
188
Edit + beta: HngThnhNgan
————
【 "À phải rồi." Nakajima Atsushi sực nhớ ra, "Anh Kunikida có nhờ em điều tra quá khứ của đại tá —— Nhưng cuối cùng em vẫn chưa biết bí mật mà đại tá muốn công bố cho toàn thế giới, muốn đến nỗi phải dùng thứ vũ khí kia. Anh có biết đó là bí mất gì không?"
—— 12 giờ trưa là thời khắc ban hành lệnh tấn công cấp dưới của ta. Lệnh do chính phe của ta ban hành.
—— Do gian kế của ban tham mưu mà các cấp dưới của ta bị coi là phản bội. Ta nghe nói trong khi chạy trốn và được gọi bằng cái tên Mimic (hay những người lính 「 bản sao 」, họ đã trôi dạt tới Yokohama này chết trong tuyệt vọng.
Nakajima Atsushi đã nhờ nhân viên hành chính giúp đỡ để điều tra các vụ việc trong quá khứ và lý lịch của đại tá. Cuối cùng, cậu ta còn nhờ cả thám tử tư nước ngoài tìm kiếm hồ sơ chiến trường có điểm giống với vụ việc của đại tá.
Kết quả lại không thu hoạch được gì. Không có nhóm cấp dưới nào của đại tá bị xử lý như 「 kẻ phản bội 」, cũng không tồn tại hồ sơ nào cho thấy có cựu quân nhân nước ngoài chết ở Yokohama.
"Không tìm được đâu." Dazai Osamu nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói, "Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt đã xóa triệt để rồi."
"Đừng nói là hồ sơ về cái chết của cấp dưới đại tá, mà ngay cả hình ảnh tình cờ chụp ở góc phố cũng không sót tấm nào. Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt rất giỏi việc đó mà." 】
"Ngài Dazai cũng biết..."
Tanizaki Junichirou vừa kinh ngạc, đồng thời liền liên tưởng đến Mimic lúc trước, "Chẳng lẽ những binh sĩ Mimic đó là cấp dưới của đại tá? Vì 【 bọn họ 】 chết ở 【 Yokohama 】 cho nên 【 ông ta 】 muốn hủy diệt 【 Yokohama 】?"
Nakajima Atsushi: "Rất có thể."
Miyazawa Kenji mở miệng, nhưng không biết nên nói gì.
Kunikida Doppo đồng ý với lời nói của Dazai Osamu: "Cục Quản lý Năng Lực đúng thật là rất giỏi việc này."
Tẩy trắng lý lịch đã từng ở Port Mafia của Dazai khi, che giấu hành vì của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】, giấu hồ sơ về vụ Mimic.
Sakaguchi Ango giữ yên lặng.
【 "Anh Dazai, anh biết họ ạ?"
Dazai Osamu không trả lời câu hỏi này, anh ta chỉ chống khuỷu tay lên bàn, nhìn chằm chằm một điểm trên trời. Mắt anh ta không ngắm khung cảnh thực tế, mà đang xem những ký ức sống động còn lại trong đầu.
"Nói thế này thì hơi có lỗi với đại tá, nhưng tôi nghĩ không cần phơi bày chuyện của họ cho thế giới thấy đâu." Giọng Dazai Osamu bình thản, "Những giây phút cuối cùng, họ đã chết trong mãn nguyện. Nên để họ ngủ yên, chứ đừng đào bới lại."
Nakajima Atsushi tưởng như trong con ngươi của Dazai Osamu có hình làn khói trắng bay lên. Khói thuốc lá.
Ảo giác chăng?
Nakajima Atsushi không thốt ra được thành lời điều muốn hỏi, miệng cậu ta cứ ha ra rồi lại ngậm vào.
"Em xen vào một tẹo được không ạ?" Từ bên cạnh, cô gái Tanizaki Naomi lên tiếng nói với bọn họ, "Bên bảo tàng khách quen vừa gửi ủy thác cho chúng ta——"
"Công việc gì?" Kunikida Doppo quay sang, nhận tài liệu Tanizaki Naomi đưa, "Bảo vệ? Khá gấp nhỉ."
Kunikida Doppo xem một lượt tài liệu rồi nhìn sang Nakajima Atsushi, "Atsushi, chuẩn bị đi. Việc đến rồi, xem chừng là một vụ trộm có thông báo trươc."
Trộm có thông báo trước? Nghe lỗi thời thế nhỉ——
"Ngoài việc tìm thấy thư thông báo và có người tận mắt thấy bọn trộm khi chúng đi thăm dò trạm cho vụ trộm. Nghe nói có hai tên, một tên cao to trọc đầu, kẻ còn lại là một gã trung niên có dáng dân văn phòng."
"Hả?"
Đó là—— 】
Yosano Akiko nhìn Dazai Osamu, khó hiểu thở dài.
Tanizaki Junichirou nhìn Yosano Akiko, "?"
Yosano Akiko lắc đầu, không muốn nói gì nhiều.
Gặp Yosano Akiko không muốn nhiều lời, Tanizaki Junichirou cũng không truy xét nữa, đảo mắt liền không để trong lòng. Sau đó sự chú ý liền chuyển đến lời nói của 【 Kunikida Doppo 】.
"Trộm có thông báo trước á? Đây là kiểu gì thế? Trước khi trộm còn báo để muốn người bị trộm biết nữa hả?"
"Ớ? Mô tả của hai người kia..." Miyazawa Kenji chú ý tới gì đó.
Nakajima Atsushi: "Là thủ lĩnh của băng trộm và Virgo?"
Tanizaki Junichirou cảm thấy khó hiểu: "Sao lại thế? Không phải nói đã bị 【 Gab 】 giết rồi sao?"
"Hoặc là 【 Gab 】 cũng không giết 【 bọn họ 】đâu?"
Đám người đều cảm thấy kỳ quái.
【 "Không, chắc tình cờ người giống người thôi. Băng trộm kia sao còn sống được. Cậu thấy xác của họ rồi mà." Kunikida Doppo nhìn Nakajima Atsushi suy nghĩ, nói.
Đúng vậy. Cả hai rõ ràng đã bị thương chí mạng, trông thì không thể còn sống. Hơn nữa, Gab đã đánh cắp và sử dụng dị năng lực của thủ lĩnh. Chắc chắn Gab chỉ cướp được dị năng lực của người đã chết thôi.
—— Còn việc tôi kính trọng người đó là thật. Người đó đã cho tôi thứ tôi cần.
Gab, thể dị năng lực sống vừa chào đời.
Tại sao Gab giết hai người đó? Khi còn trên đảo, Nakajima Atsushi đoán có lẽ do lúc xâm nhập thiết bị thông tin, Virgo đã biết sự thật nào đó bất lợi cho Gab.
Nhưng, bây giờ nghĩ lại, cậu ta thấy có thể vô hiệu hóa mà không cần giết Virgo. Thủ đoạn cắt cổ quá tàn nhẫn, nghe không hợp với tâm lý Gab.
Hơn nữa, Gab mượn từ việc hấp thụ dị năng lực của người khác, có thể sử dụng vô số dị năng lực. Nhưng trên thực tế, trừ dị năng lực của thủ lĩnh, Gab chỉ mới phô diễn dị năng lực biến ra vẻ ngoài như thiếu niên và dị năng lực điều khiển cánh tay đá.
Giả sử ngoài cái đó ra, nhờ các dị năng lực tích lũy trong 14 năm qua, Gab còn có khả năng cho mục tiêu chết tạm thời rồi hồi sinh, liền có thể giải thích hiện trạng mâu thuẫn trong hiện tại.
Chẳng qua, nếu thế ngay từ đầu, Gab đã không định giết bất cứ ai——
"Này Atsushi, cậu còn ngây ra đó làm gì." Kunikida Doppo gọi đàn em kéo cậu ta về thực tại, "Đi thôi."
"Vâ —— Vâng!" Nakajima Atsushi nhanh chân đuổi theo Kunikida Doppo, trên đường nhìn Dazai Osamu một chút.
Nhưng Dazai Osamu không nói gì, chỉ cười nhún vai.
Mãi mãi không thể biết được động cơ thật sự của Gab, nhưng để biết thủ lĩnh và Virgo còn sống hay không, chỉ cần giải quyết xong vụ trộm lần này là có thể biết được. Đến lúc đó suy nghĩ tiếp cũng không muộn. Nếu thủ lĩnh là thủ phạm, Nakajima Atsushi biết rất rõ cách bắt trộm.
... 】
"Nói vậy thì dị năng lực của 【 Gab 】 là có thể cướp được dị năng lực của môt người đã chết thôi nhỉ?" Tanizaki Junichirou đã hiểu, cậu đạo: "Hèn gì anh ta có thể sử dụng dị năng lực của thủ lĩnh."
"Vậy hóa ra sau khi cơ thể dị năng lực sinh ra ý thức, nó cũng có dị năng lực của mình sao? Em tưởng dị năng lực của 【 Gab 】cũng chỉ là đảo Standard thôi." Miyazawa Kenji nói.
Kunikida Doppo: "Nói đúng ra kia là dị năng lực của 【 Verne 】."
"Nghĩa là, không phải 【 Gab 】 chẳng lẽ cũng là đại tá làm sao?" Yosano Akiko trầm ngâm mà nghĩ.
Hoặc là dựa theo suy nghĩ của 【 Atsushi 】 mà suy đoán cũng phù hợp với logic.
Nakahara Chuuya: "Nhìn Dazai chắc chắn cậu ta biết gì đó rồi."
...
Sau khi nhin bóng dáng của 【 Nakajima Atsushi 】 đi xa, mọi người thấy bóng dáng của Dazai Osamu dần dần biến mất, mọi thứ xung quanh cũng dần dần biến mất.
Bầu trời xanh thẳm nứt ra một khe hở, lộ ra bóng đen thuần túy. Khe hở càng lúc càng lớn, cuối cùng toàn bộ thế giới chìm vào bóng tối.
Cùng lúc đó, vô số ngôi sao xuất hiện từ không trung, từ thấp tới cao bắt đầu gây dựng lại.
【 Shibusawa Tatsuhiko nhìn thấy người luôn khao khát cái chết cuối cùng cũng chào đón kết cục của mình, Shibusawa Tatsuhiko và Fyodor cũng không lộ ra hứng thú quá lớn, chỉ tiếp tục đứng nhìn xác của Dazai Osamu trong sương mù lượn lờ trong Mukurotoride.
Ngay sau đó, một viên pha lê hiện ra từ cơ thể của Dazai Osamu.
Nhìn viên pha lê tỏa ra ánh sáng trắng trong, Fyodor bội phục nheo mắt lại, nói: "Sau khi chủ nhân chết, dị năng lực sẽ rời khỏi cơ thể của người đó."
Sương mù của Shibusawa Tatsuhiko có sức mạnh khiến dị năng lực tách ra khỏi cơ thể của dị năng lực giả.
Trước đó vì dị năng lực của Dazai Osamu là 「 vô hiệu hóa dị năng lực 」 nên Shibusawa Tatsuhiko không thể tách được dị năng lực của Dazai Osamu, hiện tại Dazai Osamu đã chết, dị năng của anh ta đương nhiên không thể có hiệu lực.
Nghĩa là, sau khi giết Dazai Osamu, Shibusawa Tatsuhiko cuối cùng mới có được dị năng lực của Dazai Osamu.
Gã vui sướng đưa bàn tay run rẩy của mình ra trước viên pha lê dị năng lực của Dazai Osamu, "Chà... Đây là lần đầu tiên trong đời tim tôi đập nhanh đến thế."
Shibusawa Tatsuhiko đưa tay chạm vào viên pha lê dị năng lực lấp lánh kia, ngay khi tay của gã sắp chạm vào nó, viên pha lê thay đổi.
Viên pha lê trước mắt gã chậm rãi biến thành màu đỏ, màu trắng thuần khiết không tì vết bị ăn mòn thành màu đỏ tươi ma mị.
Trong nháy mắt, viên pha lê tách ra từ cơ thể Dazai Osamu biến thành màu đỏ tươi. Viên pha lê màu trắng sáng lóng lánh biến mất
Shibusawa Tatsuhiko mở to hai mắt nhìn, "Không phải nó!"
Gã lùi về phía sau, không phải như này. 】
Nhìn khung cảnh xung quanh, trong nháy mắt Nakajima Atsushi nhận ra được rằng bọn họ đã trở về, thời điểm hiện tại là đất nước Tatsuhiko.
Cũng chính là lúc ngài Dazai bị 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 giết.
Cậu cúi đầu nhìn Dazai Osamu đang nằm trên mặt đất, cảm giác nghẹt thở đau đớn quen thuộc dâng lên trong lòng.
"Hiện tại... Chúng ta quay về rồi." Tanizaki Junichirou có chút hoảng hốt.
"Viên pha lê này..." Nhìn viên pha lê hiện lên lơ lửng trên cơ thể của Dazai Osamu, con ngươi của Shibusawa Tatsushiko hơi co lại, hắn cảm nhận được tim của mình bắt đầu đập dần dần nhanh, mất kiểm soát.
Có thứ gì đó đang hấp dẫn hắn, hấp dẫn toàn bộ tâm trí của hắn.
Sau khi nhìn thấy viên pha lê của Dazai Osamu, Shibusawa Tatsuhiko lần đầu tiên cảm nhận được thứ cảm giác kỳ lạ nhưng gây nghiện đó.
Có thứ gì đó đã gieo vào trong lòng Shibusawa Tatsuhiko, mọc rễ nảy mầm, nhưng bản thân Shibusawa Tatsuhiko lại hoàn toàn không nhận ra điều đó.
Viên pha lê thuần túy sạch sẽ hiện ra ánh sáng màu xanh da trời, pha lê hiện lên xanh da trời nhạt nhạt, nhìn kỹ, chính giữa viên pha lê cũng không phải là xanh da trời nhạt, mà là màu trắng thuần khiết không tì vết, hoặc là trắng rỗng.
Màu sắc khác với các viên pha lê dị năng lực khác, kết cấu cũng khác biệt. Màu của các viên pha lê khác là màu đỏ hoa hồng, viên pha lê có hình chóp bốn góc với tám mặt phẳng.
Chỉ có viên pha lê dị năng lực của Dazai Osamu là không giống bình thường.
Các đường cạnh không theo quy tắc.
"Màu viên pha lê của ngài Dazai khác với màu của các dị năng lực khác..." Vẻ mặt của của Tanizaki Junichirou thất thần, lẩm bẩm nói.
Kunikida Doppo: "Kết cấu cũng khác nữa."
"Đẹp quá." Miyazawa Kenji nói.
Khi nhìn viên pha lê của các dị năng lực giả khác, Miyazawa Kenji chẳng cảm thấy gì lớn lao, cậu chỉ cảm thẩy hóa ra dị năng lực của dị năng lực giả tách khỏi nhau là một loại cảm giác à thì ra là như vậy.
Mà sau khi nhìn pha lê dị năng lực bị tách ra khỏi ngài Dazai, cậu chỉ có một thứ cảm giác.
Thật xinh đẹp.
Toàn bộ những lời khen ngợi trong lòng đến cuối cùng chỉ có thể dùng ba từ để diễn tả.
Fyodor cụp mắt, hắn nhìn chăm chú và viên pha lê lơ lửng giữa không trung, ánh mắt sâu thẳm, dường như cũng nhìn thấy bản chất linh hồn của Dazai Osamu.
Vẻ mặt của Akutagawa Ryuunnosuke cũng có chút hoảng hốt nhìn viên pha lê hiện lên từ cơ thể của Dazai Osamu, cậu thấp mắt nhìn về Dazai Osamu dường như đang ngủ say, đầu ngón tay run rẩy.
"Màu thay đổi." Kunikida Doppo nhíu mày nhìn viên pha lê dang lơ lửng giữa không trung.
Shibusawa Tatsuhiko nhìn viên pha lê thay đổi, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, sau đó chìm đắm trong sự thú vị ngày càng tăng lên.
Không biết nghĩ đến gì, Shibusawa Tatsuhiko khẽ cười một tiếng, hắn càng nghĩ càng thấy thú vị, rốt cục phát ra một tràng cười thoải mái sảng khoái.
Vẻ mặt của những người khác kỳ quái nhìn Shibusawa Tatsushiko như nhìn quái nhân.
Fyodor ngược lại lại ít nhiều hiểu rõ tại sao Shibusawa Tatsuhiko như thế, hắn nhìn chăm chú viên pha lê trở nên đỏ tươi ma mị, đôi mắt nhắm lại.
Có nên nói, quả nhiên không hổ là Dazai Osamu không?
Nakajima Atsushi: "Câu này của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 là có ý gì? Không phải người 【 anh ta 】 muốn tìm là ngài Dazai sao?"
Shibusawa Tatsuhiko nhìn thoáng qua đồng vị thể dường như tan vỡ giấc mơ, thờ ơ nói một câu, "Với 【 cậu ta 】, có lẽ là vậy."
Mori Ougai trầm ngâm nhìn thoáng qua Shibusawa Tatsuhiko.
Cậu ta biết cái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro