tập một
người trên cao
trèo lên hiên nhà, tôi lại ngắm
một bầu đêm đen, sao chẳng còn
khẽ mượn lên mình, áng màu tim tím
vũ trụ xa vời, ôm lấy tôi
đoàn người trên mây, xuyên tạc vũ trụ
để lại mình người, xuyên tạc nỗi đơn côi
ai ơi bay xa, mong hãy nhớ
một lòng vẹn nguyên, vẫn chờ người
ngẫu hứng viết vội 1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro