Chương 1
Ormkornnaphat cảm giác dạo này bé con nhà em càng lúc càng kỳ lạ. Mà em không phát hiện ra điểm kỳ lạ nào, đầy lúc bản thân như cảm nhận ánh mắt nóng bỏng chăm chú nhìn mình. Nhưng khi quay đầu lại thấy LinglingKwong con gái em ngoan ngoãn rất nghiêm chỉnh làm việc. Ormkornnaphat nghĩ bản thân suy nghĩ nhiều thở dài.
Nhắc mới nhớ đứa trẻ này nói đi công tác 5 ngày, đến nay đã được 3 ngày. Trước đi còn quấy lấy cô muốn ngủ cùng cô.
Ormkornnaphat liếc cô tay nhéo nhéo tai đứa trẻ:
-" Bao lớn còn quấn lấy mẹ. Để người ta biết LingLing của chúng ta cũng có bộ mặt này chắc không ai dám tin".
Lúc vừa tròn 20 cô nhặt được LingLing lúc đó trên người LinglingKwong rất nhiều vết bầm tím, gầy gò áo mặc trên người rộng thùng thình không đúng kích cỡ của đứa nhỏ. Em quyết định nhận nuôi đứa trẻ tội nghiệp này.
LinglingKwong lúc đầu cực kỳ lầm lỳ còn có cái tính cảnh giác rất cao, cũng khá đặc biệt. Lúc tắm rửa cho LingLing cô lầm tưởng đã nhặt được một bé trai xong nghĩ thảo nào cứ nhất quyết từ chối em tắm cho mình, mà khuôn mặt đẹp đẽ này không một chút mang đặc điểm phái nam tý nào. Đến ngực lại khá có thịt cuối cùng vẫn lên mạng tìm hiểu. Hóa ra đứa trẻ cô nhặt được gen tú biến đổi không phải mắc bệnh nhẹ cả túi tiền.
Lại nói hơn một tháng em chỉ mỗi nhận được gật đầu với lắc đầu của đứa nhỏ. Mãi đến khi không biết vì sao LingLing bỗng ôm lấy em gọi một tiếng mẹ. Nghĩ lại thật vi diệu mới đó mà đã qua 10 năm.
Người đàn ông cầm lái nhìn người con gái anh thầm thích. Không biết em đang nghĩ gì mà chăm chú thế. Phía trước là tới nhà của Orm rồi anh không muốn dừng lại tị nào.
- N'Orm đến nơi rồi.
Em giật mình hoàn hồn từ nãy đều nghĩ tới LingLing nhà mình có chút ngượng ngùng, không để ý tới xưng hô của hắn có chút thân thiết. Hắn là con lai người trung.
- Ngại quá giám đốc Kỳ con gái tôi đi công tác. Tôi lo cho nó, thất lễ với anh rồi.
- Vậy không biết trưởng phòng Orm có muốn mời tôi bữa cơm.
- Được. Không thành vấn đề.
Cảnh hai người nói chuyện lọt vào đôi mắt đen láy từ cửa sổ phòng Orm nhìn xuống. Ánh mắt lạnh băng ghim thẳng vào gã đàn ông đứng cạnh Ormkornnaphat. Bàn tay nắm chặt hơi thở nặng nề vì kìm nén tức giận.
LinglingKwong đáng nhẽ phải 2 ngày nữa mới công tác xong. Nhưng là sợ người cô yêu bị kẻ khác nhân lúc bản thân không ở đây mà nhòm nhó. LinglingKwong nhớ cô, rất nhớ nên dồn tất cả công việc trong 5 ngày hoàn thiện sớm nhất có thể.
Muốn khi về tạo cho người mình yêu sự bất ngờ, không nhờ người bất ngờ là cô phải chứng kiến cảnh tượng cay mắt này. Bản thân nhớ cô ấy như vậy mà cô lại cười đùa cùng người khác.
Ormkornnaphat cảm mơn anh ta xong liền đi vào nhà. Đôi giày đen quen thuộc đập vào mắt cô không giấu được sự vui vẻ.
- LingLing con về rồi à, về khi nào sao không gọi mẹ. Còn sao không bật đèn.
Bàn tay mò mần công tác một tay thuận theo đóng cửa không nghĩ tới bản thân bị con gái đè lại bên cửa. Hơi thở nóng bỏng truyền đến tai cô.
- Mẹ người ban nãy nói chuyện cùng mẹ là ai. Có quan hệ gì với mẹ.
- Mẹ con rất nhớ mẹ. Rất muốn mẹ. Kornnaphat Sethratanapong.
Ormkornnaphat bị LinglingKwong đè chặt trên cửa chất vấn...mà đứa trẻ này còn dám gọi thẳng tên lẫn họ của em.
- LinglingKwong.. ai.....cho phép con..gọi...um um...
Ormkornnaphat mở to mắt LinglingKwong vậy mà hôn cô. Giãy giụa muốn thoát ra kết quả không tách ra được mà còn vô tình đụng đến nơi đang ngạo nghễ nhẩn đầu.
LinglingKwong không chờ được nữa Orm là của cô mãi mãi của cô sự việc cô chứng kiến ban nãy đã khiến LinglingKwong không khống chế được. Cô không nên nhẫn nại thêm nữa.
Nụ hôn đầu sự xâm lược mạnh mẽ muốn cưỡng đoạt hết thảy của Ormkornnaphat. Răng môi lẫn lộn lưỡi LinglingKwong bá đạo quấn lấy lưỡi em nước bọt của cả hai chảy ra khóe miệng Orm. Dứt nụ hôn LinglingKwong dùng lưỡi liếm liếm nước bọt của em, mút lấy môi đỏ mọng đang sưng kia.
Ormkornnaphat bị con gái mình đè lên cửa cường bạo hôn đến hết hơi mới dứt ra. Cô rất sốc tại sao con gái lại làm vậy với mình tức giận dãy dụa tát LinglingKwong một bạt tai.
* Chát
Tiếng chát giòn giã vọng cả 1 không gian yên tĩnh. LinglingKwong sững người đôi mắt tối sầm lại nhìn Ormkornnaphat. Orm đánh cô, Ormkornnaphat ra tay đánh cô, trước giờ chưa em từng đánh cô. Là bởi vì hắn ta người cười với Orm dưới nhà.
Ormkornnaphat bị hành động của chính mình dọa sợ. Em vậy mà đánh LingLing.
- LingLing...mẹ không....ưm....buông...g...a
Còn chưa nói xong lời đã một lần nữa bị LinglingKwong hôn xuống dữ chặt cằm em không để em có cơ hội chốn thoát. Tay nhanh nhẹn xé đi chiếc áo sơ mi Orm đang mặc. Lộ ra áo bra đen gợi cảm. Thứ trắng mền to tròn được cất giấu sau nó. Bàn tay mảnh khảnh thon dài luồn qua bar nắn bóp chúng rất lớn và mền dẻo.
- Tại sao từ chối Ling có phải vì người đàn ông ban nãy. Không được từ chối Ling. Orm là của Ling mãi mãi phải ở bên cạnh LinglingKwong này.
Lời nói này cường ngạnh bá đạo thế nào chiếm hữu bao nhiêu. Ormkornnaphat còn mơ hồ chưa tiếp nhận hết được thông tin cơ thể bỗng nhẹ tênh bị LinglingKwong bế lên.
- Ormkornnaphat buông mẹ xuống con có biết con đang làm gì không.
Ormkornnaphat hốt hoảng la lên ánh mắt của LingLing làm cô sợ hãi. Nó chứa đầy mãnh liệt ham muốn khóa chặt lấy em.
Cửa phòng mở LinglingKwong không mất sức lực bế gọn Orm trong lòng nhẹ nhàng đặt em xuống giường. LinglingKwong tự nhiên đứng dậy cởi đi cúc áo trên người mình lộ ra cơ thể rắn chắc hoàn mĩ bởi cô thường xuyên tập gym.
Ormkornnaphat bất giác đỏ mặt ngượng ngùng khi thấy cơ thể của con gái, sợ hãi muốn chạy lại bị LinglingKwong nhanh tay nắm lấy cổ chân em.
Hôn lên lòng bàn chân của chiếc lưỡi tinh nghịch trêu đùa ngón chân Ormkornnaphat. ( cj em bỏ qua 1 vài chi tiết đi ha 😁😁 )
Ormkornnaphat bị cảm giác xa lạ làm run rẩy sợ hãi che miệng rên khẽ, đầu lắc lắc.
- Hức cầu xin...con a...LingLing mẹ xin con dừng lại.
LinglingKwong bị sự ghen tuông ganh tị che mờ mắt không để ý lời em. Môi hôn lên bắp đùi trắng nõn để lại dấu hôn cùng vết cắn. Đến khi gần tới nơi tư mật Ormkornnaphat kịch liệt dãy dụa. Hai chân đá lung tung muốn LinglingKwong dừng lại.
- Không...xin con...không chúng ta không thể LinglingKwong.
LinglingKwong bị tiếng khóc của Orm làm thức tỉnh nhưng nghĩ là Ormkornnaphat vì yêu hắn ta mà kháng cự cô lý trí vừa lấy lại một ít bị mất sạch. Cường ngạch giữ hai đùi cô há miệng ngậm lấy hoa đế qua chiếc quần nhỏ đáng yêu. Dùng răng cắn rách quần nhỏ nơi tư mật hồng hòa mang ít lông tơ lộ ra bên ngoài.
Lưỡi không ngần ngại liếm quanh âm đế rồi như con rắn chui tọt vào bên trong. Lối vào mền mại ấm nóng khuấy đảo đến khi dịch nhờn trắng đục tuôn trào.
- A...Hức...
Ormkornnaphat bị con gái dùng lưỡi làm lên đỉnh mắt đọng hơi nước tóc toán loạn mặt ửng hồng. Hai tay che trước miệng nhưng vẫn không kìm được tiếng rên rỉ đáng yêu của em.
LinglingKwong ngồi dậy liếm khéo môi dính mật dịch của người dưới thân. Nhìn bộ dáng động tình của Orm cự vật lớn hơn một ít chứng tới đau.
Cởi đi hết quần áo của cả hai cô thịt gân xanh dữ tợn được giải phóng. Ormkornnaphat sợ sệt trước kích thước của nó. Khó khắn ngồi dạy lùi lại.
- LinglingKwong....con đừng làm mẹ phải hối hận.
Cắn vào hạt đậu đỏ hồng đang cương cứng. LinglingKwong không muốn nghe em nói gì nữa. Bản thân không hối hận. Bây giờ công việc cô rất tốt có thể nuôi Ormkornnaphat cả đời. Côn thịt nóng bỏng cọ tới lui vào hai mép hoa nhỏ.
- Ormkornnaphat sau đêm nay mẹ là của Ling. Tiểu huyệt của Ling. Trái tim thân thể là của Ling. Sao phải cố gắng từ chối Ling.
Ormkornnaphat môi dính chặt vào tai em. Cự vật bắt đầu tiến vào lỗ nhỏ của em. Đừng nói Ormkornnaphat không chống cứ em hoàn toàn yếu ớt trước sự khẻo mạnh của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro