềm mại nhu thuận.
Lạc Văn Tuấn đưa hai ngón tay vào đôi môi Triệu Gia Hào không khép lại được: "Ngậm lại, ngậm chặt một chút."
Triệu Gia Hào thuận theo hút chặt khoang miệng, hai ngón tay dài của Lạc Văn Tuấn nghịch đầu lưỡi gần cằm trên của hắn, để ở đầu lưỡi co rúm qua lại.
Lạc Văn Tuấn cúi đầu cắn cắn lỗ tai Triệu Gia Hào, trầm giọng nói: "Em nói phía dưới ngậm chặt một chút, nếu không em có thể còn muốn tiếp tục thao anh thật lâu mới bắn."
Triệu Gia Hào nghe Lạc Văn Tuấn khiêu khích trắng trợn như vậy, có chut run rẩy, tự giác thu chân lại nâng eo lên, theo Lạc Văn Tuấn toàn lực chống đỡ, bởi vì cây gậy của Lạc Văn Tuấn trực tiếp đụng vào khoang sinh sản.
Triệu Gia Hào không để ý đến ngón tay làm loạn trong miệng, cậu phát ra tiếng thở dốc nhỏ vụn, nước bọt dư thừa tràn ra khóe môi, thanh âm vẩn đục không rõ cầu khẩn nói: "Được...... Thật trướng a...... Đừng chọc nơi đó...... A!
Lạc Văn Tuấn rốt cục buông tha cái miệng phía trên hắn, rút ngón tay một đường dọc theo hầu kết, xương quai xanh, trước ngực chậm rãi xẹt qua, cuối cùng dừng ở bụng dưới phẳng lì của Triệu Gia Hào hỏi hắn: "Đừng đẩy chỗ nào? Là nơi này sao?"
Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn vài cái vị trí phía dưới rốn, lại ở chung quanh xảo diệu mang theo lực đạo vẽ vòng: "Hay là nơi này?"
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng động tác dưới thân lại không hề ngừng nghỉ, chuyên chọn nơi Triệu Gia Hào chịu không nổi nhất để tiến công.
Triệu Gia Hào cảm thấy Lạc Văn Tuấn giống như xuyên thấu qua da thịt trực tiếp đặt ở trong thân thể, cùng lực đạo phía sau mười phần chống đối hợp lực công kích khoang miệng mẫn cảm không chịu nổi. Cảm giác bủn rủn từ trong ra ngoài làm cho trong cơ thể cậu chảy rất nhiều nước, theo vị trí giao hợp chảy ra, ở giữa không trung gián đoạn kéo thành hình dạng giọt nước.
Càng ngày càng mạnh mẽ va chạm, tra tấn miệng nhỏ yếu ớt, mặc dù là thân thể của cậu nhưng đã không phải do Triệu Gia Hào chính mình khống chế. Lạc Văn Tuấn được voi đòi tiên mà đem phía trước kẹt vào, sau đó tinh tế mài giũa.
Kịch liệt sảng khoái làm cho Triệu Gia Hào không khỏi cao ngâm ra tiếng, cậu mềm nhũn xương cốt sụp xuống thắt lưng, ngón tay ở trước người vô lực co rút lại, cũng sắp chống đỡ không được thân thể rắn chắc của hắn, nửa người trên chỉ có thể nằm sấp, tùy ý hai bên nhũ tiêm ở trên chăn phập phồng qua lại ma sát.
Lạc Văn Tuấn đỡ thân thể vô lực của cậu, nhất cổ tác khí thao vào. Triệu Gia Hào thân thể trần trụi xấu hổ kích thích, hốc mắt chua xót, còn sinh ra vài phần sợ hãi đối với khoái cảm không rõ, có chất lỏng mặn nhẹ theo cằm của cậu chảy tới cổ, không rõ là mồ hôi hay nước mắt. Bên trong chưa bao giờ bị người khác xâm nhập, không gian nhỏ hẹp đè ép tính khí của Lạc Văn Tuấn. Nhưng của Lạc Văn Tuấn quá lớn, khoang miệng yếu ớt bọc thế nào cũng không được, bị chống đỡ tràn đầy cảm giác trướng đến khó chịu, mỗi một chút ma sát đều sinh ra khoái cảm cực hạn, ép ra càng nhiều dịch thể sền sệt, ẩm ướt trơn nhẵn bôi đầy góc đùi, nhiều đến mức khiến Triệu Gia Hào hoài nghi mình còn tiếp tục như vậy sẽ mất nước.
Cậu bị khoái cảm kéo dài không dứt, chồng chất lên nhau, rất nhanh bị đỉnh lên cao trào. Sau đó lại hoảng sợ phát hiện cực khoái Alpha mang đến từ phía sau dĩ nhiên không có thời gian thích ứng, kích thích như dòng điện vẫn không ngừng làm loạn trong cơ thể cậu, ngứa ngáy xâm nhập vào xương cốt, cùng dòng máu cuồn cuộn buộc cùng một chỗ, tràn khắp mỗi một tế bào toàn thân. Mỗi một cú thúc của Lạc Văn Tuấn đều khiến cậu bắn ra một chút tinh dịch nhỏ, cao trào dày đặc không thể dừng lại kéo dài một hồi lâu.
Càng về sau hạ thể cương cứng của hắn căn bản không bắn ra được thứ gì, Lạc Văn Tuấn mới rốt cục ở trong cơ thể cậu thành kết, cắn sau gáy, dấu răng mới cùng lúc trước đè lên cùng một chỗ có vẻ hỗn loạn. Kết quả thật lớn ở trong cơ thể mang đến đau đớn tỉ mỉ, nhưng thân thể tham lam không đáy của Omega vẫn từ đó cướp ra khoái cảm thật lớn, một chút tinh dịch cuối cùng bị Lạc Văn Tuấn xấu xa triệt động ép chảy ra. Tuyết đầu mùa tan chảy trong cơ thể anh, Triệu Gia Hào cảm thấy một phần linh hồn của mình giờ phút này trống rỗng mất đi thứ gì đó, nhưng đồng thời cũng bị một thứ khác lấp đầy.
Cậu ngủ say với cảm giác thỏa mãn cuối cùng cũng bắt được tuyết hoa.
Lúc Triệu Gia Hào tỉnh lại còn dựa lưng vào Lạc Văn Tuấn, cánh tay đối phương ôm eo nhỏ của cậu vòng vào trong ngực. Hơi thở của Lạc Văn Tuấn đều đều ở tuyến sau gáy Triệu Gia Hào, một đêm qua cỏ xanh bị phủ lên chăn tuyết thật dày, trong không khí yên tĩnh không tiếng động, lại quanh quẩn an bình cùng ấm áp.
"Anh tỉnh rồi? Em xuống lấy cho em chút đồ ăn." Lạc Văn Tuấn hôn lên má cậu một cái rồi mới rời khỏi phòng.
Triệu Gia Hào trở mình lăn vào chỗ vừa rồi Lạc Văn Tuấn nằm, trong chăn để lại mùi làm cho cậu an tâm, ga giường còn lưu lại nhiệt độ cơ thể cao hơn cậu một chút, điều này làm cho cậu cảm thấy thoải mái.
Khi Triệu Gia Hào nửa người tựa vào đầu giường dùng ống hút uống sữa, tóc vểnh lên có chút lộn xộn, vừa đẹp trai vừa đáng yêu. Lạc Văn Tuấn ngồi bên đùi hắn nói: "Cựu Mộng, lần sau giúp em một chút đi."
Triệu Gia Hào cắn ống hút: "Nhưng lần này chúng ta đã thanh toán xong. Em cũng biết kì dịch cảm rất khó chịu mà."
"Vậy sao? Nhưng hình như em có nghĩa vụ tiếp tục giúp anh"
Lạc Văn Tuấn xoa xoa đỉnh tóc Triệu Gia Hào: "Chúng ta như vậy, đối với trạng thái ổn định của anhh cũng có lợi không phải sao?"
Triệu Gia Hào buông sữa trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn hắn, khóe mắt gợi lên rất ngoan, khóe miệng lưu lại vết sữa khiến cậu thoạt nhìn còn giống một học sinh trung học.
"Anh biết em không đến kỳ dịch cảm"
Lạc Văn Tuấn nở nụ cười: "Em cũng biết thuốc ức chế đối với anh không có tác dụng"
Triệu Gia Hào nhún nhún vai: "Được rồi, ít nhất bây giờ chúng ta đã thanh toán xong."
Lạc Văn Tuấn cúi người nhéo má cậu nhẹ nhàng nói: "Vậy không bằng để em tiếp tục nợ anh cái gì đó đi."
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro