Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

21-22

<21>

Khi hai chân đặt lên thảm cỏ mềm mại, hắn loạng choạng một cái.

Trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, một ngày cảnh sắc như bốn mùa biến đổi, biển dâu cũng chỉ là thoáng qua. Bảo khí này tuyệt diệu nhất chính là không bị ngoại giới quấy nhiễu, tự có thể tạo ra động thiên trong một mảnh hỗn độn.

Trong bức tranh trời trong xanh, giữa chốn hoa thơm cỏ lạ, hai người lặng lẽ đối diện.

Na Tra nhìn người trước mặt.

Người kia hoàn toàn khác biệt so với hình dáng quen thuộc mấy ngày qua. Lúc đó, bị ảo thuật trong ảo cảnh làm mờ mắt, dù biết người này hoàn toàn khác với người mình quen, trong mắt lại là người toàn thân bạc xanh kia.

Còn người trước mặt tóc xanh mắt sâu, nửa người nửa rồng.

Ngao Bính lúc này đã chống người dậy, gắng gượng duy trì cột sống mềm yếu. Không để ngã xuống; Na Tra thấy vậy, như muốn đưa tay ra đỡ, nhưng bị hắn giơ tay ngăn lại.

"Ngươi nguyên lai là hình dáng này sao."

"Ta cũng là lần đầu thấy ngươi như thế. Là chân thân sao?"

"Chắc là vậy. Còn ngươi?"

"Như giả đổi thật."

Nói đến đây, hai người lặng lẽ một lát; rồi không hẹn mà cùng cười lên.

"Ngươi biết không, Na Tra."

Một lúc lâu, Ngao Bính mới hơi bình tĩnh lại, mở miệng nói: "Lúc đó, ta không biết mình đến đây bằng cách nào, nhưng thực sự tưởng rằng mình đã thoát khỏi nanh vuốt gì đó."

"Ta đã nói rồi mà" Na Tra cười: " Lão già kia có tài cán gì, làm mộc tinh còn là hời hắn rồi, làm sao có thể làm tam giới thống soái."

Ngao Bính lắc đầu cười khổ: "Dù vậy, ta với Trung Đàn Nguyên Soái cũng mắc mưu hắn rồi——ngươi cũng cẩn thận chút, biết đâu lần sau lại đến lượt các ngươi."

"Trung Đàn Nguyên Soái?" Na Tra cảm thấy danh hiệu này khá mới lạ, không khỏi hỏi thêm: "Ai?"

"Trần Đường Quan Tam Thái Tử, Lý Na Tra."

"......"

Ngao Bính nghĩ một chút, lại mở miệng: "Nhưng trong thế giới của ta, hắn là linh châu chuyển thế, vì vậy, có lẽ sinh ra đã định nhận danh hiệu này rồi." Y liếc mắt: "Còn ngươi thì không chắc."

Na Tra khoanh tay, nửa khinh bỉ nửa chán nản hừ một tiếng.

Ngao Bính khẽ nhếch mép: "Nhưng ngươi biết không, Na Tra."

Na Tra nhìn hắn.

"Có một khoảnh khắc, ta gần như muốn mở miệng cầu xin ngươi."

"Cầu xin gì?" Na Tra ngẩn ra.

Ngao Bính quay đầu, cười với hắn:

"Cầu xin cho ta được ở lại, chỉ ở đây đợi người ngươi nói quay về, xem người đó là hình dáng gì——người đó chưa từng hại người sao? Còn cùng ngươi đi khắp nơi làm việc thiện? Vảy rồng của người đó màu gì?"

"......"

"——Cũng cầu xin ngươi cứu ta. Không phải giúp ta lấy lại long gân, cũng không phải cùng Na Tra kia báo thù. Ta chỉ là..."

Lưng vẫn vì mất gân rồng mà mềm yếu, nhưng y từ đầu đến cuối đều chống đỡ cơ thể, như có một cột sống vô hình, nâng đỡ toàn bộ xương cốt.

Rồi y quay đầu, không nhìn về phía người bên cạnh nữa, hoàng hôn lúc này cũng hoàn toàn lặn xuống, ánh hồng biến mất ở đường chân trời.

【22】

"Tam Thái Tử"

Ngao Bính đột nhiên lên tiếng, khiến người bên cạnh tỉnh lại, ngẩng mặt nhìn hắn.

"Ta đột nhiên nhớ đến một chuyện, vẫn chưa hiểu rõ, muốn nhờ Tam Thái Tử chỉ giáo."

Na Tra chớp mắt, ra hiệu cho y nói tiếp.

"Ngươi, với——với Hoa Cái Tinh Quân trong quá khứ, đều là thật sao?"

Na Tra không ngờ hắn lại hỏi điều này, ngẩn người một lát, rồi gật đầu ngắn gọn: "Ừ."

"Vậy..."

Như nhìn ra sự nghi ngờ của hắn, Na Tra mở miệng:

"Năm đó ta bảy tuổi, thấy hắn làm ác bên bờ Đông Hải, bắt hắn đền mạng, mấy lần tranh cãi không xong, liền ra tay giết hắn."

Ngao Bính lặng lẽ nghe.

"Sau đó Trung Đàn chiêu tướng, ta..." Na Tra gãi đầu: "Ta liền đưa hắn lên."

Ngao Bính hơi mở to mắt: "Tại sao?"

"Ta cũng không biết" Na Tra như hơi phiền não: "Không phải bù đắp, ta chỉ cảm thấy, ân oán tiền trần đã xong, ta giết hắn, cũng đền mạng. Về sau trên thiên đình, cũng coi như người quen."

Người bên cạnh mơ hồ nói: "Hóa ra là vậy."

Hóa ra trong thế giới khác với nơi y đang ở, câu chuyện của "Ngao Bính" và "Na Tra" lại khác biệt đến vậy.

"Vậy ngươi thì sao?" Na Tra cũng hỏi: "Ngươi đã là 'Ngao Bính', trong thế giới của ngươi, 'Na Tra' lại là người như thế nào?"

"Người đó..." Nhắc đến người đó, Ngao Bính không hiểu sao, luôn cảm thấy ngàn lời vạn từ ngữ như nghẹn trong lòng, khó mà nói ra.

"Hắn là một người rất tốt, rất tốt."

Y mở miệng nói vậy.

...

Na Tra nhìn người trước mặt, vào mắt tuy là mái tóc bạc xanh, nhưng hắn lại nhớ đến người đã xa cách lâu ngày.

Người đó vẫn còn bị nhốt trong ảo cảnh sao?

Na Tra ngẩng đầu, nhìn về hướng Cửu Thiên Tử Vi Viên, chỉ thấy mười sáu ngôi sao xâu chuỗi đã đứt, người đó vẫn bặt vô âm tín.

Nhưng trong ảo cảnh đó, hắn rõ ràng đã cùng người đó chung sống hàng ngàn vạn năm.

Người đó là yêu rồng Đông Hải, sát tính khó trừ.

Hắn là linh châu chuyển thế, nhưng mang trên mình sát kiếp.

Nhưng ở một thế giới khác, Na Tra kia thậm chí không phải linh châu chuyển thế, sinh ra đã là ma, nhưng lại có một trái tim phàm nhân thuần khiết, chưa từng hại người.

Con rồng bạc trước mắt cũng là yêu tộc, nhưng đôi tay chưa từng nhuốm máu kẻ vô tội. Trước đây, không biết trên thiên đình có ai biết, linh châu cũng sẽ nguyện đầu thai vào thân phận yêu tộc vốn bị họ xem là dị đoan.

Không biết thứ mang đến sát niệm là bản tính yêu ma bị mọi người vứt bỏ, hay là viên linh châu dường như mang theo tội tổ tông.

Hoặc chỉ là thế gian ai ai cũng mang trong lòng ác niệm.

P.S: bộ này không dài với có sẵn trong note đt nên làm nhanh hơn chứ 2 bộ kia đang để trên lap rùi 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro