Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28

Edit : Thanh Phong

, 28 Trượng phu vô trách nhiệm kiêm "Phụ thân"

Tư Thành Hiên ôm Quân Du Nhiên chạy về phía thành trấn gần đó tìm đại, nhưng bất đắc dĩ hiện tại chỉ mới là giờ Mão, tất cả đại phu vẫn chưa mở cửa y quán, tìm một hồi lâu, cuối cùng hắn nhịn không được mà chạy tới gõ cửa một nhà nọ..................

"Đại phu mau mở cửa! Làm ơn...... Mở cửa nhanh lên!" Tư Thành Hiên chưa bao giờ nói câu làm ơn với bất kỳ ai, nhưng lúc này vì sinh mệnh của Quân Du Nhiên, hắn không tiếc vất bỏ thân phận cao quý mà cầu xin người khác

Cạch......

Cánh cửa cũ kỹ mở ra, một người trẻ tuổi trông có vẻ không hề phù hợp với căn nhà cũ nát này bước ra, hắn cau mày cả giận nói: "Mới sáng sớm, ồn ào cái gì! Sợ người ta không biết tối hôm qua ngươi bị mất ngủ sao?" Đang mắng chửi thì nhìn thấy Quân Du Nhiên sắc mặt tái nhợt ở trong lòng Tư Thành Hiên.

Tư Thành Hiên nhìn vị đại phu trẻ tuổi, nôn nóng nói: "Đại phu...... Ngươi mau cứu y! Ta sợ không còn kịp nữa......"

Đại phu dẫn Tư Thành Hiên ôm Quân Du Nhiên đi vào trong nhà rồi đặt ở trên giường, sau đó kêu đại dã lang đứng cách xa một chút, tránh quấy hắn tập trung chẩn bệnh. Hắn vừa lòng nhìn khoảng cách của Tư Thành Hiên, sau đó liền tiến hành bắt mạnh cho Quân Du Nhiên đang hôn mê, một bên bắt mạch, một bên lại cảm thấy quái dị......

『Mạch tượng của người này sao lại phức tạp như vậy, ngoài trừ việc bị trúng đòn nghiêm trọng cùng khí tức khá rối loạn, có thể cảm nhận rõ ràng hàn khí trong cơ thể y dị thường mạnh mẽ, lại còn có...... Người này là Ngọc công tử, làm sao có thể......』 đại phu trước sau vẫn luôn cau mày.

"Thế nào rồi, tình huống của Nhiên Nhi có cứu chữa được hay không?" Tư Thành Hiên bị đuổi tới đằng xa nên lo lắng hỏi.

Đại phu nâng Quân Du Nhiên dậy rồi điểm vào mấy huyệt đạo trên người y, vốn dĩ hơi thở đang bất ổn đã trở nên thông thuận hơn rất nhiều, mạch đập cũng không rối loạn giống trước đó, nhưng đại phu không vẫn không thèm để ý tới Tư Thành Hiên. Hắn bước đến gian dược liệu ở phía sau bốc thuốc, tự mình sắc thuốc cho Quân Du Nhiên uống.

Tư Thành Hiên vừa thấy đại phu rời đi liền chạy vọt qua nhìn đại thỏ tử, phát hiện trên mặt Quân Du Nhiên đã không còn đổ mồ hôi lạnh, đôi môi trắng bệch cũng có chút khởi sắc. Kỳ thật chuyện khiến đại dã lang sợ nhất là, nếu Quân Du Nhiên lúc ấy không thu hồi nội lực, chắc chắn y sẽ tẩu hỏa nhập ma, nhưng hiện tại xem ra cũng không quá nghiêm trọng, hơn nữa tình huống xác thật đã tốt hơn rất nhiều......

"Nhiên Nhi, vì sao em lại thay ta đỡ một chưởng kia chứ? Ta là trượng phu của em, phải là ta bảo hộ em mới đúng, em làm như vậy sẽ khiến ta cảm thấy bản thân không làm tròn trách nhiệm, vi phu thực sự rất hổ thẹn......" Tư Thành Hiên thương tâm nói.

Nhớ lại chuyện lúc đó, Quân Du Nhiên dùng sức đẩy hắn ra, sau khi bị dính chưởng vẫn quật cường không muốn hắn lo lắng, chịu đựng đau đớn mà lộ ra nét cười nhợt nhạt, sau đó khuôn mặt tinh xảo ấy dần dần vặn vẹo rồi ngất đi, chính hắn khi ấy lại bất lực, hận không thể tự đánh chết mình cho xong!

Khi đại dã lang nói xong những lời này, khóe mắt của Quân Du Nhiên đội nhiên chảy xuống một giọt nước mắt, nhưng đôi mắt vẫn nhắm chặt như cũ, cũng chưa tỉnh lại. Tư Thành Hiên nhìn thấy cảnh này, trong lòng đau đớn tựa như bị ngàn đao chém trúng, hắn nắm chặt bàn tay của Quân Du Nhiên mà khổ sở rơi nước mắt......

Qua một lúc lâu, đại phu mới bưng một chén lớn đen ngòm đi vào, đưa cho Tư Thành Hiên, không hề chuyển mắt nói: "Đem thuốc này cho Ngọc công tử uống đi! Uống xong thì tình hình sẽ khả quan hơn nhiều!" Bởi vì hắn vừa nhìn thấy Tư Thành Hiên đau khổ mà chảy nước mắt, vốn còn cho rằng nam nhân này là một tên trượng phu phi thường vô trách nhiệm kiêm " phụ thân "!

Nhưng ngặt nỗi Quân Du Nhiên lại không chịu mở miệng, Tư Thành Hiên cảm thấy hơi bối rối, bởi vì hắn cực kỳ ghét dược đắng......

Vì Quân Du Nhiên, Tư Thành Hiên đành phải uống một ngụm rồi truyền vào trong miệng của đại thỏ tử đang hôn mê, mặt hắn nhăn nhúm lại một đống, bởi vì từ trước tới giờ hắn rất sợ mấy loại dược liệu đắng nghét này.

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro