Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 4- Chương 88

Vào ban ngày, Triển Hồng Vũ sẽ bị cố định chặt trên xe đẩy hoặc là trên giường ngủ, bị động tiếp thu sự chăm sóc tỉ mỉ của người giám sát.

Ngoại trừ tự do thân thể, ngay cả những quyền con người cơ bản như nói, ăn uống, thậm chí cả việc bài tiết tối riêng tư của Omega cũng đều bị tước đoạt, chỉ khi nào Lăng Hàn Bách trở về nhà, y mới có thể nhận được một chút tự do hữu hạn.

Mặc dù Triển Hồng Vũ luôn cho rằng tình huống bây giờ khi y cùng Lăng Hàn Bách ở chung là một loại dằn vặt khốn khổ, nhưng y vẫn theo bản năng muốn có một chút thoải mái chờ mong đối phương xuất hiện.

Khoảng cách từ lần tham gia Buổi đấu giá dưới lòng đất đã trôi qua hơn hai tháng, thời kỳ động dục lần thứ tư của Triển Hồng Vũ cũng lặng yên không tiếng động mà kết thúc.

Tình hình chiến tuyến vẫn không khả quan mấy, sau khi quân đội liên bang tham gia hỗ trợ cho Bình quyền đảng thì chính phủ Đế quốc đã đánh mất điểm phòng thủ quan trọng thứ ba.

Tại thời điểm phải đối mặt với cả hai lực lượng quân sự là quân Liên Bang và quân của Bình quyền đảng, Phạm Minh Húc không thế không xuất quân ra chiến trường, quân chính phủ lúc này hầu như đã xuất toàn bộ lực lượng.

Lúc Triển Hồng Vũ nhìn thấy tin tức này thì nội tâm không giấu được kích động. Omega bọn họ đã chờ đợi nhiều năm như vậy, hy sinh nhiều như vậy chính là để chờ đợi một ngày chân chính được tự do, giành lại quyền làm người chân chính.

Thế nhưng y vẫn không khỏi lo lắng, nếu thật sự ngày kia đến, vậy thì y cùng Lăng Hàn Bách nên làm gì đây?

Lúc xế chiều, Lăng Hàn Bách dặn quản gia chuẩn bị điểm tâm ngọt cho Triển Hồng Vũ.

Người giám sát phụ trách chăm sóc Triển Hồng Vũ hôm nay là Link, anh cầm một phần bánh tiramisu thơm ngon tới phòng Triển Hồng Vũ.

"Triển tiên sinh, đã đến giờ thưởng thức trà chiều rồi." Link cười híp mắt đánh thức Triển Hồng Vũ đang nằm mê man trên giường, để bánh lên bàn, sau đó đem đối phương nâng lên ngồi vào ghế cạnh bàn.

Hôm nay Triển Hồng Vũ ngủ khá nhiều, buổi sáng Omega đã ngủ một lúc khi bị ràng buộc trên xe đẩy, sau bữa trưa bị nhấc lên giường và ngủ thẳng một mạch tới bây giờ.

Trên người Triển Hồng Vũ vẫn phải mặc y phục ràng buộc, hai cánh tay bị ép trong trạng thái khoanh tay chéo nhau cố định ở hai bên eo, nếu muốn ăn phần bánh tiramisu này, y nhất định phải dựa vào sự giúp đỡ của người giám sát.

Link tháo phần khóa miệng ở nửa dưới khuôn mặt Triển Hồng Vũ ra, sau đó nhỏ thuốc giải trừ lên bộ dính răng cho đối phương. Omega cuối cùng cũng được thả lỏng khớp hàm, chậm rãi ổn định hơi thở.

Link kiên nhẫn múc từng thìa bánh đưa lên miệng Triển Hồng Vũ, hương bơ sữa vẫn giống như trước đây nhưng không hiểu sao bây giờ Triển Hồng Vũ lại cảm thấy mùi vị này khiến mình không quá thoải mái.

Omega có chút miễn cưỡng ăn một miếng bánh, nhưng sau khi nuốt xuống thì cảm giác buồn nôn truyền đến từ dạ dày khiến y cực kỳ khó chịu.

"Ây..." Triển Hồng Vũ nhíu mi khom người xuống, hé miệng, phun ra uế vật.

-----

Phạm Minh Húc cũng đã ra tiền tuyến, tam đại Thượng tướng tư lệnh của ba quân đoàn đã lên chiến trường mất hai người, không sớm thì muộn cũng sẽ đến lượt bản thân.

Lăng Hàn Bách tâm trạng nặng nề ngồi lên xe. Hắn ngược lại không sợ phải ra trận giết địch, hắn chỉ lo một khi mình rời khỏi vị trí Phó Tổng Bộ chỉ huy trấn phản động này, sẽ có người đem việc điều tra gian tế của Bình quyền đảng nghi lên người bên cạnh mình.

Một khi Triển Hồng Vũ bị bại lộ, như vậy Phương Kỳ Chính làm sao có thể bỏ qua cho em ấy đây.

Mà trước đây trong báo cáo Diệp Hưởng mới gửi cho Lăng Hàn Bách, bọn họ đã tìm được tung tích con gái của Trần Thiếu Đình, đang phái người đi bắt cô bé. Đến lúc đó bọn họ sẽ dùng cô bé này làm điểm đột phá, bức bách Trần Thiếu Đình nhận tội cùng nói ra những nội gián khác của Bình quyền đảng trong chính phủ.

Nếu như Trần Thiếu Đình khai ra Triển Hồng Vũ, như vậy...

Lăng Hàn Bách không dám nghĩ tới, hắn lại cảm thấy một hồi đau đầu, đau nhức không cách nào giảm bớt khiến hắn nhịn không được dựa vào một bên cửa sổ xe rên rỉ một tiếng.

"Tướng quân, ngài không có chuyện gì chứ?" Phó tướng biết gần đây Lăng Hàn Bách cực kỳ bận rộn, theo chuyển biến từng giờ từng phút của thế cục tiền tuyến, gián điệp Bình quyền đảng trong nội bộ chính phủ cũng nóng lòng kích động muốn mưu phản.

Mà những sự việc này đều cần Bộ chỉ huy trấn phản động bọn họ xử lý, Tống đốc đại nhân Phương Kỳ Chính nắm giữ toàn bộ quyền lực thường không trực tiếp xử lý nên tất cả gánh nặng đó đều đè lên vai Lăng Hàn Bách.

"Không sao. Lấy ta cốc nước." Chỉ lát nữa là về đến nhà, Lăng Hàn Bách không muốn bản thân lộ ra một mặt yếu đuối như vậy, hắn nhanh chóng lấy ra thuốc điều trị mang theo bên người nhét vào miệng.

Sau khi uống thuốc xong, tinh thần Lăng Hàn Bách hơi thả lỏng, lúc này hắn mới thấy dễ chịu hơn chút.

Trên thực tế, Lăng Hàn Bách mỗi ngày sau khi về nhà còn rất nhiều công việc cùng văn kiên phải xử lý, nhưng hắn bởi vì lo lắng Triển Hồng Vũ nếu một mình qua đêm sẽ không quá thoải mái nên đều kiên trì trở về mỗi đêm.

"Bên văn phòng Tống đốc có truyền tin đến sao?" Trong tay Lăng Hàn Bách là lệnh xử quyết Lâm Hạo cùng một vài tên Bình quyền quân bắt được, phần văn kiện trọng yếu như vậy bình thường sẽ giao cho Quan chỉ huy của Bộ chỉ huy trấn phản động ký tên, sau đó giao cho Pháp viện chấp hành. Đối với lệnh bắt giữ cùng xử trí Lâm Hạo đều do Phương Kỳ Chính tự mình ký tên, vì thế phần lệnh xử quyết cuối cùng này cũng do văn phòng Tống đốc phát hành.

"Đúng thế. Người bên kia nói chỉ cần tướng quân ký tên thông qua thì bên Pháp Viện sẽ nhanh chóng sắp xếp thực thi."

"Ta biết rồi. Trước tiên thay ta hồi âm, chở ta trở lại thẩm tra rồi sẽ ký sau." Lăng Hàn Bách phiền chán khoát tay áo một cái, hắn nhìn ra phía ngoài xe, tâm tư tầng tầng lớp lớp ưu phiền.

Vừa về đến nhà, Lăng Hàn Bách liền nhìn thấy quản gia cùng người giám sát đứng ở ngoài cửa.

"Làm sao?" Lăng Hàn Bách đưa Quyền trượng cho hạ nhân cất đi, một tay lấy mũ quân đội xuống, liếc nhìn vẻ mặt quái dị của mọi người.

Saga lão luyện thành thục chậm rãi tiến lên, hắn nhỏ giọng: "Tướng quân đại nhân, Triển tiên sinh ngài ấy mang thai."

"Mang, mang thai..." Lăng Hàn Bách quả thực không tin vào tai mình. Tâm tình vốn mù mịt bởi công việc phiền phức nháy cái biến mất sạch, trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị kia lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ.

"Đúng vậy, e là đã mang thai chừng hai tháng." Saga hướng Triển Hồng Vũ truyền đạt kết quả kiểm tra của bác sĩ.

Lăng Hàn Bách hiện tại không thể chờ được nữa muốn nhìn thấy Triển Hồng Vũ, nhân tiện thăm hài tử trong bụng đối phương.

"Em ấy ở trong phòng ngủ sao?" Lăng Hàn Bách bỏ qua Saga, bước nhanh về phía trước, hắn thậm chí hưng phấn kéo cà vạt xuống, ném qua một bên.

"Triển tiên sinh đang ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi, tướng quân. Còn có một việc này, chúng tôi nhất định phải nói cho ngài." Saga đột nhiên gọi Lăng Hàn Bách lại.

Lăng Hàn Bách nghe thấy trong giọng nói của Saga lộ ra điểm quái dị, hắn ngẩn người, thần sắc nghiêm túc ngẩng đầu: "Nói đi, còn có chuyện gì?"

"Khoang sinh sản của Triển tiên sinh dường như đã bị thương trước đó, khoang bích của y trở nên rất mỏng lại đặc biệt mẫn cảm, chuyện này mang ý nghĩa rằng thân thể ngài ấy hiện tại khó có thể chịu được gánh nặng sinh dục. Trong lúc mang thai hoặc sinh nở, khoang sinh sản của y có khả năng sẽ vỡ tan, tạo thành xuất huyết trong, gây nguy hiểm cho tính mạng." Saga theo báo cáo của bác sĩ mà trung thực truyền đạt tất cả cho Lăng Hàn Bách.

"Các cậu đối khoang sinh sản của em ấy làm cái gì rồi?!" Lăng Hàn Bách nổi giận rít gào. Điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là những người giám sát chết tiệt này có phải hay không đã làm tổn thương khoang sinh sản của Triển Hồng Vũ.

Saga lắc lắc đầu, hắn không thể nhịn được mà nói :"Tướng quân, những dạy dỗ quản thúc chúng tôi tiến hành với Triển tiên sinh đều hợp với quy chế của Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega. Kết nhân tạo trong cơ thể ngài ấy, chúng tôi chưa từng sử dụng qua."

"Kết nhân tạo..." Lăng Hàn Bách thoáng cái liền bối rối, lời Saga nói rõ ràng đang thông báo cho hắn biết, kẻ cầm đầu dẫn tới khoang sinh sản Triển Hồng Vũ bị thương tổn chính là Kết nhân tạo! Mà Kết nhân tạo chỉ là một công cụ mà thôi, người chân chính sử dụng nó để tổn thương tra tấn Triển Hồng Vũ, rõ ràng chính là hắn!

"Làm sao... Tại sao lại như vậy?" Lăng Hàn Bách quá bất ngờ mà bắt lấy tay vịn cầu thang, hắn nhớ tới quãng thời gian quá đáng lúc trước, bản thân mỗi ngày đều đặc biệt lấy lí do vì Triển Hồng Vũ mà mở ra chức năng chấn động, thậm chí là giật điện của Kết nhân tạo trong khoang sinh sản đối phương. Khi đó, hắn thấy một Omega 5 cấp S cường hãn này nếu bị viên đạo cụ kim loại nho nhỏ kia hành hạ đến sống không bằng chết, nội tâm đều không biết tại sao lại tràn ngập vui vẻ vặn vẹo.

"Vì lẽ đó, Tướng quân đại nhân, nếu như hiện tại từ bỏ đứa bé này, đối với thân thể Triển Hồng Vũ tiên sinh mới là có lợi."

Lăng Hàn Bách kinh ngạc mà đứng yên tại chỗ. Hắn cảm giác như mình không thể nghe rõ Saga đang nói gì, hắn nghe được hai chữ hai tử, nhưng trong lòng lại không có một chút vui sướng nào.

"Gọi bác sĩ đến phòng ta." Lăng Hàn Bách ngẩng đầu nhìn cửa phòng ngủ đóng chặt, hắn tạm thời không có dũng khí đến thăm Triển Hồng Vũ.

Bác sĩ giải thích cũng không khác Saga là mấy, ông kiến nghị Lăng Hàn Bách nếu như muốn bảo vệ tính mạng Triển Hồng Vũ, vậy biện pháp tốt nhất chính là phá thai.

Nhưng mà sau đó, khoang sinh sản của Triển Hồng Vũ tất nhiên sẽ bị tổn hại không thể đảo ngược, y sẽ không cách nào mang thai sinh con nữa. Mà nói theo một ý nghĩa nào đó, đối phương cũng vì thế mà trở thành một "sản phẩm" không hợp cách.

"Nếu ngài ấy có thể thuận lợi trải qua thời kỳ mang thai, thế nhưng lúc sinh sản vẫn sẽ có rất nhiều nguy hiểm."

"Ít nói nhảm, tỷ lệ bao nhiêu?!?!? Bảo vệ tính mạng em ấy, cũng bảo vệ sinh mệnh của con ta, các ngươi nói xem tỷ lệ bao lớn?!?!?" Lăng Hàn Bách gầm nhẹ.

Bác sĩ bị làm khó dễ mà nhíu nhíu mày: "Phỏng đoán cẩn thận thì chỉ có khoảng 20%. Làm như vậy, nguy hiểm thật sự quá lớn."

"20%? Ý ông là em ấy có 80% tỷ lệ sẽ chết nếu tiếp tục mang thai?"

Lăng Hàn Bách không nhận ra giọng nói bản thân đã bắt đầu run rẩy. Hắn hiện cũng không có thời gian mà hối hận những việc đã qua, giờ đây chỉ có sợ hãi chiếm đầy trái tim hắn.

Bác sĩ trầm mặc gật đầu: "Cũng không hẳn là như vậy, dù sao tử vong xác xuất cũng không quá lớn. Nhưng nếu nhất định để Triển tiên sinh sinh đứa bé ra, y rất có khả năng vĩnh viễn đánh mất chức năng sinh dục, một khi sinh sản sẽ gây xuất huyết nhiều dẫn tới nguy hiểm cho tính mạng ngài ấy. Hơn nữa bởi vì khoang sinh sản đã bị thương, Triển tiên sinh trong lúc mang thai hay sinh sản đều sẽ rất khó chịu cùng thống khổ. Hiện tại đưa bé vẫn còn nhỏ thì chưa thấy rõ ràng, những theo năm tháng nó lớn lên, ngài ấy chắc chắn sẽ cực kỳ khó chịu. Tin tưởng tướng quân đại nhân cũng không muốn nhìn thấy y phải chịu đựng dằn vặt."

"Đúng vậy, ta sao lại muốn để em ấy thống khổ như vậy..." Sau một hồi lặng lẽ suy nghĩ, Lăng Hàn Bách hốt hoảng đứng lên. Hắn lẩm bẩm rời khỏi thư phòng, theo bản năng hướng tới phòng ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro