Chương 115
Chương 115
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞
Khi nhiệm vụ thay đổi, Vương Khiếu Hổ là người đầu tiên phát hiện điểm này, còn kinh hô ra tiếng: "A! Nhiệm vụ thay đổi!"
Lâm Phi Liêm và Eustalia cũng thấy được nhiệm vụ biến hóa, cùng nhau gật gật đầu.
Tuy rằng biến hóa này so với nhiệm vụ trước kia còn khó khăn hơn vài phần, nhưng đây là lựa chọn càng tốt hơn cho tương lai, cũng là lựa chọn vâng theo nội tâm của bọn họ.
Mã Lễ Ngạo lúc này quay đầu nhìn về phía tiểu vương tử Liss còn đang trừng mắt nhìn anh, tiểu vương tử cố gắng làm trên mặt mình không có biểu cảm gì, nhưng cậu hơi hơi run rẩy cùng lo âu thấp thỏm cất giấu vẫn lộ ra giữa đôi mắt xinh đẹp kia.
"Được rồi, cậu đừng lo lắng hồi hộp quá. Chúng tôi đã tiếp nhận nhiệm vụ mới, tối hôm nay chúng tôi sẽ liên lạc 50 vị dũng sĩ khác, chờ đến ngày mai chúng tôi sẽ giúp cậu tìm kiếm hộ vệ của cậu."
Tiểu vương tử Liss nghe được Mã Lễ Ngạo nói, trong khoảnh khắc dùng mắt thường có thể thấy được nhẹ nhàng thở ra, cậu thậm chí còn lộ ra một biểu cảm có chút không tin sự việc lại thuận lợi đến vậy.
Nhưng sau khi đối diện với đôi mắt của Mã Lễ Ngạo, biểu cảm của Liss nháy mắt trở nên tươi sống lên, cậu không thể ức chế mà lộ ra một nụ cười thả lỏng lại vui sướng, phảng phất như vừa sống sót sau tai nạn.
Nụ cười này vốn hẳn là đáng yêu mỹ lệ, nhưng lúc này trong miệng tiểu vương tử còn bị nhét một cái đùi gà, nên có vẻ khá buồn cười.
Tiểu vương tử lấy đùi gà rán ra khỏi miệng, nghiêm túc mà nói: "…… Tuy rằng các người có chút vô lý, nhưng mà, cảm ơn các người đã chọn tôi."
Vào thời điểm tôi gần như là hai bàn tay trắng.
Bốn người Mã Lễ Ngạo đều đáp lại cho cậu một nụ cười, đặc biệt là Eustalia - cô chị gái vừa đẹp trai vừa ấm áp này, nhấc tay liền nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Liss: "Đào vong mấy ngày nay vất vả lắm đúng không? Không sao đâu, sau này đi theo mấy chị lăn lộn, bảo đảm nhóc được bình an."
Liss bị nhéo quai hàm vốn dĩ tính toán dùng ánh mắt cao quý trừng con người vô lễ này một chút, nhưng khi nhìn đến trong mắt Eustalia không chút nào che giấu quan tâm và vui sướng thay cho cậu, cậu vẫn là giật giật miệng, không nói gì.
Cậu cắn răng rắc cả da lẫn xương của đùi gà rồi nuốt vào bụng, sau đó mới banh mặt nghiêm túc nói: "Tôi có hộ vệ của mình, tôi cũng rất lợi hại. Cho nên tuy rằng cảm ơn các người trợ giúp, nhưng tôi sẽ không hoàn toàn ỷ lại vào các người."
Đây vẫn là một tiểu vương tử tự lập tự cường.
Tộc Ong trong Trùng tộc trên làn đạn đã kêu ngao ngao một hồi, nếu không phải đang mắng vua Zaber tộc Kiến thì chính là đang kêu trời khóc đất hô vương tử công chúa của mình chịu khổ. Nếu không phải hiện giờ bọn họ không thể tiến vào thế giới của Trò Chơi Dũng Sĩ, e rằng bọn họ đã tổ chức thành đoàn thể đi đón tiểu vương tử rồi.
Nhưng hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể kêu ngao ngao trên làn đạn, bảo người Trái Đất chăm sóc tử tế cho tiểu vương tử, cùng lắm thì sau này Trái Đất gia nhập Liên Bang vũ trụ, Trùng tộc bọn họ mở một chút các loại mậu dịch cửa sau.
Nhóm lãnh đạo Trái Đất nhanh chóng chụp hình lại, hơn nữa bắt đầu suy xét vấn đề liên quan đến mậu dịch.
Tuy rằng đồ ăn Mã Lễ Ngạo vẽ ra ở ải này bị thêm phụ gia tạo thành mùi vị khác, nhưng dưới tình huống đói khát thì tiểu vương tử Liss cũng không có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần có thể ăn no là được rồi.
Sau khi ăn xong, Liss đi rửa mặt một phen, mà ba người Lâm Phi Liêm thì chia sẻ tin tức bọn họ tìm hiểu được trong thành cho Mã Lễ Ngạo.
"Trên cơ bản có thể xác định những nguyên liệu nấu ăn ngon đến cực hạn đều không thể lấy được thông qua con đường bình thường." Lâm Phi Liêm nhíu mày lại: "Chúng tôi nghe được vài loại nguyên liệu nấu ăn cao cấp, chẳng hạn như tương ớt từ máu châu chấu, lá non từ trùng lá xanh, hoặc là thịt ốc sên năng lượng, mấy thứ này đó đều yêu cầu trực tiếp chiến đấu với các Trùng tộc đó, thậm chí là tử đấu* mới có thể đủ đạt được."
(*đấu sinh tử, đấu đến chết)
"Mà mặc kệ là châu chấu cay hay trùng lá xanh, hay là ốc sên năng lượng, đều không phải đối thủ có thể dễ dàng chiến thắng. Châu chấu cay trước đó chúng ta cũng thấy được bộ dáng và thực lực của họ rồi, mà trùng lá xanh và ốc sên năng lượng có sức chiến đấu chỉ biết là cao chứ không thấp hơn đâu."
Eustalia ở bên cạnh gật đầu bổ sung: "Châu chấu cay và trùng lá xanh còn dễ nói, chỉ cần lấy tí máu hái tí lá trên người bọn họ là được, chúng ta cường thế một chút cũng sẽ không tạo thành bế tắc gì với bọn họ. Nhưng cái loại như giống ốc sên năng lượng, yêu cầu thịt của chính bọn họ mà nói, đó chính là trực tiếp tử đấu, có khả năng sẽ trực tiếp gây nên thù hận của toàn bộ tộc ốc sên."
"Nhưng nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất là chế tác ba món ngon làm giám khảo hài lòng, thì phải làm được ba món 'món canh', 'món chính', 'đồ ngọt' mới được."
"Món chính trên cơ bản cần thiết phải có thịt."
Mã Lễ Ngạo giật giật khóe miệng, ý của cần thiết phải có thịt chính là nói, nhất định phải tìm được một loại côn trùng, sau đó móc xuống một miếng thịt từ trên người bọn họ, rồi nấu ăn.
Ngẫm lại đây là một nhiệm vụ rất khó, rốt cuộc…… Nếu là chính mình, vậy chẳng phải là muốn coi tay như cánh gà, cổ như cổ gà, nội tạng và đùi thì coi như lòng mề đùi gà vân vân gì đó ư?
Con người khi ăn động vật khác thì thấy thơm ngon, nếu đổi lại chính mình thì…
Mã Lễ Ngạo dừng lại suy nghĩ trong đầu.
Cá lớn nuốt cá bé cá lớn nuốt cá bé, chỉ cần không lãng phí đồ ăn là được.
Có điều, nếu ai nói với anh Tiểu Mã ơi cho mượn một cánh tay làm một mâm đồ ăn đi, anh nhất định sẽ liều mạng đập đầu người kia cho rớt xuống rồi dẫm.
Mày mới là đồ ăn, cả nhà mày đều là đồ ăn á.
"…… Cái này chờ đến buổi tối mọi người cùng nhau thương lượng đi. Có lẽ có Trùng tộc bằng lòng trao đổi đồng giá thì sao?" Mã Lễ Ngạo mở miệng: "Tôi cảm thấy, chỉ cần đưa ra giá cả hợp lý, giống lá cải hoặc là máu gì đó, hẳn là có thể trao đổi… nhỉ."
Lâm Phi Liêm cùng Eustalia cũng có ý tưởng này, vì thế liền chờ đến 11 giờ, thời gian các đội liên lạc với nhau để thương lượng chuyện này.
Trong khoảng thời gian mọi người rèn luyện, Mã Lễ Ngạo ngồi ngây người, 11 giờ rất nhanh đã đến.
Mọi người thông qua máy liên lạc di động để gọi video, nói hết tin tức mà mỗi người nghe được ra.
Trên cơ bản, tin tức chủ yếu về đồ ăn không khác Lâm Phi Liêm, Eustalia hỏi thăm được là bao, còn có mấy đội ngũ dứt khoát liệt kê một phần danh sách nguyên liệu nấu ăn cao cấp và đỉnh cấp ngon miệng, chia sẻ cho mọi người.
Mã Lễ Ngạo phát hiện mấy nguyên liệu nấu ăn cao cấp và đỉnh cấp này ứng đối đều là Trùng tộc cực kỳ hung tàn, chẳng hạn như cua hoàng kim biển sâu làm anh vừa nhìn là muốn chảy nước miếng rồi, nghe nói chất thịt mỹ vị tới cực điểm, là cái loại có thể ăn sống qua ải luôn khỏi nấu gì.
Có điều, sức chiến đấu của mỗi một cua hoàng kim biển sâu đều cùng cấp với mấy trăm châu chấu cay.
Vào thời điểm Mã Lễ Ngạo thèm nhỏ dãi, ba đứa nhỏ cảm nhận được khát vọng của anh đều có chút cạn lời, khuyên bảo anh đừng đi tìm đường chết.
【 Cậu biết thực lực cơ bản của cua hoàng kim biển sâu chính là chiến sĩ cấp 6 không vậy? Là cái loại chỉ cần bọn họ đáp một con xuống Trái Đất là có thể đủ tiêu diệt toàn bộ tộc các cậu đấy! Cho nên tỉnh lại đê, ngàn vạn đừng không biết lượng sức đi tìm đường chết. Cậu hiện tại không phải là slime miễn dịch vật lý đâu! 】 Huyền Khiếu không nhịn được cào anh một cú.
【 Cua hoàng kim biển sâu dù là ở toàn bộ vũ trụ đều là nguyên liệu nấu ăn cực kỳ quý giá. Trên cơ bản ngoại trừ tử vong ngoài ý muốn và tử vong trong chiến đấu ra, sẽ không có khả năng nào khác trở thành nguyên liệu nấu ăn, bọn họ sức chiến đấu rất mạnh và lòng trả thù rất nặng, chúng ta vẫn nên lựa chọn nguyên liệu nấu ăn khác đi. 】
【 Đổi cái khác đi. 】
Mã Lễ Ngạo liền nghe ba đứa con trai ngăn cản và phun tào, hơi có chút xấu hổ, anh sờ sờ cái mũi, muốn biện giải cho chính mình: 【 Tôi cũng chưa nói nhất định phải ăn nó mà, chỉ là cảm giác nó thoạt nhìn ăn rất ngon thôi chứ bộ……】
Rốt cuộc này thuộc về thiên tính chủng tộc của mình rồi, khắc vào trong xương cốt cũng rất khó sửa, không phải sao?
Tiểu kim long nâng hai mắt lên nhìn thoáng qua Mã Lễ Ngạo, phun ra hơi thở từ chóp mũi thổi tung hết mấy sợi râu vàng của hắn lên, sau đó vị Đại hoàng tử này nói ra một sự thật.
【 Nó nhìn cậu cũng thấy ăn rất ngon. 】
Mã Lễ Ngạo: "……"
Ê anh không đáng yêu quá nha.
Sau khi mọi người báo xong thu hoạch của từng người, Lâm Phi Liêm gật đầu với Mã Lễ Ngạo, nói ra chuyện về tiểu vương tử Liss tộc Ong và sự lựa chọn của bọn họ.
"…… Vô cùng xin lỗi vì đã chọn con đường khó khăn hơn, còn liên lụy mọi người cùng chúng tôi đi trên con đường này."
Lâm Phi Liêm nói tới đây mang theo chút xin lỗi, tuy rằng y cho rằng bọn họ lựa chọn con đường này là chính xác, hơn nữa càng tốt cho sự phát triển của tương lai Trái Đất, nhưng không thể phủ nhận chính là con đường này cũng khiến 50 vị dũng sĩ trong thành lâm vào hoàn cảnh càng thêm gian nan.
Đặc biệt là điều thứ ba sau khi nhiệm vụ thay đổi: trạng thái "toàn dân đối địch", một khi kích phát nguy hiểm sẽ bay lên theo cấp số nhân, có lẽ rất khó toàn thân rút lui.
Nhưng sau khi Lâm Phi Liêm nói xong đã bị các đội trưởng khác đè xuống.
"Ừm, Lâm, anh cảm thấy chúng tôi đi đến ải này rồi sẽ còn là hạng người tham sống sợ chết ư? Thành phố Linh Hồn và thành lũy Dị Hình chúng ta đều đã qua, kế tiếp còn có nguy hiểm và trạm kiểm soát gì mà chúng ta không thể dấn thân?"
"Đúng vậy Lâm, tuy rằng nhiệm vụ này càng nguy hiểm hơn chút, nhưng đối với Trái Đất và tương lai nhân loại chúng ta càng tốt hơn. Chúng ta vì sao muốn tham gia Trò Chơi Dũng Sĩ? Còn không phải là vì làm tinh cầu và đồng bào chúng ta càng dễ sinh tồn hơn ư? Sau khi tiến vào Liên Bang vũ trụ, đương nhiên càng cần bạn bè đồng minh."
"Anh căn bản không cần vì thế cảm thấy có lỗi, bởi vì đổi lại là chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ làm ra quyết định như vậy. Này tuy rằng nguy hiểm, lại là con đường chính xác nhất."
"Chúng ta chưa bao giờ sợ hãi hy sinh, chỉ biết không cam lòng khi hy sinh vô vị mà thôi."
"Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa, đừng coi khinh chúng tôi nha A Lâm! Có thể đi đến một bước này, chúng tôi cũng đều là người vô cùng cường đại đó!"
Lâm Phi Liêm nghe được lời này, trên mặt lộ ra một nụ cười vô cùng ấm áp, Eustalia cùng Vương Khiếu Hổ bên cạnh cũng đều đồng dạng cười lên.
Cho dù là Mã Lễ Ngạo vẫn luôn gục mí mắt hiện tại cũng là mỉm cười, anh nhắm mắt lại, nhẹ nhàng gật đầu.
"Đúng vậy, hiện tại chúng ta, cũng đã nỗ lực cường đại lên rồi."
Liss ở bên cạnh vẫn luôn yên lặng nhìn chăm chú vào bọn họ nói chuyện với nhau, lúc này cậu nhìn bốn con người trên mặt nở nụ cười vô cùng tương tự nhau, không hiểu sao lại có một cảm giác kỳ dị.
Rõ ràng trước kia bốn con người này đối với cậu và toàn bộ tộc mà nói đều là tồn tại tương đối nhỏ bé yếu ớt, nhưng cậu lại thấy được trên gương mặt bọn họ một loại sức mạnh cường đại.
Đó tựa hồ là lực lượng có thể so với cậu hiệu lệnh toàn bộ tộc đàn cùng nhau tiến công, còn cần càng thêm trung thành và phát ra từ nội tâm.
Mà trên Trái Đất nơi Liss nhìn không tới, lúc này, trên mặt khán giả xem một màn này cũng đều lộ ra nụ cười giống với các dũng sĩ như đúc.
Bọn họ đến từ năm châu bốn bể, thuộc về các quốc gia khác nhau, có màu da và nền văn hóa khác nhau.
Nhưng vậy thì có sao đâu?
Bọn họ đều là người Trái Đất, tất cả nhân loại đều đang nỗ lực hướng về một phương hướng, nỗ lực mà khiến chính mình trở nên cường đại.
Mà bọn họ, cũng xác xác thật là đang trở nên cường đại.
Tác giả có lời muốn nói:
Mã Lễ Ngạo: Nó thoạt nhìn ăn rất ngon.
Long Uyên nhướng mày: Em thoạt nhìn cũng ăn rất ngon.
Hết chương 115.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro