Những năm ba mươi - iii
Em thường nghĩ về mình những năm ba mươi tuổi, già cỗi và tràn ngập những đau thương.
Em thường nghĩ về mình trong những năm già cỗi, đến cùng cực cũng chỉ mong yêu thương.
》《
Có gã mù ngửa tay dưới tượng Thánh
Ngẩng đầu nhìn xin một chút yêu thương
Tim anh mù cúi đầu trong đất cổ
Ngẩng đầu nhìn chỉ có toàn đau thương
Em yêu, rằng tim em là đá, nếu đánh vào thì tay gãy thân tàn.
Đem lòng yêu em từ con phố lạ, nghe người đồn rằng em vừa mới hai mươi, tim gặp em như chạy hai mươi thước, chỉ mong bên em khi tuổi đã già.
Em sống trên thảo nguyên xanh, váy trắng mỏng manh, tóc thẳng hàng, sao trời bể rộng tìm chân mắt, chim trời cá biển chờ đáy tim. Em có người tình năm ba mươi, lưu luyến không thôi cũng chia lìa. Anh có tình em khi năm mươi, gió to bể rộng vẫn bên kề. Tim em trời lộng tình không thấu, tay anh cố mãi bắt chẳng về.
Em cầm tay anh trên đồi gió, bãi cỏ gốc cây em ngắm nhìn, nhìn lên sao trời em chỉ rõ
Ở kia Pisces bảo chờ em.
Anh nhìn mặt em anh nói nhỏ
Ở đây, trong tim có anh chờ.
Em cười cầm tay em lắc nhẹ " Liệu có chờ em đến ba mươi?".
Ba mươi, ba mươi, ba mươi mãi, em về mà tìm chết ba mươi.
Lắng nghe trong gió nói em khóc, nức nở đồi xanh, chân em tìm chân anh, ta cùng về làm lại.
Lại nghe gió bảo em cười, rằng áo em trắng tung bay, trên tay em cầm bó hoa đỏ, chân em tíu tít móc hẹn đời.
Anh hôn lên đôi mắt, nơi vạn vì tú tinh, anh hôn lên môi nhỏ, nơi chứa ẩn vạn tình.
Yêu em em chẳng biết, chẳng cười với mùa xuân. Thương em em chẳng hiểu, hỏi sao xuân vội già.
Suối nhỏ, núi cao tình ta hết.
Váy trắng, giày đen đạp bã tàn.
Cho dù chân em có xây xước, cho dù tim anh đã úa tàn, chỉ cần em gọi anh một tiếng, anh hận anh chẳng thể buông em.
Tay nắm tay và môi trao môi, hòa vào màu tim chung nhịp, em bảo em chờ khói nơi anh.
Em chẳng thường nhắc đến chữ ba mươi, anh cười anh biết em chẳng ở với đời, đến ba mươi em giật mình đi mãi, không ngoảnh đầu em bỏ mặc anh rồi.
Anh yêu em, yêu bao lời ước vọng, em chả tin em bảo em hận đời.
Dối trá, lừa lọc em nếm đủ, chỉ riêng tình anh còn sót tí ngọt bùi.
Yêu em xin em hãy tin tưởng, cả một đời chỉ chết mặt nơi em. Nhưng còn em, em chỉ cần có biển, biển thì thầm ngồi kể chuyện em nghe và anh hỏi đó là những chuyện gì, em cao giọng, trầm ngâm mà kể mãi.
Em kể anh về chuyện lão ăn xin, ngửa mặt lên xin cầu Thánh yêu thương. Tưởng chừng đó yêu thương sẽ đến tìm, nhưng em bảo chỉ có mỗi đau thương.
Anh nhìn em hỏi em ai hành khất, em cười em bảo chính là anh.
Chua xót ngọt bùi em từng trải, quẳng cho anh, bỏ luôn cả một đời.
Nếu gặp lại thì chỉ mong kín kẽ, bảo em rằng em yêu, em cũng lời. Cả một đời lừa tên ngốc như anh.
Nói rằng em, em yêu em cũng thế, cũng để cho tim anh mù ứa lệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro