Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 4- Chương 80

Nghe tiếng kêu thảm đáng sợ bên tai, Lăng Hàn Bách theo bản năng quay đầu lại liếc nhìn Triển Hồng Vũ, đối phương dường như đang chậm rãi từ trong dược hiệu của thuốc mê mà khôi phục lại, y không khỏe mà nhẹ nhàng lắc lắc cái đầu nơi duy nhất không bị cố định lại.

Lăng Hàn Bách liếc mắt nhìn Lâm Hạo bị Quyền trượng bản thân đâm xuyên đang không ngừng giãy dụa, hắn nắm chặt Quyền trượng đang ở trong khoang sinh sản đối phương mà chậm rãi chuyển động mấy lần khiến Lâm Hạo run rẩy không ngớt.

Bất kể bị tổn thương như thế nào, Omega cũng không cách nào thoát khỏi thiên tính khát cầu dục vọng, thiên tính này đối với họ không thể nói là không đáng thương mà.

Cùng lúc đó, Lăng Hàn Bách thấy Triển Hồng Vũ ngồi trên xe lăn cũng cọ quậy càng lúc càng lợi hại, hắn không thể không tạm thời thả Quyền trượng trong tay ra, đi tới phía góc tường.

"A!" Triển Hồng Vũ ra sức muốn tránh thoát những ràng buộc trên thân thể, tiếng nghẹn ngào trong miệng cũng trở nên ngày càng kịch liệt.

Lăng Hàn Bách đi tới trước mặt Triển Hồng Vũ, hắn nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó đưa tay mở khóa bộ khóa miệng ở sau đầu đối phương, tiếp đó bóp cằm y rồi dùng chút sức mới rút được cái khẩu tắc thô to đang nhét trong miệng Omega ra, phía trên khẩu tắc dính đầy nước bọt bóng loáng che kín dấu răng phẫn hận của Triển Hồng Vũ.

"Lăng Hàn Bách! Lăng Hàn Bách! Cậu tên khốn kiếp thả tôi ra! Thả tôi ra." Triển Hồng Vũ tức giận phất phất đầu, y như trước vẫn không nhìn thấy, không nghe được, chỉ có thể lớn tiếng chửi bới cùng thở dốc.

Lăng Hàn Bách tuy rằng hối hận ngay từ đầu lúc ở nhà không sớm che mắt Triển Hồng Vũ lại, làm cho đối phương không thể nhìn thấy tình cảnh phát sinh ngày hôm nay. Thế nhưng hối hận cũng không thể thay đổi được những việc đã xảy ra.

"Đừng ầm ĩ, Hồng Vũ ca ca." Lăng Hàn Bách cười khổ một tiếng. Lúc trước cho dù Triển Hồng Vũ bị bản thân dằn vặt đến thống khổ như thế nào, dường như cũng chưa từng tức giận đến vậy.

Hắn không nhịn được đưa tay cách lớp mũ da trùm đầu vuốt ve khuôn mặt Triển Hồng Vũ, thế nhưng Triển Hồng Vũ khi cảm thấy có người đang sờ nắn mình thì lại càng thêm phẫn nộ.

Triển Hồng Vũ nổi giận hét: "Lăng Hàn Bách! Cậu tại sao muốn gạt tôi!?! Cậu đồ khốn!!!"

"Trên đời này có biết bao nhiêu việc có thể do ta khống chế? Ta cũng chỉ là một con cờ của Tống đốc đại nhân thôi, việc của Lâm Hạo ta cũng thật sự tận lực."

Lăng Hàn Bách lại cười khổ, hắn đang ở trong căn phòng tràn ngập mùi hương Omega, cảm nhận những xao động tình cảm không thể giải thích trong lòng càng thêm lợi hại.

"Cậu không phải muốn báo thù sao? Thả Lâm huấn luyện viên ra, có cái gì cứ hướng về phía tôi, đem tôi lên đài cao biểu diễn kia đi, tùy tiện các người muốn chơi cái gì cũng có thể! Đem tôi chơi chết càng tốt! Đừng làm tổn thương người vô tội" Triển Hồng Vũ thất vọng cùng tuyệt vọng tất cả đều bộc lộ trong cơn giận dữ, "Có nghe hay không! Lăng Hàn...A..."

Bỗng nhiên, Triển Hồng Vũ cảm thấy miệng mình bị một bờ môi mềm mại ngăn chặn, tiếp theo một luồng tin tức tố Alpha nồng đậm đột nhiên xuất hiện xâm nhập toàn thân Omega đang bị trói chặt trên xe lăn. Trong nháy mắt, sự phẫn nộ của nam nhân giống như bị dục vọng áp chế, nụ hôn của Alpha đối với một Omega chưa đánh dấu mà nói, giống như một liều thuốc giải an thần tốt nhất.

"A...cậu..." Triển Hồng Vũ biết rõ mùi vị của Lăng Hàn Bách, y chỉ là rất lâu rồi chưa được cảm nhận lại hương vị ấm áp này mà thôi.

"Hồng Vũ ca ca, ta chỉ có thể làm đến bước này. Mặc kệ như thế nào, ta sẽ không để người khác làm tổn thương em, cũng không để em tự đặt mình vào trong nguy hiểm." Lăng Hàn Bách biết Triển Hồng Vũ không thể nghe được những lời mình nói, nhưng hắn muốn bộc lộ hết tiếng lòng của chính mình. Thừa dịp Triển Hồng Vũ thất thần trong chớp mắt, hắn mau chóng bóp miệng đối phương nhét khẩu tắc vào, sau đó đóng bộ khóa miệng lại thật nhanh.

Triển Hồng Vũ mới vừa nhận được đánh dấu tạm thời từ nụ hôn của Alpha nên đã bình tĩnh hơn không ít. Y vẫn nghẹn ngào ô ô yết hầu mà thấp giọng kêu, thân thể nhưng lại không còn giãy dụa kịch liệt như trước nữa.

"Vì lẽ đó, nếu như không phải Lâm huấn luyện viên thì cũng là một Omega khác bị đưa lên hình đài kia thôi. Ta biết chuyện này đối với em rất không công bằng, thế nhưng chúng ta đều không có lựa chọn nào khác. Em có người muốn bảo vệ, vậy thì ta cũng có."

Lăng Hàn Bách cuối cùng cũng rút phần Quyền trượng đang xâm phạm trong khoang sinh sản của Lâm Hạo ra, hắn liếc mắt nhìn dịch ruột non cùng dâm thủy nhiễu tong tong trên thân Quyền trượng, sau đó nhìn sang Lâm Hạo suy yếu bên dưới.

Lâm Hạo thở dốc, ánh mắt trở nên âm lãnh mà nghiêm nghị. Y suy nhược mà nhìn về phía Lăng Hàn Bách, bỗng nhiên nở một nụ cười giễu cợt.

"Mày bây giờ cũng chỉ có thể lừa gạt được Triển Hồng Vũ vốn thiện lương mà thôi. Hai chữ quân cờ cũng không che dấu được bản chất độc ác trợ Tru vị ngược của mày đâu. Nếu như có Khởi nghĩa Triều Nhật, Phương Kỳ Chính hạ lệnh muốn mày đem Hồng Vũ làm vật đấu giá mặc người vui đùa, mày thật có thể từ chối không? Hoặc là, mày sẽ chỉ do dự xoắn xuýt một thoáng, sau đó đem y đẩy vào vực sâu vô trượng? Hahahaha...Nhận rõ hiện thực đi! Ích kỉ cùng tàn nhẫn mới là bản chất của những kẻ thống trị trấn áp Bình quyền đảng chúng mày! Trên đời này có rất nhiều việc, mày căn bản không muốn suy nghĩ, cũng không nguyện ý thực hiện, nhưng lại lấy cớ là mình đã tận lực! Triển Hồng Vũ muốn chính là cái gì, mày trong lòng không hẳn không biết! Một ngày nào đó, mày sẽ đích thân giết chết y."

Trên đôi mắt không có tiêu điểm của Lâm Hạo nhưng lại nhiễm lên một vệt bi thương sâu sắc.

"Ta không biết." Lăng Hàn Bách khóe môi hơi giật giật. Hắn siết chặt nắm đấm, cật lực nhẫn nại sự phẫn nộ cùng kích động đang tàn phá bữa bãi trong cơ thể hắn.

Lăng Hàn Bách bước nhanh đến bên người Lâm Hạo, luống cuống tay chân mà đem nhét miệng lấp kín miệng đối phương, hắn không muốn lại nghe được những lời nói đáng ghét từ người này nữa.

Lâm Hạo chết lặng mở to hai mắt, tùy y để Lăng Hàn Bách đem thân thể chính mình lần thứ hai trói buộc lại trong cái túi ràng buộc dày nặng nóng nực kia. Y nguyên bản đã hết hy vọng nhưng không hiểu sao vào giờ phút này, khuôn mặt tươi cười vui vẻ của Triển Phinh Đình lại hiện lên trong đầu.

-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro