Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đừng sợ già đi


Tác giả: AO3 @winnerdream

Chương 1:

Gần trưa, Triển Hiên đến Hoành Điếm. Vừa mở cửa căn nhà anh và Lưu Hiên Thừa thuê ở đó, quả nhiên là một mớ hỗn độn — hộp cơm giao chất đống trên bàn, quần áo bẩn vứt đầy ghế sofa.

Anh khẽ thở dài, rót một ly nước uống, dọn dẹp sơ qua rác trong nhà, ném quần áo bẩn vào máy giặt, rồi cầm chìa khóa xe ra ngoài.

Tết Trung thu năm nay rơi vào tháng Mười, đúng mùa cua béo. Trên đường về, Triển Hiên ghé lấy hàng chuyển phát — một thùng cua chính hiệu hồ Dương Trừng, toàn cua cái mỗi con gần 4 lạng, mai xanh xám, bụng trắng như tuyết, lông trên chân ánh vàng óng.

Cua hấp chín, anh nếm thử một con: thịt ngọt mềm, gạch và trứng cua béo ngậy, nửa lỏng nửa đặc, mịn màng, béo thơm, hương vị còn vương mãi trong miệng.

Khi Lưu Hiên Thừa về đến nhà, trong nồi đất trên bếp, sườn hầm củ sen đang sôi sùng sục, mùi thơm lan tỏa theo làn hơi nước. Cậu bị mùi hương quyến rũ, tiến đến ôm Triển Hiên từ phía sau, thì thầm bên tai:
"Anh ơi~"

"Ôi chao, ngọt quá, bảo bối." Triển Hiên vừa đáp vừa không ngừng tay, "Bên ngoài mưa phải không, có bị ướt không? Mau thay đồ, sấy tóc đi."

"Lúc em về thì mưa tạnh rồi. Có cần giúp gì không? Sáu món một canh, anh cực quá đó." Lưu Hiên Thừa vừa nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào đĩa cua trên bàn.

"Anh còn lo em đập trứng cũng bị đứt tay ấy." Triển Hiên khẽ lắc chảo cho nóng đều, đợi dầu sôi liền cho rau cải vào đảo nhanh. Rau gặp nhiệt liền đổi màu, tỏa ra hương thanh mát.
"Ở đây nhiều khói dầu lắm, mau đi rửa tay đi, món cuối sắp xong rồi."

"Biết rồi, biết rồi, quản gia của em~"
Trên bàn bày đầy những món Lưu Hiên Thừa thích, mùi hương quyện khắp phòng ăn.

Bình hâm rượu giữ ấm một bình hoàng tửu nếp, hai chiếc chén nhỏ đặt cạnh nhau. Cua tính hàn, rượu nếp tính ôn — kết hợp vừa vặn để trung hòa.

Mai cua được khéo léo tách ra, lớp thịt bên trong ánh vàng nhạt bởi nước sốt cà ri.

Cà ri cua, thịt kho tàu, cá vược hấp và món cuối là rau cải luộc. Lưu Hiên Thừa ngồi vào bàn, Triển Hiên múc hai bát cơm, chan thêm canh sườn rồi ngồi xuống, gắp một miếng cá bỏ xương, nhẹ nhàng đặt vào bát cậu.

"Chỉ mới xa có nửa tháng mà Tranh Tranh của anh đã gầy đi một vòng rồi."

"Em không ăn được cua."

Chiếc đũa gắp miếng cà ri cua khựng lại giữa không trung.
"Nếu đau dạ dày thì uống tí canh nóng trước đi. Cua hôm nay không ăn nữa, đợi giữa tháng Mười cua mới béo thật. Hàng này anh nhìn rồi, cũng không ngon lắm."
Nói xong, anh xoay đũa, gắp miếng cua cho vào bát mình.

Một chiếc hộp quà vuông vức được đặt bên cạnh Triển Hiên.
"Quà Trung thu tặng anh đó, mở ra xem đi."

Hộp quà được gói tinh xảo, Triển Hiên run run mở ra.
Bên trong là que thử thai và tờ kết quả siêu âm. Anh nhìn kỹ hết lần này đến lần khác, tay đầy mồ hôi, tim đập thình thịch như trống, từng nhịp vang dội trong lồng ngực. Sau một lúc lâu, anh ngẩng đầu lên nhìn Lưu Hiên Thừa:
"Chúng ta... chúng ta thật sự có con rồi sao?"

Tay cầm tờ siêu âm khẽ run, giọng cũng run rẩy.

Lưu Hiên Thừa cúi đầu nhìn xuống bụng mình — vẫn còn phẳng lì.
"Được hai tháng rồi, rất khỏe mạnh."

Nước mắt Triển Hiên bỗng tuôn trào không kiểm soát được, rơi lã chã:
"Chúng ta thật sự có con rồi!"

Lưu Hiên Thừa cũng cay cay sống mũi nhưng hai người cứ ôm nhau khóc mãi cũng không ổn. Cậu bật cười, rút khăn giấy đưa cho đối phương:
"Làm anh cảm động đến rối cả lên rồi, Triển Hiên. Bình thường em gọi anh là 'daddy' cũng đâu thấy anh xúc động như vậy."

Chim non mới nở sẽ xem vật thể chuyển động đầu tiên mình thấy là mẹ, rồi bám theo mãi — giống như mối tình đầu khó quên trong lòng nhiều người.

Mùa hè năm 2024, Triển Hiên và Lưu Hiên Thừa lần đầu rung động với nhau — cái cảm giác "lần đầu tiên" trong trẻo và thuần khiết ấy.

Là những thành phố họ cùng nhau đi phượt qua, là những phong cảnh khắc sâu trong trí nhớ, là cùng chọn nhận nuôi Tiểu Thập Lục và trao cho nó tình thương, là sự ăn ý khi cùng chia nhau một phần cơm, là những lần cãi vã rồi vẫn chịu cúi đầu dỗ dành nhau.
Tất cả những trải nghiệm thật ấy khiến thứ tình cảm "thích" ban đầu kia bén rễ và nảy mầm.

Món quà lớn đó đã được chuẩn bị từ hai tháng trước.

Triển Hiên đang nghĩ đến việc quay thêm một cảnh nữa là xong, chiều nay sẽ chính thức đóng máy nên trong lúc nghỉ ngơi trên xe, anh lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn cho Lưu Hiên Thừa.

Quá trình quay phim kéo dài từ 7 giờ sáng đến 3 giờ chiều và khi cuối cùng kết thúc, một cảm giác thành tựu và kiệt sức tràn ngập tâm trí anh. Anh thay quần áo của mình, trông thoải mái hơn hẳn so với lúc mặc đồ đi làm. Những người hâm mộ đã chờ đợi từ lâu đã ùa ra cửa, anh vội vã thu thập thư của người hâm mộ. "Thầy Lưu đến trường quay thăm tôi. Cậu ấy đang đợi tôi ở nhà. Cậu ấy không khỏe nên hôm nay chúng ta giao lưu đến đây thôi nhé. Mọi người nên về sớm nhất có thể và giữ an toàn nhé."

Nghĩ đến câu cuối cùng trên WeChat của Lưu Hiên Thừa: "Em không khỏe lắm, em đi ngủ một lát nhé", anh cảm thấy lo lắng mơ hồ.

Nghe thấy Triển Hiên vội vã trở về chăm sóc người thương, mọi người cũng có chút lo lắng, vội vàng thu hồi thư, giục Triển Hiên lên xe nhanh chóng trở về.

Triển Hiên quả thực rất lo lắng, vội vàng chào tạm biệt mọi người rồi nhanh chóng mở cửa xe bước vào.

Vừa mở cửa, mùi pheromone cam đầy quyến rũ của Omega tràn ngập khắp phòng ngủ. Nồng độ pheromone Omega cao đang tiến gần đến thời kỳ động dục trong phòng ngủ khiến pheromone Alpha của anh lập tức dâng trào. Triển Hiên lần lượt ném từng bộ quần áo lên thảm, mùi hương cỏ cây đặc trưng hòa quyện vào không khí, thoang thoảng mùi chanh.

Vị ngọt của cam tựa như que kem đầu tiên bạn được ăn hồi nhỏ. Vị cam ngọt ngào hòa quyện cùng vị chua của chanh, hương thơm trái cây thoang thoảng, mang đến cho bạn trải nghiệm hương vị ấm áp và thỏa mãn.

Omega ngủ say trên giường, tóc tai bù xù. Cậu ôm bộ đồ ngủ của Triển Hiên, chìm vào giấc ngủ trong mùi hương pheromone của Alpha còn vương vấn. Cậu cuộn tròn trong chăn như một cục gạo nếp mỏng manh. Pheromone của Alpha lập tức thay đổi mùi hương, mang theo một chút xao xuyến quyến rũ.

Tay phải anh luồn xuống dưới chăn, mò mẫm tìm bộ đồ ngủ của Lưu Hiên Thừa rồi vén chăn lên. Lưu Hiên Thừa vừa tắm xong trước khi đi ngủ. Ngoại trừ mùi cam ngọt ngào thoang thoảng còn có mùi sữa tắm mà Triển Hiên thường dùng. Quả nhiên, Lưu Hiên Thừa không mặc đồ ngủ, thậm chí còn không mặc đồ lót vì điều này khiến cậu cảm thấy thoải mái.

Nhẹ nhàng dang rộng hai chân cậu, nắm lấy mắt cá chân trái, từ từ nâng chân trái lên đặt lên vai. Lưu Hiên Thừa như đang mơ, nhíu mày, một lúc sau mới ngủ yên lại.

Omega, người đã hoàn toàn bị kích thích bởi pheromone của Alpha giờ đây trỗi dậy ham muốn mãnh liệt. Chất lỏng ẩm ướt tuôn ra từ khoang sinh dục, sẵn sàng bị Alpha xâm nhập bất cứ lúc nào. Hậu huyệt ướt át chảy ra chất lỏng trong suốt, lỗ huyệt đóng mở không ngừng. Ngón tay dừng lại ở lỗ huyệt ướt át vài lần rồi mới đưa vào. Nơi đó đã bị ái dịch làm ẩm ướt và trơn trượt từ lâu nên việc xâm nhập không gặp khó khăn gì.

Trong lúc mơ màng, Lưu Hiên Thừa cảm thấy có thứ gì đó cọ xát vào bên trong mình, khoái cảm dâng trào càng lúc càng mãnh liệt, cậu phất tay một cách tùy ý, còn nghe thấy tiếng "ừm".

Lưu Hiên Thừa nghe thấy tiếng động cuối cùng cũng phản ứng lại nhưng lại bị cổ tay đối phương túm lấy. Cậu đột nhiên mở mắt, thở hổn hển, nước mắt làm ướt khóe mắt, ngực vẫn phập phồng vì khoái cảm kích thích. Cậu rên rỉ vài tiếng, cả người mềm nhũn vì chưa tỉnh ngủ hẳn nhưng cơ thể vẫn vô thức ôm chặt Triển Hiên. Đôi mắt ướt đẫm như nai con, tràn ngập dục vọng. Rồi anh nghe thấy cậu khẽ nói: "Em cố ý không mặc gì đợi anh về đấy... Pheromone mạnh quá... a..."

Triển Hiên chụm ba ngón tay lại, đâm vào lỗ nhỏ liên tục rỉ dịch trong suốt. Anh ấn eo cậu, ngón tay liên tục đẩy về phía tuyến tiền liệt, khiến ngón chân Lưu Hiên Thừa duỗi thẳng ra rồi cuộn lại. "Em quyến rũ quá đấy, cục cưng."

"Nóng quá... hử..." Lưu Hiên Thừa đẩy mạnh tên đàn ông trên người mình vài cái. Triển Hiên lẩm bẩm vài tiếng. Không rõ Triển Hiên nói gì. Cậu nhíu mày, chậm rãi mở mắt. Hình như cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo. Ánh mắt mơ hồ, mơ hồ. "Nhẹ nhàng thôi... ừm..." Tuy Lưu Hiên Thừa không mở mắt nhưng trong giọng nói lại mang theo một sự quyến rũ mà chính cậu cũng không nhận ra, kèm theo một chút ngọt ngào tinh tế.

"Em có thích chồng sờ em như vầy không? Em có thích bị chồng làm như vậy không? Em có muốn không cục cưng?"

Cố gắng kiềm chế cơn run rẩy trên cơ thể, mùi hương cam đặc trưng của Omega lan tỏa khắp nơi. Lưu Hiên Thừa mím môi, nghiêng đầu sang một bên. Alpha hôn lên cổ cậu, hơi nóng lòng hôn lên tuyến thể sau gáy. Pheromone cũng được giải phóng, khiến mùi hương tán tỉnh của anh hòa quyện với mùi hương Omega.

Biết Lưu Hiên Thừa da mặt mỏng, Triển Hiên cười ha ha, gân xanh nổi đầy thái dương, hai tay siết chặt, giơ tay lên nắm lấy gáy cậu xoay lại, mọi thứ bắt đầu mất kiểm soát, trong nháy mắt, mùi hương nồng nặc của Alpha bao trùm lấy Lưu Hiên Thừa, đầu lưỡi liếm tuyến đỏ nóng nhô ra sau gáy Omega, răng nanh sắc nhọn khẽ cắn.

"Đừng... a... đừng sờ nữa..." Gáy cậu tê dại, Lưu Hiên Thừa không nhịn được rên lên một tiếng khoái cảm, giống như mèo con được vuốt ve. Tuyến sau gáy chính là một trong những điểm nhạy cảm của cậu. Anh áp sát toàn thân vào Lưu Hiên Thừa, ôm chặt trong lòng, cho đến khi hai người gần như hòa làm một. Điều này khiến đôi tay Lưu Hiên Thừa vốn đang ôm lấy cổ anh bỗng buông thõng xuống, nắm chặt góc áo anh.

Các ngón tay của bàn tay trái vuốt từ hai tinh hoàn tròn đến quy đầu và các đầu ngón tay từ từ trượt từ bên hông trở lại tinh hoàn cho đến khi dương vật được vuốt ve cương cứng hoàn toàn, với các mạch máu đều phồng lên trên bề mặt của thân dương vật.

Triển Hiên hôn Lưu Hiên Thừa, hít hà hương cam từ miệng Omega. Pheromone ngày càng nồng nặc của Alpha khiến hai chân Lưu Hiên Thừa hoàn toàn mềm nhũn. Cậu như một con cá nằm trong tay người đàn ông trước mặt, không khí xung quanh bị hút cạn từng chút một. Cậu hoàn toàn bất lực, chỉ còn biết rên rỉ.

Cơ thể nhạy cảm của Omega động dục phản ứng rất nhanh, cả người như được nhuộm hồng. Cậu véo nhẹ quần áo trên người Triển Hiên, tiếng rên rỉ nghẹn ngào như mèo con thoát ra từ cổ họng. Lưu Hiên Thừa mềm mại bị Alpha cọ xát vào gáy, hàng mi rung lên vì nước mắt. Sau khi khuất phục trước bản năng của cơ thể, cậu để chiếc lưỡi ướt át của đối phương khám phá trong miệng mình, tập trung tất cả giác quan vào một chỗ.

Từ việc ngoan cố chống cự đến đầu hàng, chỉ mất một khoảnh khắc.

Trong mắt Triển Hiên tràn ngập ý cười, anh cúi xuống, luồn những ngón tay thon dài vào mái tóc đen, nhẹ nhàng vuốt ve. Trong lúc hôn thì bỗng cắn mạnh, môi dưới của Lưu Hiên Thừa bị răng nanh sắc nhọn cọ xát, rồi lại liếm, tạo nên cảm giác tê tê nhẹ. Mùi gỉ sắt thoang thoảng khiến Lưu Hiên Thừa ngửa đầu ra sau, khẽ nhíu mày, đầu lưỡi lướt qua hàm răng trắng muốt, những tiếng rên rỉ gợi cảm tuôn ra từ cổ họng, từng tiếng một, trầm thấp mà kéo dài.

Tiếng kêu run rẩy và kiềm chế của Lưu Hiên Thừa không lay chuyển được Triển Hiên. Anh bắt đầu ra vào ba ngón tay một cách nhanh chóng, cố ý mỗi động tác đều sẽ nghiền nát chỗ phồng lên yếu ớt kia.

Không lâu sau, Omega cuối cùng cũng bật khóc, "Ô ô... Anh... đừng... Triển Hiên... a..."

Tinh dịch bắn tung tóe lên chiếc áo nỉ đen của Triển Hiên, tạo nên một bức tranh đen trắng dâm đãng. Ngón tay anh tiếp tục đâm mạnh vào phần thịt mềm mại đang co giật vì cực khoái. Tay trái anh nắm chặt lấy bộ phận đáng thương vẫn còn dính đầy tinh dịch, dùng lòng bàn tay chà xát mạnh mẽ lên quy đầu mềm mại và lỗ nhỏ.

Phần trước cực kỳ nhạy cảm sau khi đạt cực khoái hoàn toàn không chịu nổi sự tra tấn này. Phần thân dưới đau nhức và sưng tấy dữ dội, nhưng Lưu Hiên Thừa không thể xuất tinh được nữa. Vì vậy, cảm giác són tiểu dâng lên dữ dội. Cậu vặn vẹo, giãy giụa: "Chồng... Anh ơi... Không... Em thật sự không chịu nổi nữa... Chồng ơi..."

Lưu Hiên Thừa khóc lóc run rẩy, đầu dương vật bị cọ xát đến đỏ bừng tuyệt vọng phun ra một dòng tinh dịch rất loãng.

Pheromone Omega và Alpha trong không khí ngày càng nồng nặc. Một lượng lớn pheromone của Alpha tràn vào tuyến thể của Omega, nơi vốn không được miếng dán ức chế bảo vệ và lan dần đến đôi tai vốn đã đỏ ửng của Omega. Alpha cố tình hôn lên dái tai cực kỳ nhạy cảm của Omega: "Cưng à, em cứ gọi anh là chồng, chồng, giờ lại gọi ca ca."

"Đừng hôn em, a..." Chỗ mẫn cảm nhất trên cơ thể bị kích thích, Lưu Hiên Thừa toàn thân run rẩy, vô thức né tránh, "Đừng nói nữa... Không phải..." Lưu Hiên Thừa phản bác, nhưng lời nói nghe không có sức thuyết phục lắm.

Lưu Hiên Thừa thở hổn hển, nhìn Triển Hiên với vẻ mặt mơ màng. Triển Hiên rút ngón tay ra khỏi người cậu. Cậu vẫn chưa thoát khỏi khoái cảm cực khoái, nhưng dòng nước từ sau huyệt lại chảy ra nói cho cậu biết kỳ động dục của mình vẫn chưa kết thúc. Nếu không có sự đánh dấu của Alpha và thuốc ức chế, kỳ động dục của một Omega sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.

Triển Hiên cúi mắt nhìn xương ngón tay trắng bệch của Lưu Hiên Thừa đang nắm chặt vạt áo anh. Khi đầu ngón tay đối phương hơi thả lỏng, dường như đã lấy lại được ý thức, Triển Hiên kịp thời rút tay trái ra khỏi gáy đối phương, nắm lấy cổ tay đang muốn tuột ra, dùng đầu ngón tay ấn vào mạch đập rõ ràng đang tăng tốc của đối phương.

Nụ hôn của Alpha bắt đầu từ bên tai phải, lướt qua tai phải, từ gò má lên lông mày phải, rồi đến giữa lông mày, trượt xuống sống mũi cao, rồi đến chóp mũi thanh tú. Pheromone mang theo mùi hương cỏ cây nhanh chóng bao phủ toàn thân Lưu Hiên Thừa.

Omega bị thúc đẩy bước vào thời kỳ động dục sớm, trong lòng tràn ngập dục vọng dày vò, thiêu đốt toàn thân. Ham muốn khoái lạc khiến cậu không nhịn được cọ xát dương vật nóng bỏng cứng ngắc của mình lên bụng Triển Hiên. Động tác vô thức này thu hút sự chú ý của Triển Hiên. Anh hôn lên ngực Lưu Hiên Thừa, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm láp, trêu chọc điểm đỏ nhỏ trên ngực, dùng răng cọ xát nếm thử.

Triển Hiên nắm lấy dương vật tím ngắt của cậu, bôi trơn, rồi lại chọc ngoáy lỗ nhỏ hồng hào vài cái. Hai người đã hơn nửa tháng không làm chuyện ấy, quá chặt. Tuy đã dạo đầu rất lâu nhưng Lưu Hiên Thừa vẫn nhíu mày đau đớn. Lưu Hiên Thừa ôm lấy cổ Triển Hiên, hơi nâng eo lên, hai chân quấn quanh eo anh, "Không sao đâu..."

Triển Hiên véo eo Lưu Hiên Thừa, hạ thấp eo, đẩy vật khổng lồ kia vào trong. Lưu Hiên Thừa ngửa cổ ra sau, hơi nóng phả ra phả vào cổ Triển Hiên. Triển Hiên vừa động đậy vừa nghe tiếng cậu rên rỉ: "Đau quá... Đau quá... Lần này..."

May mà Alpha của cậu đủ kiên nhẫn, Lưu Hiên Thừa nhanh chóng bắt nhịp với đối phương, để đối phương nắm quyền chủ động. Triển Hiên nhẹ nhàng thúc vào cửa khoang sinh sản.

"Đừng sợ, bảo bối, thả lỏng nào." Sức lực này chỉ có thể được miêu tả bằng từ "mài giũa". Khi cơ thể Lưu Hiên Thừa từ từ giãn ra từ trạng thái căng cứng ban đầu đến hiện tại, đó chỉ là một trong những bước thả lỏng. Lưu Hiên Thừa ôm lấy cổ Triển Hiên và hôn anh. Hai người hôn nhau say đắm, hít thở sâu và hôn nhẹ rồi tách ra, môi họ mím chặt vài lần rồi mới tiến sâu hơn, nhịp nhàng và dịu dàng.

Alpha bị đè nén quá lâu cuối cùng cũng không nhịn được bùng nổ vào lúc này. Anh dùng lòng bàn tay ôm lấy đầu Lưu Hiên Thừa, hôn mạnh lên đôi môi đỏ mọng của cậu. Lực đạo đột ngột khiến Lưu Hiên Thừa cảm thấy hơi ngạt thở. Cậu mở to mắt. Một nụ hôn đơn giản không thể nào truyền tải hết được cảm xúc nồng nàn và lãng mạn trong lòng Alpha lúc này, cũng không thể nào truyền tải được sự chiếm hữu và trân trọng của anh dành cho Lưu Hiên Thừa.

Đôi mắt nai của Omega ngấn lệ, má ửng hồng, môi hơi hé mở. Dù cố gắng kiềm chế, nhưng tiếng rên rỉ đứt quãng vẫn thoát ra. Triển Hiên lập tức nắm lấy tay cậu, để cậu ôm lấy cổ mình, anh nhìn chằm chằm vào chàng trai đang bất lực vì mình. Khi anh đã bắn gần hết tinh dịch vào khoang sinh sản, người trong lòng lập tức cắn chặt môi. Đôi má ửng hồng càng khiến sự mong đợi của anh thêm phần kích thích. Lòng bàn tay ấm áp lại vuốt ve dương vật đang cương cứng dưới thân, cẩn thận vuốt ve thân dương vật, thỉnh thoảng lại ấn vào đầu dương vật.

Triển Hiên cúi xuống hôn lên trán, thái dương và môi cậu. Toàn thân Lưu Hiên Thừa căng cứng, những ngón tay ôm lấy cổ Triển Hiên gần như ngay lập tức cắm vào da thịt sau lưng đối phương. Nụ hôn giữa hai người gần như khiến cậu ngạt thở. Thứ đã tiến vào một nửa kẹt cứng trong cơ thể cậu và bất động, phần thân dưới cũng không có bất kỳ chuyển động tiếp theo nào. Nó cực kỳ nhẹ nhàng. Triển Hiên mỉm cười và buông môi cậu ra. Lưu Hiên Thừa lập tức thở hổn hển vài lần và hơi nâng phần thân trên lên vì đau. Cậu muốn lùi lại để tránh nó, nhưng ngoại trừ vặn eo ra, không còn cách nào khác. Sau khi nuốt trọn thứ đó, động tác đâm vào trở nên mượt mà hơn rất nhiều. Triển Hiên quá quen thuộc với cơ thể Lưu Hiên Thừa, và anh thậm chí còn nhớ rõ phải cọ xát vào điểm nhạy cảm nào từ góc độ nào.

Trên thực tế, anh cũng chẳng cố ý muốn nhớ điều đó.

Tất cả chỉ vì Lưu Hiên Thừa trên giường là một con người hoàn toàn khác. Tiếng rên rỉ của cậu quá đỗi quyến rũ, lại còn ngoan ngoãn và mềm mại đến khó tin, làm bất cứ điều gì bạn yêu cầu, như một chiếc bánh ngọt ngào trong tiệm bánh ngọt.

Triển Hiên cúi đầu cắn một bên núm vú hồng hồng đang nhô lên của cậu, tăng tốc độ chuyển động eo, rút ​​ra rồi lại đưa vào hàng chục lần, khiến Lưu Hiên Thừa cảm thấy linh hồn như sắp vỡ vụn. Tiếng rên rỉ đứt quãng, "A...a...chậm...chậm lại...a..."

Alpha trên giường hoàn toàn làm chủ. Anh bóp eo Omega, tách mông ra, đưa dương vật cương cứng vào cái lỗ vừa bị đụ mạnh bạo. Bìu anh vỗ vào mông cậu, khoang sinh dục liên tục phun ra dịch nhờn dính dính lẫn mồ hôi chảy giữa hai mông, phát ra tiếng kêu răng rắc cùng với tiếng thở hổn hển và rên rỉ của Lưu Hiên Thừa.

Ánh mắt Lưu Hiên Thừa gần như bị kích thích đến mù lòa, ngay cả ánh nắng ngoài cửa sổ cũng bị tán thành ngàn tia sáng. Cảm xúc dâng trào, khoái cảm trong cơ thể theo từng động tác của Triển Hiên dâng lên, khiến cậu co rúm ngón chân lại vì khoái cảm.

Cậu thích tư thế quan hệ truyền thống vì từ góc độ này cậu có thể nhìn thấy ánh mắt của Triển Hiên, khiến cậu cảm thấy thỏa mãn và thoải mái.

Triển Hiên cúi đầu nhìn vật của mình đang ra vào trong cơ thể Lưu Hiên Thừa, nhìn vật cương cứng của mình liên tục ra vào lỗ huyệt, anh kéo tay Lưu Hiên Thừa lên, ấn vào nơi hai người giao nhau, để Lưu Hiên Thừa cảm nhận được vật cứng nóng bỏng mà anh đã liên tục đưa vào.

Khi bàn tay ấm áp của Lưu Hiên Thừa ấn vào nơi hai người đang giao nhau, Triển Hiên đột nhiên đâm mạnh vào hông Lưu Hiên Thừa, sâu đến nỗi dường như ngay cả tinh hoàn cũng muốn va vào, như thể đóng đinh Lưu Hiên Thừa vào giường, khiến Lưu Hiên Thừa co giật không ngừng. Độ sâu của sự thâm nhập khiến Lưu Hiên Thừa cảm thấy như bị tách ra từ giữa. Cậu siết chặt, siết chặt không ngừng, không tự chủ được mà vặn vẹo, leo lên cổ Triển Hiên, điên cuồng truy đuổi môi anh.

Alpha đáp lại bằng cách đưa lưỡi vào, lướt qua mọi ngóc ngách một cách thô bạo. Âm thanh của nụ hôn vang vọng khắp phòng, nhưng vẫn không mãnh liệt bằng tiếng nước chảy do sự chuyển động ra vào nóng bỏng và nhanh chóng.

Sau đó, dương vật thô ráp bắt đầu ra vào mạnh mẽ. Khoái cảm mãnh liệt lan tỏa khắp cơ thể Triển Hiên như lửa cháy. Mồ hôi chảy thành dòng trên mặt Lưu Hiên Thừa. Hậu huyệt cậu bị kéo căng đến mức không thể tưởng tượng nổi. Vật cứng rắn thô ráp ra vào không thương tiếc, cuồn cuộn trong đường mật mềm mại.

Lưu Hiên Thừa bất lực ngã xuống giường, mặc cho đối phương ra vào trong mình, dùng lý trí còn sót lại để khống chế bản thân. Hậu huyệt của cậu quấn chặt lấy dương vật của Triển Hiên, mút thật mạnh. Triển Hiên thở ra một hơi cực kỳ hưng phấn, điên cuồng xâm phạm người bên dưới như mất kiểm soát. Triển Hiên tách hai chân Lưu Huyền ra, ấn mạnh hai bên. Nếp gấp của hậu huyệt bị dương vật thô ráp kéo căng, lộ ra trước mắt anh, không chút che đậy. Cậu càng kẹp chặt dương vật, anh càng hung hăng ra vào. Lỗ huyệt mềm mại cong ra ngoài khi dương vật rút ra, rồi lại co rút vào trong một cách dâm đãng. "Ưm... Bảo bối, sao vẫn còn chặt thế này..."

"Anh... ha... đã bao lâu rồi anh... a... chưa chạm vào em..." Giọng Lưu Hiên Thừa run rẩy không ngừng. Cậu không khóc, nhưng giọng mũi nặng nề gần như sắp khóc. Cơ thể cậu lắc lư yếu ớt theo những cú thúc mạnh bạo, ánh mắt thường ngày vẫn ngạo kiều bắt đầu trở nên mơ hồ, vô hồn.

Động tác thúc đẩy không ngừng nghỉ mang theo tiếng nước chảy dâm đãng. "Aaa!" Âm thanh đột nhiên cao vút của Lưu Hiên Thừa càng kích thích Triển Hiên. "Không... đừng... aaa!" Khoái cảm điên cuồng khiến toàn thân Lưu Hiên Thừa tê dại, suýt nữa dùng hết sức lực còn lại để lùi về phía sau. Trong động tác dữ dội, Triển Hiên dẫn đầu, túm lấy lưng dưới của Lưu Hiên Thừa, không cho cậu có chỗ nào để lùi. Anh chà xát mạnh vào khoang sinh dục, đánh vào chỗ khiến Lưu Hiên Thừa ngã xuống. Khoái cảm như điện giật kích thích thần kinh của Lưu Hiên Thừa. "Ha... anh... nhẹ nhàng một chút... aaa..."

Triển Hiên đáp lại cậu bằng những cú thúc mạnh hơn, cho đến khi Lưu Hiên Thừa há miệng và chỉ phát ra tiếng rên rỉ.

"Ưm..." Alpha của cậu chỉ liếm và cắn núm vú của cậu, nhưng vẫn chưa đủ để thỏa mãn cơn khát khao đang bùng cháy trong Lưu Hiên Thừa.

Triển Hiên khéo léo liếm cắn núm vú, vuốt ve dương vật cương cứng của Lưu Hiên Thừa. Càng thúc mạnh, khoái cảm càng mãnh liệt. Lúc này, Lưu Hiên Thừa như một chiếc thuyền nhỏ trên biển, bị sóng đánh dạt vào bờ, sóng đẩy cậu lên đến đỉnh.

Thở hổn hển và rên rỉ, Lưu Hiên Thừa phun ra trong tay Triển Hiên, hậu huyệt co thắt dữ dội và mạnh mẽ, sự căng cứng đột ngột gần như khiến Triển Hiên đầu hàng, anh hít một hơi để bình tĩnh lại, tiếp tục thúc mạnh, phân thân chính diện của Lưu Hiên Thừa vẫn đang bị Triển Hiên xoa bóp lên xuống, cậu rên rỉ lớn, nhưng đòn tấn công vẫn dai dẳng của Triển Hiên khiến cậu mất kiểm soát.

Cái dương vật nóng bỏng cọ xát vào lỗ huyệt, dòng ái dịch tuôn ra nhưng bị chặn lại bởi vật thể khổng lồ chôn sâu bên trong cơ thể.

Triển Hiên chậm rãi rút thứ khổng lồ kia ra, tách ra phát ra một tiếng động cực kỳ dâm đãng. Đầu óc Lưu Hiên Thừa trống rỗng, vẫn chưa thoát khỏi dư âm của cơn cực khoái, cậu nhắm hờ mắt thở hổn hển. Triển Hiên xé toạc bao cao su, đặt lên đầu dương vật, từng chút một đeo vào, cho đến khi bao bọc hoàn toàn. Vật thể cứng rắn kia lại đâm vào trong cơ thể cậu.

Dương vật thô ráp cứng rắn không chút lưu tình đâm vào sâu bên trong. Lưu Hiên Thừa bất đắc dĩ phải bám chặt lấy Triển Hiên. Cả người cậu bị đóng đinh vào vũ khí thô ráp cứng rắn kia, cậu quấn lấy nó một cách nịnh nọt, dùng tần suất thúc mạnh liên tục nuốt chửng nó vào nơi sâu nhất trong cơ thể.

Sức mạnh thể chất của Alpha quả thực vô cùng kinh người. Hai chân Lưu Hiên Thừa đang đặt trên vai Triển Hiên hơi co cứng, nhưng cậu không thể đặt xuống. Mông cậu gần như tê dại vì bị chịch. Cậu có thể nghe rõ tiếng nước chảy dâm đãng nơi hai người đang ân ái. Mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào trán, đôi mắt mơ màng, nước bọt không kịp nuốt trào ra từ đôi môi hồng hào hơi sưng. Cậu bị chịch đến mức bất tỉnh, miệng chỉ toàn là tiếng rên rỉ, thậm chí còn không thể thốt ra được một câu hoàn chỉnh.

Triển Hiên hôn cậu cuồng nhiệt, chặn đứng tiếng rên rỉ không kiềm chế của Lưu Hiên Thừa vào miệng mình. Ngay lúc khoái cảm dâng trào, sắp bùng nổ, đầu ngón tay Triển Hiên đột nhiên ấn vào đầu dương vật cậu. Lưu Hiên Thừa bị ép dừng lại, thật sự không chịu nổi nữa. "Để em xuất tinh... Ừm, anh... để em..." Triển Hiên làm ngơ, tăng tốc độ, thúc mạnh hơn nữa.

"Em gọi tôi là gì?"

Không thể trải nghiệm được sự bùng nổ khoái cảm, Lưu Hiên Thừa lẩm bẩm: "Em... ừm, em muốn... xuất tinh... a... chồng... chồng... ca ca, đừng chặn nữa mà..."

"Lưu Tranh, em gọi tôi là gì?"

Đang sắp nổ tung, Lưu Hiên Thừa cuối cùng cũng lên tiếng: "Daddy... Ha... Daddy ơi... Để em xuất tinh..."

Bàn tay đang ấn vào dương vật cuối cùng cũng buông ra, chất lỏng màu trắng liên tục phun ra, khiến khóe miệng Lưu Hiên Thừa chảy nước miếng, các ngón chân không khỏi co lại, mở ra, siết chặt.

Sau khi bị đẩy lên đỉnh, Omega ngã phịch xuống giường, thở hổn hển. Alpha cố nhịn, dừng lại một chút, chờ Lưu Hiên Thừa lấy lại hơi thở mới từ từ làm lại từ đầu, rồi cười khẩy: "Lại thế này nữa rồi! Tranh Tranh khi nào mới tiến bộ đây?"

"Vậy thì anh... vậy thì anh đừng đi công việc quá lâu nữa..." Omega túm lấy vỏ gối và che khuôn mặt đang đỏ bừng của mình.

Ngay sau đó, giữa những tiếng va chạm kịch liệt, vỏ gối trượt sang một bên khi cơ thể rung chuyển dữ dội, để lộ khuôn mặt một lần nữa chìm đắm trong ham muốn pheromone Alpha.

"A...anh...dừng lại..."

Tiếng ồn ào trong phòng càng lúc càng dồn dập. Vật khổng lồ cọ xát vào khoang bụng nơi Omega thụ thai. Cậu tuyệt vọng ôm lấy lưng Alpha, muốn anh dừng lại. Cậu cố gắng nói một câu hoàn chỉnh, nhưng chỉ phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng.

Bầu trời lúc chạng vạng như bị thiêu đốt bởi những đám mây lửa, nóng rực. Lưu Hiên Thừa bất tỉnh rồi lại tỉnh lại. Cậu cảm thấy như mình đang ở trên một chiếc thuyền lắc lư, thân thể không tự chủ được mà lắc lư, nhưng lại như có một vật nặng ngàn cân đè lên, khiến cậu khó thở.

Thân thể càng lúc càng run rẩy dữ dội, biên độ rung lắc càng lúc càng lớn. Lưu Hiên Thừa đột nhiên tỉnh táo lại. Thể lực của Omega kém xa Alpha, nhưng Lưu Hiên Thừa không ngờ chênh lệch lại lớn đến vậy. "Em... em... thật sự... không chịu nổi nữa rồi..."

Alpha rút ra, lật người cậu lại, để cậu quỳ trên giường. Anh không thể chờ đợi thêm nữa. Theo bản năng, Alpha cúi xuống cắn vào cổ Lưu Hiên Thừa. Omega như một con thú nhỏ bị tóm lấy điểm yếu, không dám nhúc nhích nữa, chỉ rên rỉ cho đến khi Triển Hiên hoàn toàn lên đỉnh. Đồng thời, anh cắn vào tuyến sau gáy Lưu Hiên Thừa. Lưu Hiên Thừa đau đớn run rẩy, dựa vào cánh tay của Triển Hiên để giữ vững tư thế quỳ. Cho dù Omega có đau đớn đến mức bất tỉnh, cũng không thể chống cự lại Alpha, chỉ có thể để đối phương tiêm vào một lượng lớn pheromone vào tuyến thể.

Bao cao su chứa đầy tinh dịch bị ném vào thùng rác. Triển Hiên tiến lại gần tuyến sau gáy Lưu Hiên Thừa. Trên đó có vết răng đẫm máu. Pheromone ngọt ngào mùi cam quyến rũ anh. Anh không nhịn được liếm tuyến sau gáy Lưu Hiên Thừa. "Hình như anh vẫn chưa đủ cố gắng, cục cưng mãi vẫn chưa có bầu này."

Tư thế quỳ gối bò trườn khiến eo và bụng Lưu Hiên Thừa trông càng thon gọn hơn. Triển Hiên bế cậu lên, ôm chặt lấy cậu. Lưu Hiên Thừa nắm chặt tay Triển Hiên: "Không, không... em vẫn còn đau." Chỗ hai người áp vào nhau lạnh ngắt. Lưu Hiên Thừa sợ hãi và ngượng ngùng co rúm người lại, như một chú thỏ con cuộn tròn.

Trong mắt Alpha hiện lên ý cười. Triển Hiên bế cậu lên, dùng mũi cọ xát mặt. Lưu Hiên Thừa động dục như một người hoàn toàn khác. Nệm lại phát ra tiếng cọt kẹt, ga trải giường cuộn lại lộn xộn.

Lưu Hiên Thừa quả thật đã uống rất nhiều nước trước khi đi ngủ, nhưng cổ họng cậu cũng đã vượt quá khả năng chịu đựng. Cuối cùng, cậu cứ liên tục kêu khát. Triển Hiên kéo cậu trở về vị trí ban đầu rồi bế cậu lên. Không có chỗ dựa, Lưu Hiên Thừa vội vàng ôm anh, hai chân quấn chặt quanh eo Triển Hiên. Hai người duy trì tư thế kết nối rồi đi đến tủ lạnh lấy nước. Vừa đi vừa chịch, hơi thở của Lưu Hiên Thừa trở nên đứt quãng.

Dựa lưng vào cửa tủ lạnh, Triển Hiên một tay đỡ lưng Lưu Hiên Thừa, tay kia mở nắp bình nước khoáng. Alpha cuối cùng cũng nhân từ để cậu nghỉ ngơi vài giây. Triển Hiên nhấp một ngụm nước, áp môi vào môi Lưu Hiên Thừa, đút nước cho cậu. Nước trong miệng hai người xoáy tròn, hóa thành nước chanh cam. Pheromone khiến miệng họ ngọt ngào. Sau khi tách ra, Lưu Hiên Thừa chủ động đòi hỏi anh lần nữa. Alpha khép hờ mắt, khẽ hé môi, chậm rãi đáp lại Omega của anh. Khi môi họ tách ra, một sợi chỉ bạc mỏng manh còn sót lại.

Dương vật vừa dài vừa to lại xuyên qua khoang sinh dục của cậu, tiến vào sâu bên trong. Cậu kiệt sức vì năng lượng vô tận của Triển Hiên, chỉ còn lại lỗ nhỏ đỏ ửng, sưng tấy, yếu ớt, không ngừng co bóp, tràn ngập dịch thể.

"Em yêu, ai đang làm em sướng vậy?"

"Triển Hiên."

"Không phải." Triển Hiên sửa lại: "Là chồng em."

Triển Hiên cảm thấy mình đã đến giới hạn, nên dừng lại và hỏi Lưu Hiên Thừa: "Là ai?"

"Ông xã..." Mắt Lưu Hiên Thừa đỏ hoe, sắp khóc đến nơi. Alpha cảm thấy lưng mình đau nhói. Quả nhiên, Lưu Hiên Thừa đã cào thêm vài vết trên lưng anh.

Tay cậu yếu ớt đẩy cái bụng cứng ngắc của Triển Hiên ra, như một con bọ ngựa cố gắng ngăn cản cỗ xe, không chịu nổi những cú thúc ngày càng mạnh mẽ của Triển Hiên. Dương vật cậu mạnh mẽ đâm vào khoang sinh dục mỏng manh và nhạy cảm nhất, kích thích Lưu Hiên Thừa đến mức không thể kiểm soát cơ thể, cong người lên xuống, bị đẩy lên xuống. Khoái cảm quen thuộc như một luồng điện mạnh mẽ tràn qua tứ chi Lưu Hiên Thừa, hòa lẫn với dòng máu đang cuồn cuộn, hung hăng tràn vào bụng dưới, khiến Lưu Hiên Thừa gần như muốn đi tiểu.

Không cho Lưu Hiên Thừa quá nhiều thời gian, anh liên tục đẩy phần thân dưới về phía trước, tăng tốc độ chuyển động của eo. Khi cơn cực khoái sắp lên đến đỉnh điểm, Alpha mới nhận ra mình chưa đeo bao cao su, định rút ra để xuất tinh, nhưng đột nhiên bị bắp chân Lưu Hiên Thừa kéo lại: "Cứ xuất vào trong đi... Ha... Không dễ dàng như vậy đâu... Mang thai thì cứ mang thai thôi..."

Nói xong, Triển Hiên theo bản năng của Alpha, áp sát vào cổ Omega. Lưu Hiên Thừa cũng theo bản năng của Omega, nghiêng đầu sang một bên, để lộ tuyến sau gáy càng nhiều càng tốt. Alpha lại một lần nữa đẩy cửa hẹp của khoang sinh dục ra, tiến vào sâu bên trong. Ngay lúc đó, Lưu Hiên Thừa hét lên thảm thiết. Sự căng cứng tột độ cũng khiến Triển Hiên hoàn toàn đầu hàng. Ngay lúc xuất tinh, Triển Hiên cắn vào tuyến sau gáy Lưu Hiên Thừa.

Sau khi Alpha tạo kết, phải mất một lúc lâu anh mới xuất tinh xong. Dịch thể liên tục tràn vào. Lưu Hiên Thừa đau đớn run rẩy. Cậu được Triển Hiên đỡ lấy từ phía sau. Omega không thể chống cự lại Alpha, chỉ có thể để Triển Hiên lấp đầy khoang sinh dục của mình. Sau khi Triển Hiên xuất tinh hoàn toàn, nút thắt trên dương vật biến mất, anh mới chậm rãi rút ra. Vừa rút ra, cửa sinh dục chật hẹp lập tức khép lại, chứa đầy tinh dịch.

Lưu Hiên Thừa bị đè lên cửa phòng tắm, trong làn hơi ấm áp của phòng tắm, cậu chào đón nụ hôn ướt át và điên cuồng của Alpha.

Triển Hiên một tay đặt sau đầu người kia, tay còn lại đặt trên eo cậu. Thân thể Lưu Hiên Thừa ướt đẫm nước, cùng với hơi ẩm trên người Triển Hiên, màu sắc trong suốt càng thêm mê người. Triển Hiên nuốt nước bọt. Lưu Hiên Thừa cụp mí mắt, ánh mắt lướt qua những đường nét cơ bắp rắn chắc của Alpha và nơi phát sinh phản ứng. Môi anh lướt qua cần cổ nhạy cảm của Omega. Khoảnh khắc môi anh chạm vào tuyến thể, một luồng điện tê dại chạy dọc theo dây thần kinh vào cơ thể.

Cảm giác đau đớn tưởng tượng khi tuyến thể bị răng nhọn đâm thủng không hề xuất hiện như mong đợi. Triển Hiên véo khuôn mặt non nớt của Lưu Hiên Thừa, nói: "Anh cắn em hai lần rồi đấy, cục cưng à." Anh cúi đầu, cắn vào xương quai xanh của Lưu Hiên Thừa, để lại một vết hằn không rõ ràng lắm.

Da mới sẽ mọc ra ở vị trí tuyến ở phía sau cổ Omega bị cắn, và vết thương sẽ lành trong khoảng ba ngày. Tuy nhiên, nếu tuyến bị cắn quá nhiều lần trong thời gian ngắn, việc tiêm quá nhiều pheromone Alpha sẽ khiến tuyến căng ra, các mạch máu sẽ sưng lên và đau nhức, kéo dài thời gian lành vết thương.

Lưu Hiên Thừa vô thức đưa tay đẩy anh ra, giọng nói đã khàn đặc, cậu kêu lên: "Chân em yếu lắm, đứng không vững..."

Anh lau khô nước trên người Lưu Hiên Thừa, mặc đồ ngủ cho cậu, bế cậu đến ghế sofa, lột ga trải giường và chăn bẩn trên giường, trải ga sạch lên trên rồi lại bế Lưu Hiên Thừa lên giường.

Lưu Hiên Thừa dựa vào lòng anh, khoảng cách tiếp xúc giữa hai cơ thể gần lại, Triển Hiên chỉ đơn giản bế cậu lên, để cậu nằm trên ngực mình, cả người đè lên người anh. Thỏ nhỏ mím môi, vùi đầu vào lòng anh.

"Đầu em có đau không? Có khó chịu ở đâu không?" Triển Hiên nâng gối lên cao hơn một chút, kéo vai và lưng anh lên cao hơn. Tư thế này sẽ khiến Lưu Hiên Thừa thoải mái hơn. Cái đầu lông xù cọ vào ngực Triển Hiên, không nhúc nhích nữa. Pheromone dịu nhẹ dần dần lan tỏa khắp cơ thể Omega. "Em không thấy khó chịu nữa, chỉ là mệt mỏi và không còn sức lực."

Triển Hiên vòng tay ôm lấy vai và eo cậu, dùng tay đặt trên lưng cậu nhẹ nhàng vỗ về.

Omega thường có khung xương mỏng manh, Lưu Hiên Thừa cũng vậy. Anh ôm một quả cầu mềm mại trong lòng, tỏa ra mùi cam ngọt ngào thoang thoảng hòa quyện với hương thảo mộc của riêng anh. Không biết qua bao lâu, hơi thở của Lưu Hiên Thừa dần ổn định, nồng độ pheromone an ủi trong phòng ngủ cũng vì Triển Hiên vẫn không ngừng tỏa ra mà bao trùm khắp không gian.

Chương 2:

Ăn xong, Lưu Hiên Thừa liền cuộn mình trên sofa chọn phim, còn Triển Hiên ở lại dọn dẹp tàn cuộc trên bàn, rửa chén xong thì vào phòng ngủ lấy một chiếc chăn mỏng đắp lên người cậu, rồi ngồi xuống cạnh sofa, ôm cậu vào lòng.

Năm 2024, Triển Hiên và Lưu Hiên Thừa nảy sinh tình cảm khi cùng đóng phim. Trong chuyến du lịch tự lái ở Nội Mông, hai người xác nhận mối quan hệ. Đến Tết Trung thu, Triển Hiên cầu hôn. Khi bộ phim hợp tác giữa họ phát sóng trong năm nay, chỉ riêng việc "cùng xuất hiện" đã đủ khiến khán giả bàn tán sôi nổi.

Cả hai suy đi tính lại — nếu đột ngột công khai tình cảm, chắc chắn sẽ là một "quả bom truyền thông". Trên mạng đầy rẫy những điều kỳ diệu, chẳng ai biết được điều gì sẽ xảy ra vào lúc nào.

Hai công ty quản lý, hai ngôi sao cùng ba vị quản lý cấp cao — năm người ngồi trong phòng họp, mắt nhìn nhau im lặng. Vài phút trôi qua, không ai lên tiếng, bầu không khí ngượng ngập. Cuối cùng, Triển Hiên mở lời phá vỡ yên lặng:

"Thật thì không thể giả, mà giả cũng không thể thật. Giấu giếm chi bằng công khai cho quang minh chính đại."

Lưu Hiên Thừa nghe mà tim cứ thấp thỏm — hy vọng lần này, mọi chuyện cũng có thể "nguy rồi lại an" như mọi khi.

Ngày 28 tháng 6 năm 2025, Lưu Hiên Thừa đăng một video lên Douyin. Cậu vào vai Khương Tiểu Soái, làm tóc xoăn nhỏ, mặc áo sơ mi caro đỏ. Đó là cảnh đầu tiên của họ trong nhà hàng Thái — nơi Lưu Hiên Thừa nói về việc mình vẫn chưa thực sự là "người đàn ông trưởng thành", còn Triển Hiên chỉ mỉm cười nhếch môi. Dòng chú thích video: "Anh và em, khó sinh hận." Kèm hashtag và nhạc nền: "Em không danh không phận nên cũng chẳng dám dỗi hờn."

Một ngày sau, 29 tháng 6 năm 2025, thấy mạng tràn ngập các video cắt ghép với tiêu đề "Có danh có phận", Lưu Hiên Thừa ngạc nhiên rồi lập tức mở Weibo.

Từ khóa "Triển Hiên Lưu Hiên Thừa có danh có phận" đang leo lên vị trí thứ ba trên top tìm kiếm.

Cậu nhướn mày, cười, gửi tin nhắn cho Triển Hiên:

"Anh làm gì mà fan chúng ta vui tới mức lập cả siêu thoại couple thế?"

Vừa gửi xong tin, thì từ khóa "Triển Hiên Lưu Hiên Thừa đã kết hôn" nhảy thẳng lên hạng nhất hot search.

Lưu Hiên Thừa ngẩn người, nhấp vào trang cá nhân của Triển Hiên, thấy bài viết được ghim đầu tiên:

"Xin lỗi vì làm phiền, xin giới thiệu người tôi yêu — @LưuHiênThừa-。"

Kèm bức ảnh giấy đăng ký kết hôn của cả hai.

Lưu Hiên Thừa chết lặng vài giây.

Rồi cậu bật cười, mở Weibo của mình và đăng lại:

"Xin lỗi vì làm phiền, xin giới thiệu người tôi yêu — @TriểnHiên。"

Phần bình luận dưới hai bài viết nổ tung — fan CP hò reo như Tết, lời chúc tràn ngập chỉ trong vài phút. Không ngờ sau khi công khai chuyện đã kết hôn, hai người lại càng được yêu mến hơn, công việc cũng ngày càng thuận lợi, lời mời hợp tác tới tấp, sự nghiệp lên như diều gặp gió.

Gần đây vì bận rộn, họ ít có thời gian ở bên nhau nên Lưu Hiên Thừa càng trân trọng những khoảnh khắc yên bình này — cùng người mình yêu sống một cuộc đời giản dị.

Bánh trung thu được cắt thành từng miếng nhỏ, xếp gọn gàng trên đĩa. Lưu Hiên Thừa nếm thử một miếng, nhân thập cẩm đầy hạt lớn, ngọt mà không ngấy, rồi ăn thêm miếng nữa:

"Chỉ có nhân thập cẩm thôi à?"

Triển Hiên nhìn mái tóc mềm mại của cậu, nghĩ đến việc trong bụng Omega của mình đang mang đứa con của cả hai — mà người này rõ ràng vẫn như một đứa trẻ chưa lớn, đang nằm cuộn trong lòng anh, nhỏ nhẹ nói như mèo con mới ăn no:

"Còn có nhân trứng muối, nếm thử không?"

Lưu Hiên Thừa đưa ngón tay còn dính vụn bánh và dầu đến cạnh tay Triển Hiên:

"Để lát nữa đi."

Triển Hiên rút khăn giấy, lau sạch vụn bánh quanh môi cậu, rồi lại thay tờ khác lau tay, sau đó mới quay về chỗ, mở điện thoại. Một loạt cuốn sách được thêm vào giỏ hàng:

"Cẩm nang dinh dưỡng thai kỳ," "Hướng dẫn kiến thức cho Omega mang thai," "Những điều cần lưu ý trong thai kỳ của Omega," "Làm thế nào để trở thành Alpha tốt," "Những điều cha Alpha cần biết," "100 điều phục vụ Omega mang thai," "Các món canh bổ cho Omega khi mang thai."

Thanh toán xong, anh lại chuyển sang trình duyệt khác tra thêm thông tin.

"Bình thường mỗi tháng đều phải khám thai định kỳ. Đến tháng thứ tư, khuôn mặt bé con sẽ bắt đầu hình thành — mắt, mũi, ngón tay, ngón chân đều thấy rõ."

Lưu Hiên Thừa nằm gối đầu trên đùi Triển Hiên, xem phim, trong khi Triển Hiên vẫn lướt điện thoại tra kiến thức thai sản.

"Trong thai kỳ, phải cố gắng đáp ứng nhu cầu của Omega, khi ngủ nên dùng pheromone trấn an, nếu không Omega sẽ thấy bất an."

Vừa nói đến đó, anh nghe thấy "chú thỏ nhỏ" trong lòng khẽ hít mũi. Bàn tay trái anh nhẹ nhàng vuốt lưng Lưu Hiên Thừa, pheromone an ủi của Alpha lan tỏa bao trùm cả căn phòng.

"Phản ứng khi mang thai của Omega khác nhau — buồn nôn, chán ăn là bình thường. Nhưng phải ăn uống đủ chất, giai đoạn đầu phát triển cơ quan xong là bé sẽ bắt đầu tăng cân, cần dinh dưỡng đầy đủ để phát triển khỏe mạnh."

"Với Omega mang thai, pheromone của Alpha không chỉ là tín hiệu bình thường mà còn là hormone cần thiết cho thai nhi, quan hệ tình dục thích hợp còn giúp bé phát triển hơn..."

Như đoán được anh sắp nói gì, Lưu Hiên Thừa đỏ mặt, vội lấy tay che miệng anh lại:

"Suỵt... con nít không nghe được mấy chuyện đó đâu."

Nói rồi còn cọ má vào lòng bàn tay Alpha như làm nũng.

Hộp dâu tây đỏ mọng được xếp gọn gàng, là hàng tươi vừa hái trong ngày, gửi máy bay thẳng tới, vẫn còn thoang thoảng mùi thơm ngọt mát.

"Con còn nhỏ hơn quả anh đào, biết gì mà nghe chứ?"

Triển Hiên cầm một quả dâu, đưa đến bên miệng cậu. Lưu Hiên Thừa há miệng cắn một miếng — vị ngọt lan khắp khoang miệng.

Pheromone trong tuyến thể của mỗi người có sự khác biệt tinh tế — chia làm các loại như áp chế, an ủi, cầu ái... và thay đổi theo tâm trạng của bản thân. Loại pheromone an ủi chỉ phát huy tác dụng khi Alpha giữ được sự bình tĩnh và kiên nhẫn; xuất phát từ bản năng muốn bảo vệ Omega yếu ớt, nó tự nhiên lan tỏa ra ngoài, kích thích thụ thể trong tuyến của Omega, truyền xung thần kinh về hệ thần kinh trung ương, khiến Omega cảm thấy an toàn và yên lòng.

Triển Hiên liên tục tỏa ra pheromone an ủi, kiên nhẫn chăm sóc Lưu Hiên Thừa trong suốt thời gian thai kỳ.

Và cũng là bởi — anh muốn bảo vệ người mình yêu.

Trong khi ăn dâu tây, có nguyên tắc "miếng ngon nhất là phần đầu". Là món ăn được quý tộc ưu tiên, đầu dâu tự nhiên là một loại cao lương mỹ vị đặc biệt. Lưu Hiên Thừa cắn một miếng, Triển Hiên cũng rất tự nhiên ném phần dâu còn lại mà Lưu Hiên Thừa đã cắn vào miệng, thỏa mãn liếm đầu ngón tay.

Lưu Hiên Thừa ngồi lên đùi Triển Hiên, chủ động hôn anh. Sau vài nụ hôn nhẹ, Triển Hiên vươn tay ôm lấy Lưu Hiên Thừa, hai tay vòng qua eo cậu. Mùi cam ngọt ngào của Omega lan tỏa tự do. Lưu Hiên Thừa không thích chơi mạnh bạo từ đầu, nên dừng lại ở một chút hương vị nhẹ nhàng, hôn anh một chút, từ từ thăm dò, thỉnh thoảng lại lướt lưỡi qua môi Triển Hiên.

Ý thức được bồi dưỡng trong bữa tối khiến Triển Hiên cẩn thận tránh né bụng Lưu Hiên Thừa. Anh giữ chặt gáy, cúi đầu, ngậm chặt môi cậu. Động tác có chút mất kiên nhẫn. Anh mút và cắn đôi môi mỏng nhợt nhạt, dùng răng mạnh mẽ, bá đạo cắn xé, đầu lưỡi xoắn lại. Lưu Hiên Thừa vòng tay qua cổ anh, hơi cúi đầu đón nhận nụ hôn của Alpha. Sau khi mang thai, cơ thể cậu trở nên nhạy cảm hơn, không thể chịu đựng được những hành động thân mật như vậy. Nụ hôn nồng cháy khơi dậy dục vọng trong cậu, môi cậu phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

Anh nhẹ nhàng mút môi trên của cậu, rồi lại nhẹ nhàng giữ lấy môi dưới, mút đến mức toàn thân Lưu Hiên Thừa run lên nhè nhẹ. Đầu lưỡi cậu luồn vào miệng anh, liếm láp khe hở giữa hai hàm răng, muốn quấn lấy lưỡi anh. Bàn tay đẩy anh ra giờ đã đặt lên vai anh, đầu lưỡi vẫn luôn ẩn núp cũng bắt đầu rụt rè đáp lại. Lúc này, Lưu Hiên Thừa chỉ nghe thấy tiếng hôn nồng cháy vang vọng trong phòng khách, cuồng nhiệt đến mức khiến cậu phát điên, như muốn xé toạc mọi sự kìm nén và kiềm chế giữa hai người.

Khi Triển Hiên ép mình dừng lại, mắt anh đỏ hoe, trán lấm tấm mồ hôi vì chịu đựng, quần áo ngủ cũng ướt đẫm mồ hôi. Lưu Hiên Thừa dựa vào ngực anh, thở hổn hển, ánh mắt vừa rõ ràng vừa mơ hồ. Bộ ngực phẳng lì dưới tay Triển Hiên giờ hơi nhô lên vì mang thai.

"Chúng ta không thể tiếp tục sao..." Omega nhìn Alpha với đôi mắt đỏ hoe, trông thật quyến rũ. Triển Hiên không nhịn được cúi đầu hôn lên khóe môi cậu. "Mới hai tháng thôi mà, em đang nghĩ gì vậy, bảo bối?"

Nhưng dương vật cương cứng của Lưu Hiên Thừa lại bị ép vào bụng Triển Hiên qua lớp áo ngủ mỏng manh. Triển Hiên không kìm được, cười ha hả. Nhìn mái đầu xù xù trong ngực, lòng anh bỗng thấy mềm mại ngọt ngào. Lưu Hiên Thừa chống người lên, ghé sát vào cổ Triển Hiên. Hai tai cậu đỏ bừng vì ngượng ngùng. Cậu nói nhỏ, giọng rất nhỏ, "Không được thật sao?..." Đôi mắt đỏ hoe như một chú thỏ con, nhưng giọng nói lại ẩn chứa sự khuất phục và ỷ lại: "Nhưng em muốn..."

Khi hai người đổi tư thế, Triển Hiên cởi quần Lưu Hiên Thừa ra, Omega vô thức dang rộng hai chân. Alpha quỳ xuống trước mặt cậu, hôn từ mu bàn chân đến bắp chân. Lưu Hiên Thừa thấy nhột, cố gắng né tránh, Triển Hiên đành giữ chặt, không cho cậu nhúc nhích.

Chẳng mấy chốc, pheromone Alpha xung quanh cậu trở nên nồng nặc gấp đôi. Lưu Hiên Thừa ngơ ngác nhìn theo động tác của Alpha, không dám rời mắt dù chỉ một giây.

Alpha đứng dậy, lẩm bẩm tên cậu, chậm rãi hôn lên trán, cổ và má cậu. Lập tức, toàn thân Omega run lên bần bật. Kể cả khi bình thường thì cậu cũng không thể chịu đựng được sự kích thích này, huống chi bây giờ cơ thể cậu trở nên nhạy cảm hơn khi mang thai, nhu cầu cũng tăng cao. Đệm sofa đã ướt một nửa, Lưu Hiên Thừa thở hổn hển, mắt ngấn lệ.

Tim Lưu Hiên Thừa đập nhanh không ngừng. Vị giác và khứu giác của anh tràn ngập mùi hương thảo mộc nồng nàn từ pheromone của Triển Hiên. Cơ thể Omega được pheromone bao bọc dần thả lỏng, chìm vào sự mềm mại và ấm áp mà Alpha mang lại.

Đầu lưỡi Triển Hiên nhẹ nhàng lướt qua giữa môi và răng của đối phương, vừa có chút khẩn trương, vừa ẩn chứa sự dịu dàng vô tận. Lưu Hiên Thừa không kiềm chế được, di chuyển eo và hông, xoa nắn Triển Hiên. Cảm giác nóng bỏng dâng lên như ngọn lửa, lập tức làm nhiệt độ trong phòng tăng vọt.

Họ mút lấy nhau, hít hà mùi hương của nhau, và khoảnh khắc này trong cơn lốc đam mê được giải thoát khỏi sự ràng buộc của thời gian. Họ quên hết thế giới xung quanh, chỉ tập trung vào tình yêu và khát khao mãnh liệt này.

Khi đôi môi họ cuối cùng cũng tách ra, Triển Hiên nhìn Lưu Hiên Thừa bằng ánh mắt đầy dục vọng. Anh cảm thấy đầu óc trống rỗng. Từng lỗ chân lông trên người đều khô khốc, sắp bốc cháy. Từng thớ cơ căng phồng vì máu, sắp nổ tung. Anh bắt đầu tiết ra pheromone không thể kiểm soát.

Anh không có kinh nghiệm quan hệ tình dục khi mang thai và không chắc đứa bé hai tháng tuổi có thể thích nghi được hay không nên anh không muốn mạo hiểm.

"Yên tâm đi, để anh chăm sóc em, được không?" Triển Hiên hôn lên cằm Lưu Hiên Thừa, kéo người cậu xuống. Hơi thở nóng hổi phả vào ngực Lưu Hiên Thừa, khiến cậu nóng bừng, cả người Lưu Hiên Thừa run lên bần bật.

Lưu Hiên Thừa ngửa đầu ra sau, trán lấm tấm mồ hôi, lộ ra chiếc cổ trắng ngần đầy dấu vết Alpha để lại. Một đôi tay ấm áp giữ chặt lấy cậu, vừa vặn, không quá nặng cũng không quá nhẹ, nhưng rất biết cách di chuyển và dùng lực ở đâu. Lưu Hiên Thừa thở hổn hển, Alpha của cậu cũng không có ý định bỏ cuộc, mút lấy chỗ phồng lên trên ngực trái cậu.

"Hừm...ha..."

Nhịp điệu của Triển Hiên thật lãng mạn, tựa như anh hiểu rõ Lưu Hiên Thừa hơn cả chính mình. Anh thỏa mãn mọi nhu cầu của Lưu Hiên Thừa mà không hề vội vã hay sốt ruột.

Khi đầu ngón tay Alpha cọ xát qua lại trên đầu dương vật, Lưu Hiên Thừa cảm thấy toàn thân tê dại. Đang lúc cậu không nhịn được kêu lên một tiếng, đôi môi ấm áp của Triển Hiên lập tức phủ lên người cậu, đầu lưỡi điêu luyện liếm láp rồi hôn cậu. Lưu Hiên Thừa không nhịn được ngẩng đầu lên muốn hít thở không khí trong lành, nhưng có người bóp chặt hàm cậu, ép cậu tiếp tục hôn. Vài tiếng rên rỉ thoát ra từ cổ họng, báo hiệu Alpha của cậu đã bị kích thích quá mức.

"Đừng sợ, cưng à." Triển Hiên lại lên tiếng.

Phần nhạy cảm nhất bị khoang miệng ấm áp của Triển Hiên chiếm lấy, "!!...Đừng..." Toàn thân Lưu Hiên Thừa căng cứng trong nháy mắt. Bởi vì hai người cách xa nhau, dục vọng bị kìm nén bấy lâu gần như bùng phát hoàn toàn vào khoảnh khắc đó. Hai tay cậu siết chặt đệm sofa, miễn cưỡng kiềm chế, không để tinh dịch bắn vào miệng Triển Hiên.

Đầu lưỡi liếm qua quy đầu, rồi lướt qua quy đầu, "Hừm... Đã... quá lâu rồi... Chậm lại... Ha..."

Mặc dù nghe thấy Lưu Hiên Thừa van xin tha thứ, Triển Hiên vẫn tiến sâu hơn, ngậm sâu vào trong cổ họng. Khoái cảm khi đầu dương vật bị khoang họng mềm mại nghiền nát khiến eo Lưu Hiên Thừa cong lên không ngừng.

Lưu Hiên Thừa chống người dậy, nhìn đầu Alpha nhấp nhô giữa hai chân mình. Cậu ngửa đầu ra sau, không nhịn được thở gấp. Alpha nuốt trọn nó, rồi tăng cường lực mút.

Trong suốt quá trình dài đằng đẵng và mệt mỏi, đối phương vẫn luôn cố gắng lấy lòng cậu, xoa xoa môi cậu, liếm láp cậu bằng chiếc lưỡi mềm mại của anh, khiến Lưu Hiên Thừa run rẩy không ngừng.

Anh dùng ngón tay lau nước bọt ở đáy chậu vài lần, đảo quanh lỗ hậu, rồi lại ngậm sâu vào cổ họng Lưu Hiên Thừa. Anh thở dài, đưa một ngón tay vào lỗ hậu, tìm kiếm vị trí quen thuộc.

"A! Không được!" Triển Hiên biết mình đã tìm đúng chỗ. Anh chậm rãi rút ngón tay ra, rồi lại đẩy hai ngón tay dính đầy dịch trong suốt vào trong lỗ hậu, trực tiếp chạm vào điểm nhạy cảm, dùng đầu ngón tay chọc qua chọc lại.

Đối phương dường như đã hiểu rõ tư thế khiến cậu phát điên, cứ liên tục dùng sức ở tư thế đó, khiến toàn thân Lưu Hiên Thừa run rẩy kịch liệt. Cậu còn chưa kịp phản kháng hay dừng lại, Triển Hiên đã đứng dậy, tiến đến hôn hắn, hỏi han xem cậu có sao không, có ổn không.

Lưu Hiên Thừa chỉ có thể nghiến răng lắc đầu, nhưng lần sau vẫn phải đợi.

Cảm giác khoái cảm cực độ bị tấn công từ trước ra sau nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể. Tuy không xuất tinh, nhưng dương vật trong miệng Triển Hiên vẫn không ngừng co giật, rỉ ra dịch nhầy trong suốt.

Triển Hiên cẩn thận liếm đầu dương vật, liếm thân dương vật, rồi mút bìu hai lần. Dịch nhầy lẫn nước bọt bị Triển Hiên nuốt vào. Lưu Hiên Thừa không nhịn được, ngẩng đầu lên nhìn Triển Hiên: "Em... không muốn xuất tinh như thế này... anh...anh vào đi... ừm."

Triển Hiên ngẩng đầu, thấy khóe mắt người nọ hơi ửng hồng, hơi nhếch lên, tràn ngập ánh xuân, cả người đều ửng hồng. Khoái cảm này khiến anh vô thức liếm môi, thân thể khẽ run lên.

Triển Hiên há miệng thật to, nuốt trọn dương vật hồng hồng cương cứng của Omega vào sâu trong cổ họng. Tuy nửa đầu dương vật đã được nhét vào cổ họng căng cứng, nhưng phần còn lại vẫn lộ ra ngoài. Lưu Hiên Thừa cảm nhận khoái cảm từ phần thịt mềm mại nơi cổ họng đang siết chặt, hít thở gấp gáp, không thể khống chế được cú thúc nhẹ lên trên.

Alpha hít một hơi thật sâu, dùng sức đẩy mạnh xuống, cậu đem dương vật của mình nhét vào cổ họng đang siết chặt của Triển Hiên. Lưu Hiên Thừa có thể cảm nhận rõ ràng rằng cổ họng anh rất hẹp, đầu dương vật cọ xát vào đó khi dương vật ra vào, và thân dương vật bị ép chặt một cách tuyệt vọng trong cổ họng anh.

Phần thịt mềm mại nơi cổ họng siết chặt lấy quy đầu, như muốn ép tinh dịch ra ngoài. Điều đáng sợ hơn nữa là, bởi vì dị vật, cổ họng theo bản năng phản xạ nuốt, liên tục ngọ nguậy.

"A... Anh... Ha... Anh..." Lưu Hiên Thừa hoàn toàn khuất phục trước khoái cảm kép này, sắp lên đỉnh, tay không nhịn được cào vào ghế sofa dưới thân.

Triển Hiên mỗi lần đều hít sâu rồi lại rút ra, ngón tay cũng tăng tốc độ ra vào.

Cuối cùng, Lưu Hiên Thừa không chịu đựng được nữa, cậu không kịp đẩy Triển Hiên ra, Triển Hiên cũng không kịp né tránh. Lưu Hiên Thừa run rẩy, từng đợt từng đợt xuất tinh.

Lưu Hiên Thừa thở hổn hển, nhìn Triển Hiên với vẻ mặt ngơ ngác. Triển Hiên rút ngón tay ra khỏi người Lưu Hiên Thừa, trên môi vẫn còn dính tinh dịch, anh còn chưa kịp nuốt xuống.

Bồn tắm được đổ đầy nước nóng, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt, như thể có nước hoa nào đó được rắc vào. Lưu Hiên Thừa ngồi trong bồn, ôm lấy hai chân. Cậu thấy Triển Hiên bước vào, tiến lên phía trước. Nước phun ra ào ạt. Hai người cảm thấy không gian trong nháy mắt bị chiếm hết. Xem ra bồn tắm đặt làm này vẫn còn quá nhỏ.

Nhiệt độ nước vừa phải, giúp Lưu Hiên Thừa thư giãn toàn thân. Trên bồn tắm có một tấm ván gỗ đặt làm riêng vừa vặn, còn có một chiếc iPad đang phát Crayon Shin-chan. Nếu khát, cậu chỉ cần cầm cốc lên là có thể uống nước. Trước mặt còn có những loại trái cây cậu thích nhất.

Vài sợi tóc đen ướt đẫm dính vào cổ cậu, làm nổi bật làn da trắng nõn. Lưng Lưu Hiên Thừa áp vào lồng ngực ấm áp của Triển Hiên, hai tay anh ôm eo Lưu Hiên Thừa, ngửi từng sợi pheromone Omega tiết ra.

Omega của anh cố tình trêu chọc anh, Triển Hiên cúi xuống thì thầm vào tai cậu: "Lại ve vãn anh nữa thì đêm nay em sẽ không ngủ được đâu."

Triển Hiên gắp một miếng táo, Lưu Hiên Thừa há miệng cắn một miếng, nước táo tràn ngập khoang miệng. Triển Hiên ôm lấy cậu từ phía sau, nhìn má cậu phồng lên khi nhai táo, thật đáng yêu.

"Nếu anh không muốn cho em ngủ thì làm đi."

Quả táo Adam của Alpha cuộn lên cuộn xuống, lòng bàn tay thò vào trong nước véo mông Lưu Hiên Thừa: "Ngoan ngoãn chút đi."

Anh cầm máy sấy tóc đi vào, cắm vào ổ điện đầu giường. Triển Hiên bảo Lưu Hiên Thừa ngồi xuống mép giường, bắt đầu sấy tóc, vừa sấy vừa đưa tóc theo cùng một hướng, thỉnh thoảng điều chỉnh góc độ, khi nhiệt độ tăng lên thì lại hất tóc ra xa.

Sau khi sấy tóc xong, Lưu Hiên Thừa đưa tay chỉnh lại tóc, sau đó trở mình phòng người lên giường.

"Ôi bé cưng ơi, động tác nhẹ nhàng thôi nào."

"Em biết rồi mà." Nói xong, cậu ngẩng đầu nhìn Triển Hiên: "Anh không buồn ngủ sao?"

"Em ngủ trước đi... Anh khát nước, anh đi uống cốc nước." Nói xong, anh ho khan một tiếng, cố gắng dời sự chú ý của cậu tới ly nước. Anh bước ra khỏi phòng ngủ, nước vào ly, lại bỏ thêm vài cục đá, uống vài ngụm cho đến khi nước trong cốc cạn sạch.

Thấy Triển Hiên vén chăn lên giường, Lưu Hiên Thừa liền tắt đèn ngủ. Tuy sự xuất hiện của đứa bé này không nằm trong kế hoạch của cậu và Lưu Hiên Thừa, nhưng Lưu Hiên Thừa vẫn nép mình trong lòng Triển Hiên, hào hứng bàn tán về quần áo của đứa nhỏ này, và liệu đứa bé sẽ trở thành Alpha hay Omega.

Liệu bé con sẽ phân hóa thành Alpha như Triển Hiên, hay trở thành Omega như cậu?

Cho đến khi Lưu Hiên Thừa không thể nhịn được ngáp, cảm giác an toàn khi được bao bọc trong pheromone của Alpha mới thật sự là vô song. Pheromone dịu nhẹ cùng hương thơm thảo mộc tràn ngập phòng ngủ, xua tan đi mệt mỏi cả ngày của Lưu Hiên Thừa. Không cần bật đèn tường trong phòng ngủ để tăng thêm cảm giác an toàn cho Lưu Hiên Thừa, bởi vì Triển Hiên đã ở ngay bên cạnh.

Nửa tiếng sau, Lưu Hiên Thừa thở đều đều bên cổ Triển Hiên. Nghe tiếng thở đều đều bên cạnh, Triển Hiên chậm rãi mở mắt ra, thấy Lưu Hiên Thừa quả nhiên đã ngủ. Nhưng mà, dục vọng trong lòng lại dâng trào. Alpha nằm trên giường lăn qua lăn lại, làm sao ngủ được? Anh còn sợ động tác quá lớn sẽ đánh thức Lưu Hiên Thừa đang ngủ.

Một người đàn ông đang lặng lẽ thử vận ​​may trong bóng tối, ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng hòa lẫn với hương cam tươi mát đặc trưng của Lưu Hiên Thừa. Anh biết Lưu Hiên Thừa vừa mới tắm xong, thân hình không tự chủ mà nghiêng qua. Mặt Triển Hiên vùi vào hõm cổ Lưu Hiên Thừa, hít hà hơi thở nơi đó, tay theo bản năng luồn vào trong quần ngủ của Lưu Hiên Thừa, chạm vào làn da săn chắc và mịn màng bên trong, cảm thấy dục vọng trong cơ thể càng thêm nóng bỏng, khó nhịn.

Cuối cùng, Triển Hiên đứng dậy đi vào phòng tắm, tắm rửa dưới vòi sen, để dòng nước lạnh tràn vào mắt mũi, lấp đầy ngũ quan, va chạm với những nhận thức sắc bén và cảm xúc hỗn loạn khắp cơ thể. Anh cố gắng kiềm chế và đè nén ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội không thể kìm nén đang nhảy nhót trong bụng dưới. Dòng nước chảy, gột rửa đi cả một cánh rừng đang cháy trong lòng anh.

Anh bước đến bên cửa sổ nhỏ, dựa vào bức tường ẩm ướt, chậm rãi ngẩng mặt lên. Một tay buông thõng, tay kia cầm lấy "cậu nhỏ". Gân xanh trên mu bàn tay hiện rõ, những ngón tay dài và dày xoa xoa phần đầu mềm mại, vuốt ve nó lên với nhịp điệu cực kỳ chậm rãi và mạnh mẽ.

Mắt dần mờ đi, không nhìn rõ gì cả. Trong đầu anh hiện lên hình ảnh Lưu Hiên Thừa ngậm quần ngủ của trong miệng, dùng ngón trỏ và ngón giữa nghịch ngợm núm vú hồng hào, còn ngón tay anh thì thăm dò vào trong, đẩy ra đẩy vào, khoang sinh dục chật chội khác thường kia liên tục đóng mở, ái dịch không ngừng rỉ ra.

Ngón tay Lưu Hiên Thừa bị rút ra, dương vật nóng bỏng của anh ấn vào lỗ nhỏ, rồi lại bị đẩy vào từng chút một. Những gân cốt hung dữ cào cấu mạnh mẽ vào thành ruột non mỏng manh. Omega của anh ngửa đầu ra sau chịu đựng sự xâm nhập. Vòng eo bị anh nắm chặt, buộc cậu phải nuốt chửng dương vật dài và to khủng khiếp kia.

Mỗi cú thúc đều cọ xát vào những điểm nhạy cảm trên cơ thể, lướt qua khoang sinh dục. Lưu Hiên Thừa cố gắng hét lên, nhưng chỉ có thể rên rỉ từng tiếng, như thể toàn bộ sức lực đã bị rút cạn.

Thân thể cậu càng lúc càng run rẩy dữ dội, biên độ rung lắc cũng càng lúc càng lớn. Vật khổng lồ kia đập mạnh vào người cậu. Cậu càng run rẩy, phần thân dưới càng tê dại. Dương vật to lớn ra vào kịch liệt, mỗi lần ra vào đều mang theo một ít dịch nhờn dâm đãng chảy ra từ lỗ hậu.

Lỗ nhỏ bị chịch sưng lên, dương vật bên trong cơ thể trượt qua các điểm nhạy cảm và khoang sinh sản, mang theo những đợt khoái cảm sắc bén, trực tiếp truyền đến phía trước.

"A, a, vợ ơi, anh...... anh..... đến đây..." Triển Hiên ấn hai chân cậu xuống giường, dang rộng. Khi bị đụ đến cực khoái và xuất tinh, cậu không còn kiềm chế được nữa, tinh dịch phun ra.

Lưu Hiên Thừa nhắm mắt thở hổn hển, cả khuôn mặt đỏ bừng, ngay cả vành tai cũng nóng bừng.

Hai chân gác lên vai, Lưu Hiên Thừa vặn vẹo qua lại như cá mắc cạn, bị chịch đến mức cậu khóc nấc lên, thở hổn hển, vừa khóc vừa gọi anh là ca ca, van xin anh tha cho.

Triển Hiên vô thức cắn vào phần thịt mềm mại bên trong môi dưới, ngón tay càng lúc càng mạnh, quy đầu sưng tấy như bị cọ xát đến rách da chảy máu.

* đoạn trên là ổng tự tưởng tượng rồi thudam đó, chứ em Thỏ có pầu nên ổng nhịn gần chết =)))) *

——

Hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời, toàn bộ thảo nguyên thức giấc ngay lập tức, đống lửa nhảy múa thắp sáng bầu trời đêm, sự lãng mạn độc đáo của thảo nguyên, mọi người tụ tập lại với nhau, theo các vũ công Mông Cổ nhảy múa tự do, ca hát và uống rượu thỏa thích.

Trên khoảng đất trống bằng phẳng, có bảy tám đống lửa trại, mỗi đống có hơn hai mươi người ngồi quây quần bên nhau. Có người vừa đàn ghi-ta vừa hát những bài hát cũ. Tiếng hát lạc điệu xen lẫn tiếng cười đùa bay vèo vèo về phía hồ, làm giật mình hai ba con chim đang đậu trên mặt nước.

Triển Hiên bước tới, nghiêng người nói gì đó với người đang chơi đàn. Lưu Hiên Thừa nghe không rõ, chỉ thấy Triển Hiên cầm đàn lên. Một cảm giác quen thuộc ập đến, anh thử gảy vài dây đàn để tìm đúng cao độ.

"Đôi khi trưởng thành và sáng suốt."

"Đôi khi trông anh ấy giống như một đứa trẻ."

"Chúng ta sưởi ấm cho nhau trong thành phố lạnh giá này."

Nhiều người bị tiếng hát du dương thu hút, ngồi quanh Triển Hiên, còn Lưu Hiên Thừa đứng đối diện, ánh mắt chạm nhau. Ánh lửa chiếu rọi lên khuôn mặt anh, khoảnh khắc ấy, trong mắt anh ánh lên vẻ kiên định.

"Em muốn đi nhiều nơi."

"Nhưng có một người không dám."

"Tôi sẽ nắm tay em."

"Thực hiện từng bước một.".

"Tất cả chúng ta đều sẽ già đi."

"Quá già để đi xa."

"Ít nhất thì tôi cũng được xuống đây đi dạo."

Mùa hè năm đó, Lưu Hiên Thừa nhìn thẳng vào mắt Triển Hiên. Khoảnh khắc ấy, Triển Hiên chỉ muốn nhìn theo ánh mắt của Lưu Hiên Thừa, cùng nhau trải qua bốn mùa, dù chỉ một câu.

"Hãy để tôi trở thành bước ngoặt của cuộc đời em."

Xung quanh yên tĩnh, thảo nguyên rộng mở tràn ngập bầu không khí nhàn nhã, yên tĩnh. Tiếng đàn hồ cầm vang lên không xa. Hai người nắm tay nhau chậm rãi đi về lều, cảm giác lúc này thật thoải mái.

"Anh hỏi mượn cây đàn guitar bằng cách nào thế?"

"Ồ, anh nói anh chỉ là một người không chuyên, nhưng anh muốn tự tay đàn hát tặng người anh yêu."

Lưu Hiên Thừa bị nhìn chằm chằm như vậy, thân thể cứng đờ, có chút hoang mang, mặt nóng bừng.

Triển Hiên bật cười trước vẻ mặt vừa lo lắng vừa nghiêm túc của cậu: "Anh không trêu em nữa."

Lưu Hiên Thừa vòng tay qua cổ anh, hôn lên môi Triển Hiên: "Anh Triển, anh là bạn trai của em, anh phải chịu trách nhiệm."

"Chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm suốt đời."

——

Tết Trung thu ngày 17 tháng 9 năm 2024.

Ngay khi chìa khóa mở được cửa, đèn trong phòng liền sáng lên, Lưu Hiên Thừa nhìn thấy chín trăm chín mươi chín bó hoa hồng lớn trong phòng khách.

Alpha mặc áo sơ mi trắng quần dài, đang quỳ một chân. Khuôn mặt anh tràn đầy tình cảm, trên bàn tay giơ lên ​​là chiếc nhẫn kim cương bạch kim dành cho nam phát ra ánh sáng trắng chói lọi. Nhìn thế nào cũng giống như một cảnh cầu hôn lãng mạn.

Lưu Hiên Thừa không phản ứng gì trong giây lát: "Triển Hiên, ý anh là gì?"

"Chúng ta sẽ gặp rất nhiều người trong cuộc đời, có người tôi sẽ yêu và có người tôi muốn gắn bó cả đời."

Mắt Lưu Hiên Thừa dường như đỏ bừng lên, vẻ mặt không thể tin nổi hiện rõ trên mặt. Điện thoại hiển thị tin nhắn Triển Hiên gửi cho cậu một tuần trước: "Chúng ta tạm thời xa nhau, bình tĩnh lại đi. Em còn trẻ, hiểu biết về tình yêu còn chưa rõ ràng. Tình cảm em dành cho anh rất có thể chỉ là sự phụ thuộc về cảm xúc từ bộ phim đầu tiên của chúng ta. Năm sau, và cả tương lai nữa, em sẽ có những góc nhìn khác, gặp được người tốt hơn anh. Anh không muốn trì hoãn... tương lai của em..." Đọc đến câu cuối cùng, tay cậu run rẩy, nước mắt chảy dài từ khóe mắt, bờ vai gầy gò co rúm lại, nước mắt chảy dài từ sống mũi xuống môi, mặn chát, "Vậy còn lời yêu em mà anh từng nói... thì sao?"

Triển Hiên gần như ngay lập tức đứng dậy, ôm chặt cậu vào lòng, từng chút một siết chặt hơn. "Anh xin lỗi, anh xin lỗi, anh xin lỗi, em yêu. Tất cả là lỗi của anh. Anh là một thằng ngốc. Anh đã phải nói ra những điều trái với ý muốn của mình. Anh yêu em, và anh thực sự yêu em. Lần này anh sẽ không buông tay. Anh sẽ ôm em thật chặt."

Lưu Hiên Thừa giãy dụa mấy lần trong vòng tay anh, Triển Hiên vô thức ôm chặt cậu hơn: "Buông ra, thả em ra!"

"Đừng sợ thời gian trôi qua, đừng sợ tương lai sẽ thay đổi, hãy tin rằng chúng ta yêu nhau, anh sẽ luôn ở bên em, đồng hành cùng em, ủng hộ em vượt qua mọi khó khăn. Đừng sợ già đi, vì anh sẽ ở bên em cho đến khi em già đi."

Lưu Hiên Thừa ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh, răng hàm nghiến chặt vài cái. Hai mắt đỏ hoe như thỏ con vừa khóc xong. Pheromone Alpha tràn ngập, lưu luyến trên chóp mũi Lưu Hiên Thừa. Triển Hiên hôn lên trán cậu, xoa dịu cảm xúc của Omega.

"Lưu Tranh, anh sẽ mãi mãi yêu em. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua sinh tử. Tạm biệt mọi lỗi lầm trong quá khứ của anh và chúng ta bắt đầu lại, được không?"

Đầu lưỡi chạm vào răng hổ. Cơn giận của Lưu Hiên Thừa vẫn chưa nguôi ngoai. Cậu do dự hồi lâu rồi mới đưa tay trái ra. Triển Hiên nhanh chóng trở về tư thế ban đầu, quỳ một gối xuống, nắm lấy tay trái của cậu. Omega của anh lấy lại được lòng kiêu hãnh trước đây.

Triển Hiên đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cậu.

Lưu Hiên Thừa muốn rút tay về, nhưng Triển Hiên nắm chặt tay cậu, mỉm cười, không buông. 

"I do."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro