lá thư thứ chín
01/05/1947
thương gửi quân vũ.
hôm rồi em nằm mơ thấy anh. hai đứa đang cùng nằm trên một cánh đồng bát ngát hương thơm lúa chín, như khi lũ giặc còn chưa sang xâm lược và đô hộ.
và rồi trong cơn mê, em khẽ hôn anh lên trán. để rồi sau đó nhận ra mình đang nằm chiêm bao.
khi thức dậy, chiến khu đã mưa tầm tã. những cơn mưa đầu mùa hạ khiến em liên tục hắt xì tới mức rã rời.
dạo này em ăn không được nhiều nữa. em mệt lắm.
em buồn lắm. em nhớ anh. em nhớ nhà nữa. (một giọt nước làm nhoè đi dòng chữ, có vẻ không phải là nước mưa).
anh có còn nhớ em không anh?
thương anh nhiều.
minh khôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro