Lưu luyến chia ly(29)
"Không được, chân của chàng... A..." Lê Thu yêu kiều kêu to một tiếng, bàn tay to của nam nhân đã dò xét vào bên trong quần lót của nàng không ngừng tác quái, ở ngoài hoa huyệt ngập nước cọ xát vài cái.
"Không được?" ánh mắt Dận Tường sâu thẩm, giọng nói phát ra gấp gáp, "Đều ướt thành bộ dáng như vậy, thúc phụ nếu không đem côn thịt lớn đút cho nàng, tiểu huyệt của nàng sẽ không chịu đâu..."
Vừa nói, Dận Tường vừa dắt tay nàng mò xuống dưới háng mình tìm kiếm, phần eo động một cái, một "que cời lửa" nóng rực cứng rắn liền tiến vào tay nàng. Lê Thu tự nhiên biết đó là cái gì, mặt đẹp không nhịn được đỏ lên, lặng lẽ trừng mắt nam nhân đang nằm trên giường, hắn vừa mới bắn xong, mà bây giờ lại cứng như vậy...
Dận Tường bị chất nữ thẹn thùng mà trừng, càng cảm thấy khát vọng, thanh âm hống ách phía trên tiểu cô nương: "Sờ nó đi, chút nữa liền cho nàng ăn..."
Lê Thu nghe thấy câu "cho nàng ăn", liền nhớ đến đêm đó cảm giác no trướng phong phú, xuân thủy lại trào ra càng nhiều, cả người nhất thời mất hết khí lực, chỉ mềm mại mà cầm lấy thân gậy, trên dưới hoạt động vài cái, lại càng cảm thấy côn thịt trong tay thêm cứng rắn như thiết, hai mắt hạnh mênh mông sương mù lại có chút thèm khát nhìn quy đầu cực đại kia, hai má đỏ bừng.
Hầu kết Dận Tường vừa động, hô hấp dần dần trở nên thô nặng. Cánh tay hữu lực ôm qua mông vểnh của tiểu nhân nhi, động một phen liền lưu loát đem quần lót ướt đến mức có thể vắt ra nước kéo xuống. Giờ phút này, nơi tư mật của cả hai hướng về đối phương, côn thịt của nam nhân còn chưa rút ra khỏi tay nàng, tùy ý để nàng thưởng thức, hai tay của hắn lại đi vào chốn đào nguyên ướt át dầm dề, mềm nhẹ kéo ra hai mảnh cánh hoa ướt át kiều diễm, duỗi hai ngón tay thô to vào chọc quấy.
Hoa huyệt mẫn cảm bị nam nhân khiêu khích như thế, Lê Thu sao còn tâm trí đi quan tâm côn thịt nóng hầm hập trong tay nữa... Chỉ có thể hai mắt mê ly nhìn chằm chằm đại gia hỏa trước mắt, vươn đầu lưỡi thơm tho ra liếm một ngụm, dẫn đến cơ bắp trên đùi nam nhân căng thẳng, trên băng gạt tuyết trắng thấm ra vết máu đỏ tươi.
"Tiểu dâm đãng nàng thật là muốn mệnh ta mà!" Dận Tường chịu đau hung hăng phát ra tiếng, dường như muốn trả thù nên đối với hoa huyệt ướt át hút mạnh một cái, ngay lập tức Lê Thu yêu kiều rên rỉ run rẩy, vui thích lên đỉnh.
Dận Tường cười một tiếng sờ soạng mật dịch ướt át của nàng, quở trách nói: "Vẫn vô dụng như vậy sao, tiểu huyệt của nàng làm sao vậy, liếm hai cái liền đến, hửm?"
Sau khi cao trào cả người Lê Thu liền mệt mỏi, nào có tâm tư trả lời lời trêu chọc của nam nhân kia.
Hiển nhiên Dận Tường cũng không trông chờ nàng nói ra cái gì cả, chỉ nâng thân mình của tiểu cô nương lên, để nàng ngồi khóa chân trên bụng mình, một thanh côn thịt vừa cứng vừa nóng để trên nơi tư mật đang run rẩy của nàng, quy đầu cực đại đỏ tím gấp gáp không chờ nổi ở ngoài cửa huyệt cọ xát một hồi lâu.
Lê Thu vẫn còn nhớ tư vị của nam nhân, hoa kính cũng nhớ rõ cảm giác tiêu hồn thực cốt phong phú kia, tự động liền chảy ra mật dịch trong suốt, đem quy đầu cực đại thấm đến vô cùng dính ướt.
"Ý Kỳ... Thu Nhi muốn... chàng.... chàng nhanh tiến vào đi..." Bên trong hoa huyệt dâm thủy tràn lan, Lê Thu bất chấp xấu hổ, tay nhỏ mò xuống nắm lấy côn thịt của nam nhân, muốn đưa vào bên trong hoa huyệt.
Dận Tường cũng không muốn treo nàng, liền một tay đỡ lấy eo nhỏ mảnh khảnh, một tay đỡ côn thịt, nhắm ngay cửa động đang dầm dề mật dịch, kéo Lê Thu ngồi xuống một chút, côn thịt thô đen liền chậm rãi tiến vào.
Phủ cắm ngập xuống, lâu ngày không được nam nhân yêu thương nên đường đi có chút trướng đau, Lê Thu chỉ có thể đem chân càng mở rộng ra, hảo hảo cất chứa tiểu Dận Tường hùng tráng ngạo nhân.
Có lẽ do ngồi trên người nam nhân, Lê Thu cảm thấy, côn thịt kia đâm vào phá lệ sâu. Dận Tường vô cùng kiên nhẫn đem côn thịt chậm rãi cắm xuống, thịt non bị căng ra lại nhanh chóng trở về vị trí cũ, tầng tầng lớp lớp mị thịt ấm áp gắt gao quấn quanh thân gậy cùng quy đầu, thực sự sảng khoái đến cực điểm.
Hắn cũng không vội vã đưa đẩy, mà nắm lấy eo thon của tiểu nương tử, một đường nhấn xuống, côn thịt vững vàng nghiền nát mị thịt trong hoa kính, đôi tay đem thân mình Lê Thu kéo xuống, phủ trên ngực mình, đầu lưỡi linh hoạt khẽ liếm hai lỗ tai xinh xắn của tiểu nhân nhi, "Hài tử cũng đã sinh, như thế nào vẫn chặt như vậy a?"
Vừa nói, côn thịt dưới háng vừa không ngừng ma sát hoa tâm kiều nộn, thừa dịp Lê Thu chưa chuẩn bị, quy đầu "phụt" một tiếng khai phá hoa tâm, toàn bộ quy đầu thâm nhập vào tử cung ấm nóng bên trong.
Lê Thu làm như thống khổ lại làm như vui thích rên rỉ ra tiếng, "Sâu quá..." Một mặt xoắn chặt mông ngọc, muốn đem côn thịt của nam nhân cắn đứt thành từng đoạn.
Nam nhân sao có thể chịu nổi, đôi tay nắm lấy eo nàng, cưỡng bách nàng thừa nhận vui thích người khác có cầu cũng không được này, "Nơi này mềm mại như vậy, hảo hảo hàm chứa thúc phụ, để dương tinh thúc phụ hoàn toàn rót vào tử cung nhỏ này của nàng, lại sinh cho thúc phụ một hài tử nữa..." vừa đoạn, Dận Tường bắt đầu chậm rãi đưa đẩy, dường như cố ý tra tấn nàng, chỉ đem quy đầu thối lui đến cửa hoa huyệt, lại hung hăng đâm vào bên trong.
Toàn bộ hành trình đưa đẩy ngắn ngủi mà hữu lực, Lê Thu chưa bao giờ cảm thụ qua, so với việc hắn ở hoa tâm nghiền nát, như thế này đích thực càng thoải mái hơn, nhưng nàng càng khát vọng khoái cảm côn thịt thô thạc kia của nam nhân kia thẳng tắp một đường chọc từ cửa huyệt vào tận hoa tâm nàng hơn.
Lê Thu cầm lòng không đậu mà hơi nâng lên một đôi chân dài trắng nõn, làm côn thịt thô hắc của nam nhân thối lui đến cửa huyệt, lại đong đưa eo mông, nhẹ nhàng ngồi xuống, côn thịt trong tiếng nước lẹp nhẹp thâm nhập vào hoa tâm, lại thẳng tiến đến tử cung.
Bởi vì lần đầu tiên được nắm giữ tiết tấu hoan ái, Lê Thu rõ ràng cảm nhận được hai cánh hoa bị quy đầu cứng rắn vạch ra, tiếp theo hoa tâm cảm nhận được một cỗ nóng rực, cứ như vậy thong thả mà kiên định tiến vào, thịt non trong mật huyệt gắt gao quấn quanh dương cụ, nàng thậm chí có thể cảm nhận được mỗi một đường gân xanh xung quanh côn thịt.
Lê Thu cảm thấy từng đợt khoái cảm từ đáy hoa tâm dâng lên, mị thịt bên trong không tự giác mấp máy, gắt gao kẹp lấy côn thịt thô to, "Thúc phụ... hảo thô a... Thu Nhi thật thoải mái..."
Dận Tường nhìn gương mặt ửng hồng của nàng, trên thái dương là mồ hôi tinh mịn. Nàng thì thật thoải mái, có biết hắn nhịn đến vất vả ra sao không? Đưa đẩy chậm như vậy, chỉ làm hắn cảm thấy nửa vời, quả muốn đem vật nhỏ đè dưới thân, hung hăng thao lộng nàng cơ! Nhưng chân trái hắn không tiện, chỉ có thể tạm chấp nhận như vậy thôi.
Dận Tường thực sự không thể nhịn được nữa, một đôi tay thô tráng ôm lấy eo thon của Lê Thu, đem nàng nâng lên ngồi trên eo hắn, bắt đầu kịch liệt đưa đẩy, eo của mình cũng phối hợp nâng lên, mỗi khi tiểu cô nương rơi xuống thì eo hắn lại nâng lên, côn thịt vô cùng bừa bãi ở trong mật huyệt thọc vào rút ra, lúc này không chỉ có quy đầu, mà hơn nửa cây côn thịt đều đưa vào trong tử cung chật hẹp của nàng.
Theo từng động tác kịch liệt của nam nhân, Lê Thu khó có thể ức chế tiếng rên rỉ, thân thể trắng nõn bị hắn trên dưới kích thích, đôi tay vô lực chống trên lồng ngực mướt mồ hôi của hắn, mắt hạnh mang theo sương mù mênh mông nhìn thân thể to lớn của nam nhân bên dưới, trong lòng sinh ra một cỗ tức giận, "A... lão đông tây chàng... ô ô... sâu quá..."
"Lão đông tây?" Dận Tường cười lạnh một tiếng, "Nàng thật có bản lĩnh a, thúc phụ thì cũng thôi đi, còn dám kêu ta lão đông tây? Hôm nay không làm nàng tới khóc lóc cầu xin ta, thì nàng còn không biết lão đông tây này lợi hại a!" Vừa nói vừa nâng mông tiểu cô nương lên thao càng sâu càng mạnh. Mật dịch không ngừng trào ra mãnh liệt, quy đầu cực đại giống như gõ trống, không ngừng đánh vào tử cung nàng.
"A... Thu Nhi sai rồi... thập tam thúc... Dận Tường... Ý Kỳ ca ca... Thu Nhi sai rồi..." Lê Thu kêu khóc lung tung cả lên, nhất thời không biết xưng hô như thế nào mới có thể làm hắn cao hứng, liền kêu ra toàn bộ.
"Như thế nào? Đã biết lão đông tây lợi hại chưa? Ta chính là lão đông tây, dùng côn thịt lớn uy nàng ăn đến no. Còn dám không, dám không, hửm?" Dận Tường vẫn ngoan độc như cũ, không ngừng nghỉ luật động.
Lê Thu vội vàng lên tiếng: "Không dám, Thu Nhi không dám nữa, a... A..." Theo khoái cảm dâng trào, trong tiếng rên rỉ uyển chuyển yêu kiều, thanh âm nghẹn ngào, cao trào mãnh liệt kéo đến, mị thịt không nhịn được co rút lại, cả hoa tâm cũng không tự giác mấp máy.
Dận Tường thấy nàng như thế thì dừng động tác, cuối cùng là thoả mãn cười, ngay sau đó liền động phần eo, một trận đâm chọc tàn nhẫn gấp gáp, muốn cầm côn thịt bắn hết vào trong.
Ai ngờ lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng khóc nỉ non của tiểu hài tử, bà vú liền nôn nóng gõ cửa: "Tiểu thư, tiểu thiếu gia cứ khóc không ngừng, sợ là muốn tìm ngài, ngài mau ra đây nhìn một cái đi..."
Bà vú hoàn toàn không biết, tiểu thư của bà lúc nàng đang mềm như bông treo trên người nam nhân, hoa huyệt phấn nộn còn đang hàm chứa côn thịt thô đen của hắn, đáng thương hề hề mà phun ra nuốt vào...
Dận Tường tức khắc đen mặt, sinh hài tử gì chứ, rõ ràng là đến đòi nợ, "Cút! Đi ra ngoài chờ!"
Trong phòng vang lên tiếng nam nhân rống giận, bà vú cả người run lên, lật đật ôm hài tử rời đi.
Lúc này Dận Tường mới hoà hoãn sắc mặt, đối với tiểu nhân nhi đang thở dốc nói: "Thu Nhi ngoan, trướng một chút thôi, lập tức bắn cho nàng."
Vừa nói, nam nhân liền co chặt phần eo, một chút lại một chút tiến lên, côn thịt cực lớn ở trong động thịt kiều mỹ hung hăng chọc ngoáy, quy đầu lớn như trứng ngỗng nặng nề va chạm hoa tâm kiều nộn của Lê Thu, mang theo từng đợt ngứa ngáy, Dận Tường đâm sâu một cái cuối cùng, côn thịt bạo trướng, tinh dịch đặc sệt rất nhanh liền bắn ra, nhiều đến mức làm tiểu cô nương chết lặng một hồi...
—————————————————————
Tác giả có lời muốn nói: vậy là thực sự chia tay thập tam thúc rồi ~ chuyện xưa gặp lại a
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro