Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người tình của mặt trăng

Tác giả: Lily
Thể loại: Thần thoại cổ tích, poem

Ngàn năm trong cõi trần ai, thiên thần cũng phải tàn phai theo người

Vạn kiếp mòn mỏi tìm người thương

Người thương không thấy, chờ hoài hoài công

.

Truyền thuyết xưa kể lại có mỹ nhân sinh ra đã đẹp tuyệt thế hơn người nhưng tính nàng vốn luôn thờ ơ, ủ dột và không ai trong những người yêu nàng đủ sức để lọt được vào trong trái tim lẫn đôi mắt xanh tuyệt đẹp mà cũng tuyệt tình đó.

Cha nàng vì thế mà buồn, sớm mắc bệnh qua đời, mẹ đưa nàng tới sống trên một ngọn tháp cao, xa xôi tách khỏi mọi thế sự nhân thường.

Truyền thuyết xưa kể lại rằng mỹ nhân ấy sinh ra với màu tóc đỏ như hoàng hôn và khung cảnh lúc ấy ngập tràn mùi hương hoa hồng. Vì vậy cha đặt tên nàng là Ai Haibara. Ai là ái tình, Hai là màu xám - vì đôi mắt của nàng có màu xám tro và Bara là hoa hồng. 

Nhưng vì càng lớn thì nỗi buồn trong nàng cứ theo đó lớn dần - và nó thể hiện hết ra bên ngoài nên người cha đã đổi lại thành Ai trong bi ai.

Truyền thuyết kể lại rằng vì sắc đẹp của nàng là tuyệt thế mà có rất nhiều người yêu nhưng truyền thuyết không kể rằng cũng có nhiều kẻ ghét bỏ nàng vì ghen tỵ.

Trong đó có người mẹ của nàng.

Truyền thuyết cũng không kể rằng người mẹ ruột nàng đã qua đời từ lúc sinh nàng ra và người mẹ lúc này, người mẹ đang sống với nàng là người mẹ kế.

Vạn năm bánh đúc có xương,

Vạn năm mẹ kế mới thương con chồng

Tình yêu người thân không có, nỗi buồn dày xéo khi cha mất khiến nàng bị cấm tới gặp cha mình trong ngày tang lễ của ông.

Bị nhốt trong lầu cao, ngày ngày nàng chỉ có nước làm bạn với khung cảnh thiên nhiên cùng muôn thú chim chóc và nàng cất tiếng ca cho vơi đi nỗi buồn.

Khi màn đêm giăng màng mây

Khi bầu trời lấp lánh ngàn vì sao

Và mặt trăng treo mảnh đung đưa

Và gieo xuống ngàn tia sáng dịu dàng

Thì cũng là lúc người yêu tôi đến

Trong không gian đêm tĩnh lặng, ngoài tiếng gió vi vút, Ai Haibara mở cửa sổ ra và hít trọn luồng không khí trong lành.

Ánh trăng rơi xuống trên đầu tôi

Mở mắt tôi thấy chàng ở đây rồi

Chàng vẫn vậy, trắng toát tới mơ màng

Vẻ huy hoàng chỉ có ở nơi thần linh

Từ đấy Ai Haibara đã yêu say đắm ánh trăng trên cao, nàng chỉ dành tiếng hát của mình cho chàng, Gin - vị thần của mặt trăng.

Khi nàng qua đời, ánh trăng trên cao bao bọc lấy quan tài của nàng. Người ta thấy một người đàn ông đẹp như vầng trăng với mái tóc trắng dài tỏa ra cả hào quang tinh khôi nhất, đẹp đẽ nhất và quan trọng hơn...

Ngài ta chẳng có thân thích bà con gì với nàng mà lại tới, ánh mắt tỏ vẻ dịu dàng quan tâm tới khiến nhiều phụ nữ trong số đó cũng phải phát điên lên vì ghen tỵ.

Người ta cũng đồn rằng từ ấy khi trăng vừa nhô lên trên những rặng cây thì tiếng hát của một người con gái cũng vang vọng trong không gian. Và đôi khi người ta nhìn lên vẫn thấy một cái gì đó in trên nền mặt trăng.

Một cái gì đó như là... bóng hình của một cặp đôi đang nắm tay nhau hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro