Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21: Cho phụ thân

Ngũ di thái mới được đưa tới xác thực người đẹp thân kiều, đêm thứ hai Thích Kỳ Niên đã vào phòng người mới, hạ quyết tâm sẽ ngủ nàng ta, mà khi đối phương chủ động cởi sạch quần áo, làn da trắng nõn làm nổi bật lông mu đen rậm ở nơi riêng tư giữa bắp đùi, Thích Kỳ Niên chỉ mới liếc mắt một cái liền mất hết hứng thú.

Hắn sững sờ trên giường, trong đầu chỉ toàn hình bóng của tiểu tổ tông ở Thanh Viên kia.

Cuối cùng, hắn chỉ để ngũ di thái dùng miệng bú cho hắn ra.

Thích Kỳ Niên không biết là đang bực bội với vị ở Thanh Viên kia hay đang tự đấu tranh với chính mình, mấy ngày sau đó hắn đều ngủ ở chỗ ngũ di thái, nhưng là kiểu thật sự chỉ đơn thuần ngủ.

Người khác đều nghĩ đại soái sủng ái ngũ di thái mới tới, còn ngũ di thái bên ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại hoảng loạn. Người đưa nàng ta tới rõ ràng nói đại soái là kim thương không ngã, nhân trung long phượng, nhưng sao nàng ta thấy đại soái chẳng khác nào tốt mã giẻ cùi? Đối mặt với thân thể nàng ta như vậy mà cũng không cứng lên được?

Thích Kỳ Niên nhịn mấy ngày, thừa dịp gia yến lúc trưa để xem phản ứng của nữ nhi. Vừa nhìn suýt chút nữa đã làm hắn tức hộc máu, tiểu tổ tông như chẳng có chuyện gì, thoạt nhìn sắc mặt trông còn hồng hào hơn nữa, còn coi hắn như không khí, hoàn toàn phớt lờ hắn.

Thích Kỳ Niên không nhịn được nữa, đuổi theo đến hoa viên để chặn nàng lại.

Bây giờ ôm nàng vào lòng, ngửi mùi hương ngọt ngào trên người nàng, cảm xúc xao động cuối cùng cũng được an ủi một chút.

"Tiểu tổ tông, mấy ngày nay con không nhớ ta?" Thích Kỳ Niên ôm nữ nhi đang vặn vẹo, giãy giụa, đẩy nàng áp vào một thân cây lớn.

"Phụ thân, xin người nói cẩn thận." Đây đang là ban ngày ban mặt, nếu bị nha hoàn bà tử đi ngang qua nghe thấy thì làm sao?

"Ta có ngũ di thái, con có giận không?" Hắn hỏi tiếp. Lần này không đợi nữ nhi trả lời, hắn đã vội vàng cúi xuống tìm cái miệng nhỏ nàng.

Vừa nghĩ đến những bát quái mấy ngày nay nghe được, cùng với dáng vẻ ngũ di thái thân mật khoác tay hắn, Minh San đột nhiên cảm thấy chua xót và tủi thân khó hiểu. Vì thế, nàng giãy giụa mạnh hơn, tay chân đá loạn xạ.

"Buông ta ra... người mau buông ta ra!"

Trong lúc giằng co, mặt hắn cúi tới, tay nàng vừa lúc giơ lên...

"Bốp" một tiếng vang giòn, là âm thanh của một cái tát.

Cả hai người cùng sửng sốt.

Một người không nghĩ sẽ đánh người, một người không ngờ sẽ bị đánh.

Hành động như vậy, đối với thân phận của họ mà nói, quả thực là vô lễ, đại nghịch bất đạo.

Nhưng mối quan hệ thân phận giữa bọn họ sớm đã bị phụ thân đạp ở dưới chân, nghiền nát từ lâu rồi.

Sau một lúc im lặng, Thích Kỳ Niên vẫn thô bạo hôn lên. Lưỡi hắn mạnh mẽ đẩy môi nàng ra, ở trong miệng nàng quấy đảo dữ dội, rồi quấn lấy lưỡi nàng, mút vào một cách dâm dục.

Minh San làm sao có thể là đối thủ của hắn. Chỉ bị hắn ôm hôn, hai chân đã mềm nhũn. Chờ phụ thân hôn đủ rồi buông ra, nàng đã thở hổn hển, đứng cũng không vững.

Mắt nàng đỏ hoe, khóe mắt đong đầy nước mắt, giọng nói khàn khàn: "Phụ thân đã có ngũ di thái rồi, xin người buông tha ta đi. Ta là ruột thịt của người, làm chuyện này sẽ bị thiên lôi đánh."

"Ta không ngủ nàng." Thích Kỳ Niên cứng cổ giải thích. Mấy năm nay, hắn rất ít khi giải thích với ai về một chuyện gì đó. Tiểu tổ tông này là một ngoại lệ. Hắn lại nói: "Cho dù thiên lôi đánh xuống cũng là đánh vào ta, ta còn không sợ con sợ cái gì?"

Nói xong, hắn một tay nâng một chân của Minh San lên, tay kia trực tiếp luồn vào trong váy nàng, đè nàng vào thân cây vội vã nói: "Bé yêu, mau cho phụ thân sờ sờ. Mấy ngày rồi không địt con, nhớ đến nỗi con cặc của ta sắp nổ tung rồi."

Minh San bị kẹt giữa phụ thân và thân cây, mũi chân không chạm đất. Nàng không đẩy được hắn ra, chỉ có thể ra sức vặn vẹo, giãy giụa.

"Không được, phụ thân, sẽ bị phát hiện..."

"Vậy cứ để bọn họ nhìn. Nhìn xong lão tử sẽ lấy súng bắn bọn họ!"

Hắn dán đôi môi lên cổ nàng, hôn loạn gấp gáp một hồi. Bàn tay luồn vào váy nàng càng dùng sức xé quần lót của nàng. Khi cả hai lớp quần đều bị kéo xuống, bím non phấn hồng múp múp liền lõa lồ.

Thích Kỳ Niên vén làn váy lên nhìn thoáng một cái, lập tức cảm thấy thoải mái khắp người. Hắn thực sự yêu chết bím non xinh đẹp dâm đãng này của nữ nhi đến chết. Chỉ nhìn một cái thôi mà cu cặc của hắn đã lớn thêm một vòng, căng trong đũng quần đến khó chịu.

Hắn nhanh chóng cởi nút quần, móc cặc đã hoàn toàn cương cứng ra, đặt lên bướm mập trắng hồng của nữ nhi cọ cọ.

Minh San bị cọ đến mềm nhũn, nhưng ngoài miệng vẫn cố chấp từ chối: "Không được, không được... Phụ thân, đừng ở đây... A..."

Lời nói của nàng còn chưa dứt, dương vật thô cứng của người đàn ông đã nhờ chất dịch bôi trơn từ bướm nhỏ, thoải mái cắm vào cơ thể nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro