Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 01: Tôi ra giá gấp đôi

"Em khẩn trương hả?" Bên trong phòng có tiếng đàn ông cười nói, mịt mờ có bao nhiêu mập mờ khó lau sạch, trong hoàn cảnh mờ ảo càng thêm từ tính.

"Có, có một chút" La Tĩnh nằm ở trên giường, nàng là lần đầu tiên nằm trên giường lớn mềm mại như thế, căn bản cũng không có tâm tư đi cảm thụ sự thoải mái dễ chịu, mà dùng hai tay ôm chặt trước ngực mình, bởi vì nằm ở trên giường, váy ngắn của nàng có chút lộn xộn, lộ ra đôi chân vừa dài vừa trắng trẻo tuổi trẻ.

Nói xong nàng còn nuốt nước miếng một cái, khuôn mặt dễ nhìn đều thể hiện sự khẩn trương bất an, con mắt mở lớn, nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi bên mép giường.

Lạc Kiệt nhìn bộ dáng này của nàng nhịn không được cười khẽ vài tiếng, bộ dạng này của La Tĩnh còn có chút khiến người ta cảm thấy không phải là người yêu ân ái mà chính là trẻ con bị cường thủ hào đoạt, đang muốn hắn nhẹ tay đối với đoá hoa vô tội sợ hãi.

La Tĩnh đúng là khẩn trương, hai chân nàng kẹp quá chặt, cảm giác được ánh mắt người kia lưu luyến giữa hai chân mình, cặp đùi trắng nõn càng thêm bất an giật giật, tựa như có thể che đi rất nhiều xuân quang.

"Nghe nói là lần đầu tiên của em" Tiếng nói của Lạc Kiệt một lần nữa vang lên, xoay người nằm trên người La Tĩnh, một tay chậm rãi sờ cặp đùi kẹp chặt kia, chân La Tĩnh trơn mềm giống như chưa hề trải qua phơi nắng phơi sương, bình thường nàng thậm chí còn không mặc quần đùi, hôm nay cố ý mặc váy hở hang như vậy, đáy lòng cũng rất thẹn thùng.

"Anh lần này sẽ ôn nhu một chút, em không cần suy nghĩ gì, để cho anh tới là được" Đã là lần đầu tiên, Lạc Kiệt muốn nàng hầu hạ cũng không thể được, hắn không ngại lần này là hắn phục vụ, dù sao, bao nuôi người mới, có ý tứ nhất chính là phải điều giáo qua, đây mới là thứ thú vị.

Bên tai nghe Lạc Kiệt an ủi, đáy lòng La Tĩnh vẫn như cũ khó mà bình tĩnh, cảm giác được người này vén váy của nàng lên, váy kia thật ngắn, cũng không che được bao nhiêu phần chân, vén một cái liền lên tới thắt lưng, quần lót bên trong cũng không chút tình thú, màu trắng sạch sẽ ôm sát chỗ tam giác giữa hai chân.

Lạc Kiệt chuẩn bị cởi quần lót ra, tay kia thì đang nghĩ vò ngực La Tĩnh, Ngô tỷ nói cô bé này vóc dáng rất khá, nhãn Lạc Kiệt cũng không tệ, ngoài việc La Tĩnh trông rất xấu hổ ra thì hai ngọn núi vô cùng đầy đặn, xem chừng là cup C, từ cổ áo chữ V có thể nhìn thấy đường ngực trắng muốt, nhìn ra sung mãn tinh tế, đặc biệt câu người.

Nếu không phải Lạc Kiệt nhanh tay, cô bé này khẳng định sẽ bị người khác đặt trước.

Tương đối hài lòng quyết định của mình, Lạc Kiệt muốn tiếp tục ăn thịt, La Tĩnh khẩn trương nhắm mắt lại, thật tình không biết càng thêm gợi lên tính dục của người khác, vừa muốn động thủ, cửa phòng truyền đến vài tiếng tích tích.

Ngay sau đó cửa cũng bị người bên ngoài mở ra.

"Đáng chết !" Lạc Kiệt đột nhiên đứng dậy nhìn về phía cửa, mà La Tĩnh cũng bị doạ đến ngồi bật dậy, tay che thân thể mình, mặt mày kinh hoàng, cố gắng kéo váy bên hông, che kín quần lót kém chút bị kéo xuống.

Chỉ thấy đi vào cửa chính là một người phụ nữ, mặc trên người quần áo công sở ôm thân, mười phần chững chạc gọn gàng, tóc xoăn buộc chặt mang đến vận vị thành thục, sắc mặt có chút mỏi mệt, nhưng trang dung vẫn như cũ tinh xảo sạch sẽ, khái quát được khí thế cao ngút ngàn.

"Em sao lại trở về..." Lạc Kiệt bị phá chuyện hư, sắc mặt không tốt lắm, chậm rãi leo xuống giường, hai tay đút túi bĩu môi, chỗ kia hơi mơ hồ phồng lên.

Người phụ nữ kia cầm ví vỗ lên mặt Lạc Kiệt, cười giống như không cười " Mấy ngày không gặp dám lên sắc mặt với bà rồi sao"

Ví kia có cạnh sắc bén bằng kim loại, đánh cho Lạc Kiệt đau đến nhe răng, liền vội vàng chạy đến lấy lòng " Nào dám, em thế nhưng là vợ cưới hỏi của anh mà"

La Tĩnh ở bên cạnh không dám lên tiếng, nghe Lạc Kiệt xưng hô với người phụ nữ kia thì huyết sắc trên mặt đều bị rút đi hết, lại thấy hai người đứng cạnh nhau đúng là trai tài gái sắc rất là đăng đối, cử chỉ cũng rất thân mật, cả người trên giường nhìn ngây ngốc.

Lạc Kiệt cất ví cho vợ hắn xong thì quay đầu lại, thấy La Tĩnh một mặt si ngốc ở trên giường, gãi gãi đầu giới thiệu "Đây là vợ của anh, Thẩm Hân, xem ra đi công tác về sớm"

La Tĩnh im lặng không có trả lời, chỉ là đột nhiên hai hàng nước mắt rơi xuống, tích táp dính đầy mặt mũi.

Thấy nước mắt chảy nhanh và nhiều như thế, hai vợ chồng đều giật nảy mình, còn không kịp phản ứng, La Tĩnh lệ rơi đầy mặt, ngay cả nước mũi cũng muốn chảy ra, cả người khóc ríu rít không dám ngồi yên, đổi thành quỳ trên giường, hai tay chỉnh tề đặt ở trên mặt giường, run rẩy bả vai " Tôi, tôi tôi...đều là lỗi của tôi..."

La Tĩnh chính là bị dọa sợ, nghĩ đến những lời dèm pha chanh chua đối với những cô gái phá gia đình người khác, còn kéo theo gia đình bị nhổ nước bọt khinh bỉ, mình dùng tiền gia đình để vào thành phố học hành vốn là chuyện vẻ vang, bây giờ lại bày ra chuyện xấu này, nếu truyền về quê thì bọn họ làm sao có thể sống ở nhà được nữa?

Mơ hồ trong đó là cả nhà bị người ta ném ánh mắt ghét bỏ khinh thường, La Tĩnh càng khóc càng hung, tự trách bản thân ngu xuẩn, làm chuyện xấu với người khác còn bị bắt gian tại chỗ.

Lạc Kiệt nhìn La Tĩnh quỳ lạy liền có chút dở khóc dở cười, đang nghĩ cùng Thẩm Hân mở hội nghị thảo luận giải thích cho tiểu gia hỏa này một chút, lại nhìn người bên cạnh có chút không bình thường.

Thẩm Hân nhìn La Tĩnh ríu rít khóc lóc chằm chằm không chớp mắt, trên tay đang cởi nút áo khoác vậy mà dừng giữa chừng, Lạc Kiệt nhìn chằm chằm cổ họng của nàng, thấy nó nhúc nhích một cái, khẳng định đây là nuốt nước miếng " Đây là ai ?"

Lạc Kiệt lại nhìn La Tĩnh trên giường, khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, ngẫm lại liền nói " Ây...đây là tiểu tình nhân anh mới tìm thấy, gọi là La Tĩnh, bất quá hiện giờ cảm xúc em ấy có chút kích động..."

Thẩm Hân chậm rãi cởi áo khoác của mình, áo sơ mi bên trong thẳng tắp, nhưng mơ hồ có thể nhìn được áo lót màu đậm bên dưới.

"Anh mua hả ? mua bao nhiêu ?" Thẩm Hân dường như lơ đãng hỏi, hiển nhiên chủ đề này giữa bọn họ là vô cùng bình thường.

"Cũng không nhiều" Lạc Kiệt báo giá, vẫn chưa tới năm mươi vạn, bọn họ bao nuôi mấy mặt hàng này giá trị thị trường không cao lắm.

Thẩm Hân nhẹ gật đầu nói ra " Tôi ra giá gấp đôi, nhường cho tôi đi"

"Em thích loại này hả? Không phải là không làm được sao " Lông mày Lạc Kiệt nhíu lại có chút ngoài ý muốn " Bất quá em vốn đâu có hứng thú với mấy cái chuyện này đúng không?"

"Hiện tại có hứng thú" Thẩm Hân nhìn La Tĩnh ngây ngốc, từ trên xuống dưới dò xét nàng tựa hồ rất là hài lòng, trừ bộ váy rẻ tiền khiến nàng nhíu mày.

Nàng vẫy tay với La Tĩnh " Em qua đây, chúng ta lập lại hợp đồng, giá cả sẽ không bạc đãi em"

"??" Vợ chồng bọn họ hoàn toàn không hề có ý tránh né La Tĩnh, La Tĩnh ở một bên nghe được nhất thanh nhị sở không sót nửa chữ, nhưng cảm thấy mình không hiểu ý tứ của bọn họ.

Mấy kẻ có tiền đều chơi thế này sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro