Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

-Năm đó nữ thần còn không phải nữ thần (15)

Chủ nhật cứ như vậy trôi qua, Sở Lăng và Lục Diêu gần tối mới trở về phòng ngủ.

Khi vào phòng ngủ, Lục Diêu rõ ràng cảm thấy không khí trong phòng ngủ có chút không đúng, Lục Diêu lúc này mới nhớ tới, đã có thành tích, thi tập trung nên lớp nào cũng giống nhau, từ thứ hai đến thứ tư là ngày thi, thứ năm đến thứ bảy là trả bài và nói về bài thi. Chiều chủ nhật là có thể biết được thành tích.

Lục Diêu thấy Trần Khiết liều mạng làm bài tập, cái này có thể xem là bị đả kích đi. Là do cô cho tôi lý do để làm vậy, những chuyện đời trước cô đã làm với Sở Lăng, đời này tôi không ngại trả lại tất cả.

"Diêu Diêu, có phải là có thành tích rồi không ?" Sở Lăng cũng nhìn thấy trên mặt của Trần Khiết có gì đó không đúng. Sở Lăng cũng đoán được.

Lục Diêu gật đầu một cái, "Mình muốn tra xem cậu thi được như thế nào ?"

Lục Diêu quen thuộc vào website của Trường lick vào thành tích, nhập vào mã học sinh và mật khẩu của Sở Lăng.

"Ngữ Văn 100, Số học 111, Ngoại ngữ 120, Khoa học toàn diện 180, Nghệ thuật toàn diện 246. Đứng thứ 15 trong lớp. Lăng Lăng, cũng không tệ lắm." Lục Diêu nhỏ giọng đọc một lần, cô coi như hài lòng, dù sao cũng là lần đầu tiên, so với tưởng tượng tốt hơn nhiều. Sau đó dù sao có cô bên cạnh cũng không cần lo lắng, thi tốt nghiệp trung học cô đã thi qua một lần, căn bản là không sợ thi tiếp lần thứ hai, huống chi, mặc dù không nhớ đề thi tốt nghiệp, nhưng đoán đề vẫn có thể làm được, ít nhất có thể cho Sở Lăng đậu vào một Học Viện Điện Ảnh có danh tiếng chút.

"Để mình xem của cậu." Sở Lăng cầm lấy điện thoại của Lục Diêu, nhập vào mã học sinh và mật khẩu.

"Được rồi, không cần xem cũng biết." Thành tích đều nằm trong dự liệu. Trừ Ngữ Văn 140, Ngoại ngữ 140, Nghệ thuật toàn diện 289 ra những môn khác đều là mãn phân (max điểm). Trong dự liệu đứng đầu khối. (Khối 10)

"Thật muốn biết cậu vượt qua hạng 2 bao nhiêu điểm." Sở Lăng hưng phấn nói, vô tình hoặc cố ý nhìn về phía Trần Khiết.

"Bạn đứng đầu khối ? ! ? !" Từ khi Lục Diêu và Sở Lăng trở lại Đường Lâm đã chú ý hai người.

Bởi vì trước kia trường học tương đối nhỏ, lại là trường trung học, khi còn ở Trung Học Đệ Nhất cấp (THCS), Đường Lâm vẫn luôn đứng hạng 2 trong khối, Trần Khiết đứng đầu, lúc ấy hai người ở trường học rất nổi danh. Bởi vì hạng 1 và hạng 2 trong khối luôn đi với nhau như hình với bóng không rời, còn là bởi vì Trần Khiết xinh đẹp. Vốn dĩ cho là bây giờ cũng như vậy, kết quả thành tích của thi tháng vừa mới ra, hai người bị đả kích, đặc biệt là Đường Lâm, hạng 17 trong lớp, Trần Khiết khá hơn một chút, đứng thứ 5 trong lớp, hạng 20 trong khối.

Đường Lâm còn chuẩn bị chê cười Lục Diêu và Sở Lăng, bình thường Lục Diêu và Sở Lăng đều không có ôn tập, chỉ buổi tối mấy ngày trước khi thi mình còn nghe Sở Lăng hỏi Lục Diêu những vấn đề hết sức ngây thơ, nhưng mà ! Nhưng mà tại sao cô mới vừa rồi nghe được Sở Lăng hạng 15 trong lớp, Lục Diêu đứng đầu khối ?

"Thì sao ?" Lục Diêu ghét Đường Lâm, nhưng không có nghiêm trọng bằng Trần Khiết.

"Không có... Không có gì....." Đường Lâm mặc dù ghét hai người, nhưng mà lúc này cũng không biết nói cái gì, dù sao thành tích là của người ta, đâu liên quan đến mình, "Tổng điểm của bạn là bao nhiêu ?"

"Hơn 1000 điểm............" Lục Diêu trong lòng nghĩ một chút.

"Có thể nhỏ giọng một chút hay không, tôi còn muốn làm bài tập !" Trần Khiết lên tiếng, Lục Diêu nghe được trong lời nói có hận ý.

Hận ý ? Thật đúng là như vậy, lúc này  mới có chút xíu chuyện liền hận như vậy ?

Sáng thứ hai còn chưa đi vào phòng học, Sở Lăng và Lục Diêu thấy một đám người tụ lại trước bảng điểm.

"Ôi thần linh ơi, Lục Diêu cũng quá nghịch thiên (trái ý trời) đi ? Sao mà làm được như vậy chứ ? Hơn 1000 điểm lận !" Có người hét.

"Lớp chúng ta quá cứng như trâu ! Cậu xem, hạng 5 của lớp chúng ta là hạng 20 của khối, hai cái thực nghiệm ban kia lần này khẳng định bị ngược khóc." Lại có người nói.

"Phải rồi, Lục Diêu này là con cái nhà ai ?" Có giọng nói của con gái vang lên.

"Không phải chứ, ngay cả cô ấy mà còn không biết !" Có nam sinh kinh ngạc nhìn cô gái đặc câu hỏi, nhưng thấy mặt cô gái đó xong thì cũng hiểu, "Bạn ngồi hàng đầu tiên nên không biết, Lục Diêu ngồi phía sau, hai đại mỹ nữ của lớp chúng ta bạn chắc biết mà phải không ?"

"Bạn đừng nói với tôi, Lục Diêu là một trong hai đại mỹ nữ đó nha ?" Cô gái có chút chịu không nổi đả kích.

Nam sinh gật đầu một cái, "Sau này Lục Diêu chính là nữ thần trong lòng tôi !"

"A a...." cô gái xoay đầu lại, liếc mắt nhìn nam sinh đang nói chuyện, cười, "Nữ thần như này, bộ dáng đẹp, thành tích lại rất nghịch thiên, tính khí cũng ổn, ông cảm thấy cô ấy sẽ thích nam ?"

Nam sinh đổ mồ hôi hột, kết luận như vậy có chỗ nào ăn khớp ?

Đúng lúc Lục Diêu đi vào, nghe được câu cuối cùng, suy luận này.... không tệ nha ! Mặc dù mình không có tốt như lời cô ấy nói, nhưng tuyệt đối mình sẽ không thích nam, không có kỳ thị giới tính, chẳng qua là không thể nào mà thôi. Cô nữ sinh này phân tích cũng không tệ lắm.

Mà Sở Lăng cũng nghe được câu nói kia, cô rõ ràng nghe được trong lòng có gì đó bể ra. Mặt lập tức đỏ hết.

Cô nữ sinh đó vừa đúng lúc nhìn thấy Lục Diêu, nói lời như vậy lại bị chính chủ bắt gặp, thật lúng túng, mặt cũng đỏ lên.

Lục Diêu không có chú ý nhiều như vậy, chỉ cùng Sở Lăng trở về chỗ ngồi của mình.

Rất nhanh liền vào học, tiết đầu tiên là của chủ nhiệm lớp.

Thầy Lưu vừa bước vào đã cười không còn thấy tổ quốc, "Các bạn học, điểm số đều xem qua đi !" Thầy Lưu liếc mắt nhìn về vị trí của Lục Diêu, nói tiếp, "Lần này tất cả mọi người thi đều không tệ, hạng nhất toàn khối là thuộc về lớp chúng ta, tất cả mọi người đều thấy được, là bạn Lục Diêu, bạn Lục Diêu đã phá vỡ kỷ lục của trường chúng ta từ trước đến nay về điểm thi, những bạn khác của lớp chúng ta cũng không tệ, toàn khối của chúng ta có 30 lớp, lớp chúng ta có 5 người trong top 20, cũng giống như hai lớp thực nghiệm, nhưng mà một lần thành công cũng không biểu đạt được cái gì, hy vọng các bạn học tiếp tục cô gắng phát huy !"

"Diêu Diêu, cậu nói thử xem có phải cậu đã nổi danh toàn trường rồi không ?" Sở Lăng đưa tới một quyển tập.

"Lo lắng mình nổi danh sẽ chê cậu cái này cám bã chi thê (vợ lúc còn nghèo) ?"  Lục Diêu trêu nói.

"Đúng rồi đúng rồi ! Lo lắng cậu sẽ thay đổi, đến lúc đó chẳng phải mình sẽ không có chỗ để kêu oan..." phía sau còn vẻ icon khóc lớn. 

Lục Diêu thấy icon rất là vui, "Yên tâm đi, mình sẽ không bao giờ quên cám bã chi thê này đâu, trở về nhớ kỹ phải thật tốt hầu hạ mình nha !"

"Mình sẽ hầu hạ cậu thật tốt !" viết xong vẽ một quả đấm. 

Lục Diêu cảm thấy tính tình của Sở Lăng thật giống như tiểu hài tử, làm cho người khác yêu mến không thôi.

Quả nhiên chưa được hai ngày, toàn trường đều biết tên của Lục Diêu, điểm số nghịch thiên lại còn là một mỹ nữ, hơn nữa một đám tinh lực dồi dào thiếu niên thiếu nữ, bị giam vào trong trường học vốn là thiếu hụt giải trí, trường học mỹ nữ không ít, thành tích tốt cũng không thiếu, nhưng giống Lục Diêu như vậy thành tích nghịch thiên, lại dáng dấp xinh đẹp, liền thiếu đến đáng thương. Cho nên Lục Diêu liền khiến mọi người chú ý, sau khi nghe nói cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy cô ấy vùi đầu khổ học, rất ít làm bài tập về nhà, mọi người sợ ngây người, đừng có nói giỡn đi ?

Hơn nữa mọi người chỉ thấy Lục Diêu ngoài trừ đi cùng Sở Lăng ra thì cũng không cùng ai nói chuyện.

Mọi người thấy được nhiều lần Lục Diêu ôn nhu nhìn Sở Lăng, hoặc là Lục Diêu chăm chú giảng bài cho Sở Lăng.

 Nhưng không có người chủ động đến làm quen với Lục Diêu, chủ yếu là không có cơ hội, khi hết tiết, Lục Diêu sẽ giảng bài cho Sở Lăng, vừa tan lớp, hai người tay trong tay đi rồi.

Cho nên cuộc sống thường ngày của Lục Diêu cũng không có gì thay đổi, nhưng mà không qua bao nhiêu lâu, Lục Diêu bị mời đến văn phòng.


---------------------------------------

P/S: Xin thứ lỗi, có đôi chỗ không mượt cho lắm, mọi người thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro