
Chương 161: Cơ quan tình báo
Editor: Bánh Crepe Sầu Riêng
Lương thực đã được chuyển đến, thành Nam Chá cũng đã đánh hạ, nhiệm vụ của viện quân Tuân Châu đã hoàn thành xuất sắc. Sáng sớm hôm sau, Tần Lãng dẫn theo Hàn Xuân cùng đi từ biệt Tuân Lăng.
Lúc đó, Tuân Lăng đang bận rộn với công việc trong thành, nghe tin đội quân Tuân Châu sắp trở về, hắn đã dành thời gian đến tiếp đón và chân thành cảm ơn: "Lần này có thể thuận lợi đoạt lại Nam Chá, số lương thực và vũ khí mà Tuân Châu gửi đến đã lập công lớn, xin Tần quân chuyển lời đến Khương thứ sử, ân tình này, Tuân mỗ xin ghi nhớ trong lòng."
Tần Lãng đáp lời ngay: "Ý của tướng quân, Lãng sẽ chuyển đạt đến sứ quân."
Tuân Lăng gật đầu, rồi sai người hầu mang đến một chiếc hộp gỗ dài, đưa cho Tần Lãng và nói: "Nghe nói Khương thứ sử sắp hành lễ cập quan, tiếc là Tuân mỗ công vụ ngập đầu, không thể đích thân đến Mật Dương chúc mừng, vậy nên đã chuẩn bị một chút lễ mọn, xin Tần quân giúp ta chuyển giao."
Tần Lãng nhận lấy hộp quà bằng hai tay, không khỏi kinh ngạc trước trọng lượng của nó, rồi hắng giọng, nói lớn: "Tuân tướng quân cứ yên tâm, quà mừng này ta nhất định sẽ đưa đến an toàn."
"Đa tạ."
Khi hai người đã trao đổi xong chuyện tặng quà, Hàn Xuân mới cẩn thận lên tiếng: "Tướng quân, sứ quân có một thỉnh cầu, hạ thần xin thay mặt chuyển lời."
Tuân Lăng: "Tiên sinh cứ nói."
Hàn Xuân đảo mắt nhìn các thị vệ xung quanh, cố ý hạ thấp giọng nói: "Về hiệu quả của thuốc nổ, xin tướng quân tạm thời giúp che giấu với bên triều đình."
Tuân Lăng suy nghĩ một lát, rồi dứt khoát đáp: "Được."
Hàn Xuân nhẹ nhõm thở ra một hơi, chắp tay: "Đa tạ tướng quân."
*
[Chúc mừng người chơi đã sử dụng thành công đạo cụ "Búp bê thế thân", hoàn thành nhiệm vụ phụ "Thoát thân huy hoàng", nhận thưởng 1000 tích phân, 5000 kinh nghiệm, 1 điểm cống hiến trận doanh, 1 rương báu nhiệm vụ.]
[Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp "Trở thành sủng cơ của thái tử Hung Nô Hô Diên Man Man", hoàn thành 100%, nhận thưởng 5000 tích phân, 100000 kinh nghiệm, 10 điểm cống hiến trận doanh, 1 rương báu nhiệm vụ.]
[Chúc mừng người chơi thăng cấp thành Gián điệp trung cấp, nhận được danh hiệu "Sát thủ ôn nhu", có muốn đeo danh hiệu không?]
Vừa ra khỏi điểm hồi sinh, Doãn Vân Ảnh đã nghe thấy một loạt thông báo.
Khi nhìn thấy danh hiệu "Sát thủ ôn nhu" lấp lánh trên bảng trò chơi, hắn không khỏi lộ ra vẻ chán ghét.
"Sát thủ ôn nhu? Ta đã giết ai chứ?" Doãn Vân Ảnh cạn lời lẩm bẩm, trực tiếp chọn "Không", sau đó nhấp mở hai rương báu nhiệm vụ.
[Chúc mừng người chơi nhận được đạo cụ phẩm chất xanh lá "Sô cô la chân thành". Khi sử dụng đạo cụ, trong vòng mười phút, bất kỳ lời nói dối nào của người chơi, người nghe đều sẽ tin là thật.
Công dụng: Kích hoạt kỹ năng nước mắt lưng tròng, "Lời ta nói đều là thật lòng."]
[Chúc mừng người chơi nhận được đạo cụ phẩm chất tím "Giấy tờ tùy thân có hiệu lực một năm". Khi sử dụng đạo cụ, ngẫu nhiên sẽ tạo ra một thân phận hợp lệ, trong thời hạn một năm, người chơi hoạt động với thân phận này, sẽ nhận được sự công nhận của các NPC liên quan đến thân phận đó.
Công dụng: Giấy tờ của ta là giả, nhưng thân phận của ta là thật, các ngươi không thể bắt ta.
Lưu ý: Sử dụng đạo cụ này, sẽ kích hoạt nhiệm vụ gián điệp liên quan đến đạo cụ.]
Doãn Vân Ảnh khẽ nhướng mày, đạo cụ thân phận giả này cũng khá thú vị, đã là đạo cụ phẩm chất tím, thân phận ngẫu nhiên được tạo ra chắc hẳn sẽ không tệ nhỉ?
Hắn muốn thử vận may của mình, nhưng khi thấy sử dụng đạo cụ này sẽ kích hoạt nhiệm vụ mới, hắn vẫn cố kìm nén sự tò mò.
Vừa mới diễn một màn kịch kéo dài hai năm, hắn muốn nghỉ ngơi thư giãn một thời gian. Nếu không, khi bước vào vai diễn tiếp theo, sợ rằng hắn sẽ khó lòng chuyển đổi trạng thái.
Lúc này trời còn sớm, vẫn còn một khoảng trống trước thời gian hẹn gặp Thu Tịch, Doãn Vân Ảnh không nhanh không chậm quay lại thành Nam Chá, chuẩn bị tìm một nơi để thay quần áo, sau đó ăn chút gì đó để bổ sung thể lực.
—Sử dụng đạo cụ búp bê thế thân, sau khi chết và hồi sinh sẽ không thay đổi cơ thể mới, vì vậy lúc này hắn vẫn đang mặc một bộ y phục đỏ rực, đeo mặt nạ da người của Ảnh Nhi.
Nếu Hô Diên Man Man trở về bây giờ, chắc sẽ nghĩ hắn đã sống lại.
Chiều tối hôm đó, Doãn Vân Ảnh, người đã thay một bộ y phục "công tử phong lưu" được đổi từ trong game, ngồi xe ngựa xuất hiện tại địa điểm đã hẹn ở ngoài cổng thành phía tây.
Hắn vẫn chưa tháo mặt nạ da người, vì vậy ngay khi xuống xe ngựa, Thu Tịch đã nhận ra hắn, mặt tràn đầy mừng rỡ đến hành lễ.
Thấy Doãn Vân Ảnh mặc trang phục nam, nàng nghĩ phu nhân làm vậy là để tránh sự truy lùng của Hung Nô, cẩn thận hỏi: "Phu nhân đã thoát khỏi sự truy đuổi của quân Hung Nô chưa?"
"Đã thoát rồi." Doãn Vân Ảnh mỉm cười đáp, rồi nói: "Nhưng, từ nay về sau, ngươi vẫn nên gọi ta là lang quân thì tốt hơn."
Vừa nghe hắn mở miệng, Thu Tịch lập tức sững sờ, ngơ ngác lẩm bẩm: "Phu nhân, giọng nói của phu nhân sao lại..."
Doãn Vân Ảnh không giải thích ngay, bảo nàng lên xe ngựa rồi nói chuyện.
Sau khi lên xe, hai người ngồi đối diện nhau, Thu Tịch trợn tròn mắt nhìn đối phương.
Phu nhân vẫn là phu nhân, nhưng đã thay trang phục nam tử, giọng nói cũng trở thành giọng nam, còn bảo mình gọi là lang quân, đây là phu nhân cố ý ngụy trang sao?
Hay là, phu nhân vốn dĩ là nam giả nữ?
Làm sao có thể, Tả Hiền Vương Hung Nô thường xuyên chung chăn chung gối với phu nhân, nếu thật sự là nam tử, làm sao có thể giấu được hắn?
Dường như nhìn thấu những nghi vấn của nàng, Doãn Vân Ảnh trực tiếp tháo mặt nạ da người ngay trước mặt nàng.
Thu Tịch lập tức kinh ngạc che miệng, liếc nhìn miếng da mặt trên tay hắn, rồi nhìn khuôn mặt xa lạ trước mắt, tim đập thình thịch.
"Như ngươi thấy đấy, ta thực ra là nam nhân. Ảnh Nhi là một thân phận giả của ta. Tên thật của ta là Doãn Vân Ảnh, là một mật thám được cài vào bên cạnh Hô Diên Man Man." Doãn Vân Ảnh giải thích đơn giản thân phận của mình, rồi hỏi nàng: "Thế nào, bây giờ ngươi còn muốn đi theo ta không?"
Thu Tịch vẫn nhìn thẳng vào hắn, sau sự kinh ngạc ban đầu, tiểu cô nương đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Nàng vốn dĩ được Doãn Vân Ảnh giữ lại bên cạnh làm việc vì sự thông minh và lanh lợi, khi gặp chuyện lạ, nàng cũng có thể nhanh chóng giữ được bình tĩnh.
Sau một lúc suy nghĩ, nàng gật đầu nói: "Thu Tịch muốn tiếp tục đi theo ngài."
"Chắc chắn chứ?" Doãn Vân Ảnh nhướng mày, "Bây giờ hối hận, ta có thể đưa ngươi trở về Nam Chá."
Thu Tịch lắc đầu, giọng kiên định: "Dù là phu nhân hay lang quân, ngài đều là ân nhân cứu mạng của ta, Thu Tịch nguyện đi theo lang quân làm việc."
Doãn Vân Ảnh đột nhiên mỉm cười: "Được, vậy ngươi cứ tiếp tục đi theo ta."
Nói rồi, hắn lại đeo mặt nạ da người trở lại, để tránh đột nhiên thay đổi một khuôn mặt khác, dọa sợ người đánh xe bên ngoài.
Thấy người trước mặt khôi phục lại dung mạo nữ tử quen thuộc, Thu Tịch không khỏi tò mò, nghĩ thầm một người ngụy trang tài giỏi như lang quân, có thể đóng giả nữ tử lâu như vậy mà không bị phát hiện, người đứng sau một người như vậy nhất định phải rất lợi hại nhỉ?
Yên lặng một lát, Thu Tịch không kìm được hỏi: "Thu Tịch có một thắc mắc, lang quân là mật thám triều đình cài vào Hung Nô sao?"
Dừng lại một chút, nàng bổ sung: "Nếu không thể nói, lang quân không cần nói cho ta biết."
"Ngươi đã quyết định đi theo ta, cũng không có gì không thể nói." Doãn Vân Ảnh nói với giọng điệu bình thản, "Ta không phải là gián điệp của triều đình, ta là người của Thứ sử Tuân Châu."
"Vị Khương thứ sử đó?"
"Ừm."
Thu Tịch gật đầu, nàng hoàn toàn không hiểu về các phe phái trong triều đình, đương nhiên cho rằng vì lang quân đang làm việc cho Thứ sử Tuân Châu, về bản chất vẫn là đang làm việc cho nước Ngụy.
"Vậy lang quân, bây giờ chúng ta có phải đang đi đến Tuân Châu không?"
Đi đâu, Doãn Vân Ảnh tạm thời vẫn chưa nghĩ ra, hắn chuẩn bị tìm một nơi yên tĩnh nào đó nghỉ ngơi vài ngày, chuyện sau này sẽ tính sau.
Đúng lúc định trả lời như vậy, bảng trò chơi đột nhiên hiện ra một thông báo nhiệm vụ.
[Tên nhiệm vụ: Uỷ thác của Khương Thù.
Khương Thù, Thứ sử Tuân Châu, chuẩn bị thành lập một cơ quan bí mật chuyên trách thu thập, phân tích, và tổng hợp thông tin tình báo của các thế lực khác, cần một người giỏi ngụy trang, mưu trí để đảm nhiệm chức cục trưởng cục tình báo, y cho rằng bạn là một lựa chọn rất tốt.
Nhiệm vụ chính: Nhận chức cục trưởng cục tình báo, giúp Khương Thù xây dựng một cơ quan tình báo chặt chẽ, hùng mạnh.
Nhiệm vụ phụ 1: Đi đến thành Mật Dương, Tuân Châu, vượt qua khảo sát của Khương Thù, trở thành cục trưởng cục tình báo.
Phần thưởng: Hoàn thành nhiệm vụ trong vòng 30 ngày, có thể nhận được 300 tích phân, 2000 kinh nghiệm.]
Sau khi đọc xong nhiệm vụ, Doãn Vân Ảnh không khỏi động lòng, thành lập một cơ quan tình báo, đây quả là một cách chơi rất thú vị.
Hắn đoán rằng, có lẽ vì mình là người chơi đầu tiên trở thành gián điệp trung cấp, nên mới được Khương Thù chọn, nếu bỏ lỡ cơ hội như vậy, sau này e rằng rất khó gặp lại.
Sau khi suy nghĩ một lát, Doãn Vân Ảnh ước tính trong hai năm tới, lịch trình làm việc của mình sẽ không quá bận rộn, cho dù bận cũng không đến mức làm việc ngày đêm, ngay cả thời gian chơi game cũng không có, vì vậy hắn đã nhận nhiệm vụ.
Ngay sau đó, hắn quay đầu lại mỉm cười với Thu Tịch và đáp: "Đúng vậy, chúng ta đi Tuân Châu."
*
Thành Mật Dương, Nha môn châu phủ.
Thấy nhiệm vụ mới được nhận, Khương Thư liền tắt bảng trò chơi.
Mấy ngày nay, y vẫn luôn theo dõi tình hình ở Ung Châu, bây giờ thành Nam Chá đã được đoạt lại, y cũng coi như đã hoàn thành một tâm nguyện.
Về cơ quan tình báo, y đã sớm nghĩ đến việc thành lập, chỉ là khó tìm được một nhân tài thích hợp trong số các người chơi để phụ trách quản lý.
Đối với Doãn Vân Ảnh, Khương Thư đã quan sát hắn từ lâu. Người này tính cách nhạy bén và điềm tĩnh, có uy tín nhất định trong số các người chơi, là một lựa chọn tương đối phù hợp.
Bây giờ Doãn Vân Ảnh cuối cùng cũng thoát ra khỏi trận doanh Hung Nô, vừa hay có thể sắp xếp đến đảm nhiệm chức cục trưởng cục tình báo.
Dù sao cũng là ảnh đế, lại có hai năm kinh nghiệm nằm vùng thành công trong doanh trại địch, hẳn là có thể đào tạo ra không ít mầm non gián điệp tốt.
Giải quyết xong chuyện này, Khương Thư đứng dậy, vươn vai một cái thật dài, chuẩn bị tan sở về nhà.
Đúng lúc này, trong chính đường xuất hiện một bóng dáng tương đối hiếm gặp.
Thấy Khương Khác bước vào, Khương Thư vội vàng thu lại vẻ mệt mỏi, nghiêm chỉnh chắp tay hành lễ, rồi hỏi: "Phụ thân sao lại đột nhiên đến đây?"
Trước đó, để tảo mộ cho trưởng tử, Khương Khác và Liễu thị đã trở về quê nhà. Sau khi xử lý xong các công việc ở Tốn Dương, hai người lại vội vã quay về Mật Dương để tổ chức lễ cập quan cho y, mới chỉ đến nơi vào hai ngày trước.
Khương Khác đi đến trước bàn làm việc, giả vờ tùy ý nhìn vài chậu mai đặt ở góc bàn, giọng nói bình thường hỏi: "Chuẩn bị về rồi à?"
"Vâng." Khương Thư đáp, nhường ghế chính: "Phụ thân, có gì thì ngồi xuống nói."
"Không cần, ta chỉ nói vài câu thôi." Khương Khác thu ánh mắt lại, nhìn y với ánh mắt hiền từ: "Ngày cập quan của con tuy đã được định vào cuối tháng, nhưng hôm nay mới là sinh thần của con. Cái tên tự của con, hôm nay ta sẽ nói cho con được biết trước nhé?"
Khương Thư sững sờ một lát rồi đáp "Vâng".
Khương Khác gật đầu, quay người chầm chậm bước đi trong sảnh đường, miệng thong thả nói: "Trước đây đặt tên con là "Thù', là mong con trác việt bất phàm, tài năng hơn người. Bây giờ đặt tên tự cho con, phải từ ý nghĩa này mà suy ra. Ta cũng đã suy nghĩ rất nhiều, nghĩ ra vài cái đều không ưng ý. Cho đến vài tháng trước, nghe nói ở Hành Xuyên có một câu nhận xét về con rất thịnh hành, mới từ đó mà có cảm hứng."
*chữ Thù trong tên Khương Thù là 殊, nghĩa là khác biệt, đặc biệt, nổi bật.
Khương Thư chớp mắt: "Hành Xuyên?"
"Ừm." Khương Khác từ từ nói: "Nghe nói Ngũ lang Tạ thị nhận xét con là 'bạch phượng ngâm ca giữa bầu trời'."
Khương Thư hơi ngạc nhiên nhướng mày.
Những lời nhận xét về y nếu nói là thịnh hành thì cũng chỉ lưu truyền trong giới con em thế gia, vì vậy y thực sự không biết.
Tạ Kiểu lại so sánh y với bạch phượng, có phải quá khoa trương rồi không?
"Nhìn lại những việc con đã làm trong hai năm qua, ta thấy lời nhận xét này quả thực rất thích hợp." Khác với tính cách cẩn trọng thường ngày, lúc này Khương Khác lại không khiêm tốn, thẳng thắn thừa nhận con trai mình có thể gánh vác được lời đánh giá này.
"Phượng xuất từ Đông phương quân tử chi quốc, bay lượn ngoài bốn bể, thấy nó thì thiên hạ an bình!"
Ông vừa nói vừa quay lại, hướng về phía Khương Thư: "Loạn thế nên lấy tên tự cát tường, tên tự của con, đặt là Phượng Trình thì sao?"
Khương Thư nghe vậy, tim đập rộn ràng.
Khi Khương Khác nói ra hai chữ "Phượng Trình", trong đầu y đột nhiên hiện lên một câu—— "Khi bậc Thiên tử thi hành đức chính, thái bình sắp mở, Lân Phượng Quy Long rủ nhau hiện bóng, thông báo điềm lành."
Khương Khác đặt cho y tên tự này, thực sự chỉ lấy ý nghĩa may mắn thôi sao?
Khương Thư ngước mắt, nhìn thẳng vào phụ thân mình, muốn dò xét ý tứ.
Nhưng Khương Khác vẻ mặt bình thản, đôi mắt ôn hòa nhìn y, không hề lộ ra bất kỳ suy nghĩ nào khác.
Im lặng một lúc, Khương Thư đáp: "Hai chữ Phượng Trình, con thấy rất hay."
*****
Sầu Riêng: Câu nói ý chỉ sự may mắn có hai chữ Phượng Trình là câu 龙凤呈祥: Long phượng trình tường.
Còn câu mà Khương Thư nghĩ đến khi nghe thấy tên tự là câu dưới đây.
Gốc:
天子布德, 将致太平, 则麟凤龟龙先为之呈祥.
Hán Việt:
Thiên tử bố đức, tướng trí thái bình, tắc lân phượng quy long tiên vi chi trình tường.
Dịch nghĩa:
Khi Thiên tử thi hành đức thịnh, sắp đạt được thời kỳ thái bình thịnh trị, thì lân phượng rùa rồng sẽ xuất hiện trước để báo hiệu điềm lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro