Chương 18 : Ra lò! Máy luyện đan!
Dương Phàm đứng giữa viện tử, ánh mắt mơ màng nhìn lên bầu trời xanh thẳm.
Cuối cùng, nàng ta cũng đi rồi.
Mấy tháng qua đúng là không hề dễ dàng với hắn một chút nào.
Không có cách nào khác, Lâm Uyển Tuyết quá mức dính người!
Từ sau ngày tỷ thí, nàng gần như bám dính hắn cả ngày lẫn đêm. Nếu ban ngày nàng lấy lý do bồi dưỡng tình cảm mà cùng hắn đi dạo, thì buổi tối...
Không biết từ bao giờ, nàng đã quen với việc xông thẳng vào phòng hắn ngủ chung!
Mới đầu, hắn còn dùng đủ mọi cách để né tránh—từ "Ta còn bận nghiên cứu trận pháp!", "Ta cần phát triển thương nghiệp!", "Nam nhân muốn thành công thì không thể bị sắc đẹp mê hoặc!"... Nhưng những lời này căn bản vô dụng với nàng.
Nàng không những không bị thuyết phục, mà còn bày ra dáng vẻ "Huynh nói gì cũng được, nhưng đêm nay ta vẫn ngủ ở đây".
Hắn thậm chí còn thử bỏ chạy giữa đêm!
Kết quả?
Sáng hôm sau, cả viện tử của hắn đã bị bày đầy trận pháp cấm phi hành, cấm dịch chuyển, thậm chí cửa phòng hắn còn có một cái trận khóa chắc hơn cả kết giới tông môn!
Lâm Uyển Tuyết ôm gối nằm trên giường hắn, mỉm cười ngọt ngào:
"Dương ca ca, huynh trốn đi đâu vậy? Đêm qua muội ngủ không ngon nha~"
Móa!
Hắn chưa từng gặp nữ nhân nào vô liêm sỉ như thế này!
Lần đầu tiên trong đời, hắn phát hiện ra một sự thật phũ phàng—bị nữ nhân quấn lấy thực sự là một loại tra tấn!
Nhưng...
Chuyện đã rồi, không thể vãn hồi!
Nói gì thì nói, cái gì cũng đã làm hết, chỉ thiếu một bước cuối cùng!
Nhưng..."Lấy vợ... thật sự là một việc phiền phức!"
Hắn không chỉ là Dương thiếu gia, mà còn là người thừa kế của Dương gia!
Hôn nhân của hắn không chỉ là chuyện cá nhân, mà còn là lợi ích của cả gia tộc!
Hiện giờ Lâm Uyển Tuyết đã tạm thời quay về Lâm gia để báo cáo tình hình, ít lâu sau hắn cũng phải qua đó một lần để chính thức xác nhận hôn sự
Nghĩ đến cảnh qua bên Lâm gia tộc, Dương Phàm không khỏi đau đầu....Muốn làm một cái yên lặng, tận tâm nghiên cứu thay đổi thế giới mỹ nam tử rất khó nha
Kệ! Nước tới đất ngăn, Binh tới Tướng lo!
Dương Phàm mặc kệ tất cả!
Hắn không thèm quan tâm đến hôn sự, cũng chẳng buồn để ý đến chuyện mình bị nhốt trong Dương gia như một con chim trong lồng. Cái gì mà sính lễ, cái gì mà ngày lành tháng tốt, hắn đều bỏ ngoài tai!
Hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm!
Bước thẳng vào phòng nghiên cứu, Dương Phàm đóng cửa rầm một cái, chặn đứng mọi kẻ quấy rầy bên ngoài. Trong căn phòng rộng lớn, một tuyệt tác vĩ đại đang đứng sừng sững ngay giữa trung tâm—Máy Luyện Đan Ver 1.0!
Hắn cười khẩy, đưa tay phủi nhẹ lên bề mặt chiếc lò luyện đan đặc biệt. Thứ này, từ lúc hình thành ý tưởng cho đến khi chế tạo thành công, hắn đã phải tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian, công sức, và quan trọng nhất là linh tệ!
Luyện đan từ trước đến nay luôn bị giới hạn bởi một điều—cần có Luyện Đan Sư điều khiển linh hỏa!
Không có linh hỏa, không có tinh thần lực để khống chế ngọn lửa, thì dù có một đống nguyên liệu quý hiếm cũng vô dụng.
Hắn, Dương Phàm, không chấp nhận điều đó!
Ban đầu, hắn đã tìm cách khắc Linh Văn lên lò luyện đan, dùng trận pháp thay thế quá trình điều khiển bằng tay. Nhưng vấn đề đầu tiên nảy sinh—không phải lò luyện đan nào cũng có thể chịu được trận pháp!
Phải là lò luyện đan Địa cấp trở lên mới có thể khắc Linh Văn mà không nổ tung ngay lập tức!
(Tu chân giới Lò Luyện Đan chia làm 4 phẩm cấp, Nhân, Địa, Thiên, Tiên cấp)
Chỉ riêng việc này thôi đã khiến hắn tiêu tốn một khoản tiền khổng lồ.
Nhưng hắn không hề hối hận!
Muốn thay đổi thế giới, thì phải dám chi tiền đầu tư!
Thế nhưng khi vấn đề này vừa được giải quyết, một nan đề khác lại xuất hiện...
Ngay cả khi đã khắc thành công Linh Văn và vận hành được Pháp Trận, thì lò luyện đan vẫn không thể tự vận hành!
Luyện đan vốn dĩ không phải chỉ là việc ném nguyên liệu vào rồi chờ thành phẩm.
Nó cần tinh thần lực để điều khiển linh hỏa hoặc dị hỏa, khống chế nhiệt độ, kiểm soát quá trình ngưng tụ linh lực, hình thành đan dược!
Đây chính là đặc thù của Luyện Đan Sư!
Một cái lò vô tri vô giác, dù có là Tiên cấp đi nữa, cũng không thể tự quyết định khi nào nên tăng nhiệt, khi nào nên hạ lửa, khi nào nên kết đan!
Dương Phàm ngồi bóp trán suốt mấy ngày, đầu óc quay cuồng nghĩ cách khắc phục.
Không lẽ...
Hắn phải từ bỏ?
Không thể nào!
Hắn là ai?
Hắn là Dương Phàm, thiên tài duy nhất có tư duy của nhân loại hiện đại trong tu chân giới này!
Hắn sẽ không chấp nhận thất bại!
Và rồi, trong một khoảnh khắc lóe sáng, một ý tưởng điên rồ bỗng nảy ra trong đầu hắn!
Hắn sẽ dùng một loại trận pháp đặc biệt để thay thế tinh thần lực!
Hắn gọi nó là—Pháp Trận "Người Vận Hành"!
Trận pháp này có một yêu cầu đơn giản mà tàn nhẫn—nó cần một linh hồn để hiến tế!
Hắn không thể tự tạo ra tinh thần lực, nhưng hắn có thể lấy tinh thần lực từ người khác!
Với thiết kế đặc biệt của trận văn, nó sẽ rút lấy tinh thần lực của một sinh vật sống, sau đó dùng sức mạnh đó để điều khiển quá trình luyện đan!
Nói cách khác...
Máy Luyện Đan Ver 1.0 cần một "tế phẩm" để vận hành!
Móa nó!
Ta đúng là quá thông minh!
Dương Phàm không khỏi tự vỗ tay khen mình!
Hắn vội vàng kiểm tra lại lý thuyết, khắc thêm vài đường trận văn cuối cùng lên lò luyện đan. Khi hoàn tất, hắn liền lấy ra một con yêu thú cấp thấp, nhốt nó vào một trận pháp phụ trợ ngay bên cạnh lò luyện đan.
Con yêu thú rú lên một tiếng ai oán, nhưng ngay sau đó, một luồng tinh thần lực nhàn nhạt bị hút ra từ cơ thể nó, hòa vào trận pháp!
Lập tức, Máy Luyện Đan Ver 1.0 bắt đầu hoạt động!
Dương Phàm nín thở quan sát từng bước vận hành của Máy Luyện Đan Ver 1.0. Đây không chỉ đơn thuần là một thử nghiệm, mà là bước ngoặt quan trọng nhất trong sự nghiệp tu chân của hắn!
Bên trong lò luyện đan, ngọn lửa bùng cháy dữ dội. Nhưng không phải Linh Hỏa!
Linh Hỏa là một đặc quyền mà chỉ Luyện Đan Sư mới có thể khống chế bằng tinh thần lực! Nếu muốn một hệ thống hoàn toàn tự động, thì việc dựa vào Linh Hỏa là bất khả thi.
Vậy nên, hắn chỉ có một cách khác—thay thế bằng Dị Hỏa!
Nhưng Dị Hỏa không phải thứ mà ai cũng có thể sử dụng. Nó là linh vật thiên địa, chứa đựng năng lượng khủng bố, có thể thiêu rụi tất cả nếu không khống chế tốt.
Một lần nữa, Dương Phàm lại quyết định chơi lớn!
Không phải Dị Hỏa bình thường!
Mà là—Thanh Liên Tâm Hỏa! Tính chất nó là bất diệt nếu không bị tác động và có thể phân thân hỏa diễm!
Hắn nhìn vào chiếc hỏa liên màu xanh biếc đang rực cháy trong trận pháp, không khỏi cảm thán trong lòng.
Đúng là hơi mắc... nhưng không còn cách nào khác!
Muốn cách mạng hóa luyện đan, hắn cần một ngọn lửa có thể tự duy trì và vận hành theo trận pháp.
May mắn thay, Dương gia tài lực đủ lớn!
Một đóa Dị Hỏa mà thôi... đơn giản!
Mua được Thanh Liên Tâm Hỏa không phải dễ, nhưng có thể thúc đẩy cả một cuộc cách mạng luyện đan thì đây là cái giá quá rẻ!
Dị Hỏa này thì cần ít tinh thần lực hơn để khống chế như Linh Hỏa, nên vậy Luyện Đan Sư mới thèm khát có được Dị Hỏa là vì vậy
Điểm quan trọng nhất—khác với con người, trận pháp không bao giờ phạm sai lầm!
Luyện Đan Sư dù có giỏi đến đâu, vẫn có lúc chểnh mảng, mất tập trung, sai sót trong lúc điều khiển hỏa hầu, dẫn đến đan dược thất bại.
Nhưng trận pháp được lập trình sẵn thì không bao giờ có những sai sót đó!
Nhiệt độ—ổn định!
Linh lực—được kiểm soát chặt chẽ!
Thời gian—chuẩn xác đến từng sát na!
Tất cả đều được vận hành một cách hoàn hảo mà không cần bất kỳ sự can thiệp nào!
Sau hơn một canh giờ...
"ẦM!"
Nắp lò luyện đan bật mở!
Một làn hương dày đặc lan tỏa khắp căn phòng, tràn ngập linh khí!
Dương Phàm lao tới, đôi mắt sáng rực nhìn vào bên trong!
Mười hai viên đan dược hoàn mỹ nằm gọn trong khay đan!
Trên bề mặt mỗi viên đan đều có đan văn rõ ràng, linh lực ổn định, không có dấu hiệu thất bại!
Dương Phàm nhẹ nhàng cầm lên một viên, nở nụ cười mãn nguyện.
Dù đây chỉ là đan dược cấp 1—Bổ Huyết Đan dành cho Luyện Thể Kỳ, nhưng...
Hắn đã thành công!
Tuy hiện tại trận pháp chỉ mới ghi nhớ cách luyện một loại đan đơn giản nhất, nhưng điều này đánh dấu cột mốc đầu tiên của một cuộc cách mạng!
Hắn đã chứng minh được—đan dược có thể được sản xuất hàng loạt!
Luyện Đan Sư không còn là điều kiện bắt buộc để tạo ra đan dược nữa!
Từ nay về sau, nếu tiếp tục nghiên cứu, hắn có thể mở rộng phạm vi luyện chế lên các loại đan dược cao cấp hơn!
Một khi hệ thống đã được tối ưu hóa, thì...
Chỉ cần có đủ nguyên liệu, đan dược sẽ được tạo ra với số lượng khổng lồ, tốc độ nhanh gấp trăm lần so với luyện đan sư bình thường!
Dương Phàm khoanh tay, nhìn chiếc Máy Luyện Đan Ver 1.0 với ánh mắt đầy tự hào.
Hắn biết rằng...
Từ hôm nay, thế giới tu chân sẽ bước sang một trang mới!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro