Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 184 : Trò chơi tiền tài (20)

Edit & Beta: Quất Tử An 

-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --... 

Kim Tiền Tinh trong nháy mắt ồn ào sôi trào, bất kể là phú hào hay bần dân, toàn bộ đều bị tin tức này kích động đến huyên náo.

Ngân Thành phú hào Kohl tiên sinh xưa nay tài sản không thấp, nhưng trước khi sòng bạc khai trương, thời điểm phong quang nhất, hắn cũng chỉ vừa mới chen được vào top mười phú hào.

Bảng phú hào top mười tranh đấu cực kỳ kịch liệt. Kohl tiên sinh từng ngắn ngủi chen vào qua một lần, sau đó liền không bao giờ vào lại được top mười, vị trí vẫn luôn treo ở hạng mười một.

Có người có lẽ không hiểu sự khác biệt giữa hạng mười và hạng mười một. Ở Lam Tinh thì đúng là không khác nhau bao nhiêu, ở Liên Bang cũng chênh lệch không lớn, nhưng ở Kim Tiền Tinh, khác biệt lại cực kỳ lớn.

Top mười có nghĩa là có quyền tham gia chế định quy tắc của Kim Tiền Tinh. Kim Tiền Tinh nắm trong tay tư bản, mà top mười chính là một vòng tròn khép kín, là đại biểu cho toàn bộ giới tư bản trên Kim Tiền Tinh.

Chỉ cần tên một phú hào chen được vào top mười, toàn bộ cư dân Kim Tiền Tinh đều sẽ chú ý tới hắn.

Sẽ có rất nhiều tiểu gia tộc chủ động dựa dẫm, giúp phú hào đó mở rộng thế lực; cũng sẽ có càng nhiều cao thủ chiến lực siêu cao đầu quân, nâng giá trị vũ lực lên, khiến địa vị phú hào càng thêm vững chắc.

Tiến vào top mười, phúc lợi hữu hình lẫn vô hình đều vô cùng phong phú.

Cho nên cạnh tranh top mười kịch liệt đến mức khó tưởng tượng. Tài sản của đám phú hào không chênh nhau quá nhiều, dao động thường chỉ trong biên độ nhỏ.

Vậy còn top ba thì sao?

Top mười là đại biểu, còn top ba chính là bá chủ tuyệt đối!

Danh sách top ba phú hào trên Kim Tiền Tinh đã rất lâu rồi không có thay đổi. Người bình thường muốn vượt qua bọn họ vô cùng khó khăn. Cho dù có manh mối cũng sẽ lập tức bị bọn họ chèn ép, khiến bất kỳ kẻ nào đều không có khả năng vượt mặt.

Thế mà hiện tại, Ngân Thành Kohl lại trực tiếp nhảy lên hạng ba.

Không phải chỉ vào top mười, cũng không phải chen được top năm, mà là một bước trở thành bá chủ top ba tuyệt đối!

Chuyện này tuyệt đối có thể gọi là — một đêm xoay trời đổi đất trên Kim Tiền Tinh.

Kohl tiên sinh bất ngờ tiến vào top ba, không thể nghi ngờ là cực kỳ đột ngột. Trước đó, hắn đã ở sòng bạc chơi rất nhiều ngày, tài sản dao động biên độ lớn. Trước đêm hôm qua, hắn thắng ở sòng bạc mấy chục tỷ, vọt lên hạng chín, nhưng vẫn chỉ dừng lại ở hạng chín mà thôi.

Thu vào ở sòng bạc vốn luôn có dao động, cho nên trước đó cũng từng có tin tức đưa về hắn, nhưng không nhiều.

Thế mà đêm qua, hắn lại một lần vọt thẳng lên hạng ba!

Một đêm càn quét 60 tỷ, tổng tài sản trực tiếp vượt mốc trăm tỷ!

Bởi vì đây là một đêm "hào kiếm" tài sản, tốc độ vọt lên quá đột ngột, đến nỗi phú hào top ba căn bản không kịp ra tay chèn ép. Thắng thua đều đã định trên bàn bài, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội can thiệp.

Tin tức vừa tung ra, Kohl tiên sinh còn chưa rời khỏi sòng bạc, người chờ hắn bên ngoài đã chen kín cả phố phú hào, cửa lớn Kohl gia tộc cũng bị người chật ních.

Cùng lúc đó, vô số người điên cuồng đổ tới sòng bạc ở thành A.

"Trời ơi, 60 tỷ! Thế mà có thể thắng 60 tỷ, cái sòng bạc này thật quá đáng sợ."

"Tay tôi ngứa quá, tôi muốn tới sòng bạc!"

"Cho dù không lên được tầng bốn, chỉ cần chơi tới tầng ba, một bước lên trời cũng là tôi không chừng."

"Thiệp mời đâu? Tôi nhớ sòng bạc từng gửi thiệp mời cho tôi, phải tìm ra mới được, tối nay tôi nhất định phải đi."

"Tiên sinh, Neil tiên sinh mời ngài tối nay cùng tới sòng bạc xa hoa đánh cược, anh ấy đã chuẩn bị xong tài chính, hy vọng có thể kết bạn đồng hành với ngài."

......

Người đổ tới sòng bạc thành A không chỉ là dân thường, mà còn không ít kẻ có chút tài sản. Những nhà tư bản đứng trong top mười bảng phú hào, cũng giống như ngửi thấy mùi tanh của máu, nhao nhao hưng phấn chạy tới sòng bạc.

Phố phú hào bây giờ đã là tài sản của Hòa Ngọc. Cậu đóng cửa một nửa cửa hàng bên trong, phá tường liên thông, toàn bộ dồn lại mở rộng thành một sòng bạc càng khổng lồ hơn!

Tầng ngoài cùng của sòng bạc là khu vực cho người thường, vẫn như cũ là cửa vào một nghìn lợi thế.

Sau đó là 10 nghìn lợi thế, 100 nghìn lợi thế,500 nghìn lợi thế, 1 triệu lợi thế... tầng tầng tiến lên.

Sòng bạc bốn tầng nguyên bản vốn còn nằm ở khu vực tận cùng bên trong, nhưng hiện tại, nếu không có một trăm triệu lợi thế, không có thư mời, căn bản đừng mơ bước chân vào bốn tầng đó!

Sòng bạc người đông như kiến, dòng người càng ngày càng nhiều.

Về phần những nghi ngờ trước đó?

Mặc kệ. Còn ai thèm bận tâm nữa chứ?

Chỉ cần có người thắng tiền, chỉ cần có người nắm được mức lợi ích khiến kẻ khác phát điên, đám tư bản này liền dám liều mình thử, dám làm bất cứ chuyện gì!

Thành Chiêu đã ra tay, Hòa Ngọc đương nhiên không thèm để ý.

Chỉ cần một tin tức "Kohl hào kiếm 60 tỷ , nhảy thẳng lên top ba bảng phú hào", đã đủ để quét sạch mọi nghi ngờ.

Đây là ngày thứ mười ba. Thành Chiêu tài sản 65 tỷ, Hòa Ngọc tài sản 46 tỷ.

Thành Chiêu nhìn hai con số này, chậm rãi thở phào một hơi.

Tuy tài sản của hắn vẫn nhiều hơn Hòa Ngọc, nhưng tốc độ tăng tài sản của Hòa Ngọc lại lớn hơn hắn. Ngày hôm qua, hắn vẫn không chờ được Hòa Ngọc đưa ra lời giải thích, nhưng Thành Chiêu không cảm thấy Hòa Ngọc sẽ không có biện pháp ứng phó.

Trong suy đoán của Thành Chiêu, Hòa Ngọc chắc chắn sẽ phản ứng, sẽ đưa ra một lời giải thích đủ sức thuyết phục, hơn nữa phải khiến toàn bộ cư dân Kim Tiền Tinh tin tưởng.

— Hòa Ngọc có thể làm được điều đó.

— Thành Chiêu chưa từng nghi ngờ.

Đến lúc ấy, điều hắn cần làm là tiếp tục dẫn dắt hướng gió dư luận, chứ không phải ngăn cản Hòa Ngọc kiếm tiền. Trong lòng hắn hiểu rất rõ, hắn không ngăn được. Hắn chỉ muốn tốc độ kiếm tiền của Hòa Ngọc bị buộc phải khống chế.

Chỉ cần Hòa Ngọc khống chế tốc độ vớt tiền, hắn liền thắng.

Nhưng —

Hắn nằm mơ cũng không ngờ, Hòa Ngọc lại không nói một câu giải thích nào, mà trực tiếp giải quyết vấn đề từ gốc rễ!

Hòa Ngọc nắm được bản tính tham lam của người Kim Tiền Tinh, cách cậu nhìn thấu người Kim Tiền Tinh so với Thành Chiêu còn sâu hơn nhiều...

Điều này khiến Thành Chiêu vừa chua xót, vừa bất đắc dĩ.

Rút củi dưới đáy nồi — phương pháp giải quyết của Hòa Ngọc trực tiếp chặn toàn bộ hành động tiếp theo của Thành Chiêu, khiến hắn không còn cách nào công kích Hòa Ngọc từ góc độ "thu lợi bất chính" nữa.

【Làn đạn: "Đều có chút đau lòng Thành Chiêu, nhưng Hòa Ngọc đúng là quá mạnh."】

【Làn đạn: "Không có gì đáng thương cả, là Thành Chiêu ra tay với Hòa Ngọc trước, Hòa Ngọc chỉ là ứng đối, còn chưa tính là phản kích đâu."】

【Làn đạn: "Nếu ngày hôm qua Hòa Ngọc không phải phiền não vì những nghi ngờ kia, vậy cậu ấy đang phiền não cái gì?"】

【Làn đạn: "A a a Thành Chiêu cố lên, Thành Chiêu anh nhất định làm được, tôi không có phiếu, chỉ có thể rút phiếu công dân nhóm để vote cho anh thôi."】

【Làn đạn: "Hòa Ngọc càng cường... Tôi vẫn ủng hộ Hòa Ngọc..."】

【Làn đạn: "Anh ủng hộ Hòa Ngọc thì chạy sang phòng livestream của Hòa Ngọc đi, qua phòng Thành Chiêu làm gì??"】

......

Chiều nay, Thành Chiêu phát hành khóa học 《Chương trình học chế tạo dược tề》, lại vớt thêm được một khoản.

Đáng tiếc, từ "Tăng sức chiến đấu" đến "Rèn trang bị", rồi bây giờ là "Chế tạo dược tề", người học ngày càng ít, mang lại cho hắn tài chính cũng ngày càng hữu hạn.

Cũng trong tối nay, sòng bạc người chật như nêm. Đám phú hào cầm trong tay cả trăm triệu tiền đánh cược nối tiếp tiến vào khu sòng bạc bốn tầng, gần như nhét kín toàn bộ không gian.

Ai cũng muốn trở thành Kohl tiên sinh kế tiếp.

Ngày thứ mười ba, Thành Chiêu tài sản 75 tỷ, Hòa Ngọc tài sản 62 tỷ.

Tài sản Thành Chiêu tăng thêm 10 tỷ, tài sản Hòa Ngọc tăng thêm 16 tỷ.

Màn đêm buông xuống, vô số phú hào phá sản trong sòng bạc, trong đó còn có một người từng nằm trong top năm bảng phú hào.

Nhưng chuyện này vẫn không khiến đám người giàu bỏ cuộc, ngược lại càng khiến bọn họ kích động hơn.

Một người từng vào top năm bảng phú hào phá sản, để lại hơn trăm tỷ tài chính trên bàn. Hòa Ngọc chỉ thắng hơn 10 tỷ , số còn lại bị các phú hào khác chia cắt, vị trí của kẻ kia rất nhanh đã bị thay thế.

Ngày đó, có người nhờ một lần thắng lớn mà trực tiếp vọt vào top mười bảng phú hào, đồng thời cũng có người bị đá văng khỏi top mười, chỉ có thể mang tiền tham gia trò chơi tiền tài, lao vào sòng bạc chém giết.

Đêm ngày thứ mười ba, người trong sòng bạc không có xu hướng giảm, ngược lại càng ngày càng đông.

Bọn họ vĩnh viễn sẽ không đi đếm xem có bao nhiêu người phá sản, bọn họ chỉ nhìn có bao nhiêu người thắng được tiền. Bọn họ không nghĩ bản thân có thể phá sản hay không, chỉ nghĩ mình có thể chia cắt bao nhiêu lợi ích.

Sau khi kết toán ngày thứ mười bốn, tài sản Thành Chiêu là 70 tỷ, tài sản Hòa Ngọc là 66 tỷ.

Con số đã gần ngang bằng.

【Làn đạn: "Trời ơi! Trước giờ tôi chưa từng biết, hóa ra đánh bạc kiếm tiền nhanh như vậy!"】

【Làn đạn: "Không đúng — không phải đánh bạc kiếm tiền, mà là chủ sòng bạc kiếm tiền, là người sau màn kiếm tiền, không phải con bạc kiếm tiền đâu, con bạc chỉ biết đốt tiền thôi!!"】

【Làn đạn: "Đáng sợ thật, Hòa Ngọc thật sự sắp đuổi kịp Thành Chiêu!!"】

【Làn đạn: "Không thể tin nổi, Hòa Ngọc vậy mà chỉ dựa vào đánh bạc, liền có thể đuổi theo Thành Chiêu — người đang kiếm tiền từ toàn bộ cư dân Kim Tiền Tinh......"】

Trên quảng trường trò chuyện của 《Đỉnh Lưu Tuyển Tú》, bầu không khí bị kéo căng đến cao trào —

【@Kiều, tuy rằng vô cùng tiếc nuối, Thành Chiêu có khả năng sẽ tử vong, nhưng tôi vẫn muốn hỏi, cậu chuẩn bị tiền xong chưa?】

Nhìn thấy tin nhắn, sắc mặt Kiều lập tức tối sầm lại, sau đó nhanh chóng trả lời —

【Thứ nhất, bây giờ vẫn còn chưa đuổi kịp. Thứ hai, Thành Chiêu là cao thủ nổi tiếng của Liên Bang, hơn nữa còn là dạng trí dũng song toàn, anh cảm thấy hắn sẽ cứ thế nhận thua sao? Tôi không tin. Kết cục vẫn chưa định, cứ chờ mà xem.】

Đúng vậy, kết cục vẫn chưa định.

Thành Chiêu nhìn vào hai con số tài sản. Bọn họ đều đã đứng ở vị trí rất cao trên bảng xếp hạng, chỉ chênh nhau 4 tỷ, giữa hai người chỉ cách một lớp. Ngày mai, tức là bước vào ngày thứ mười lăm trên Kim Tiền Tinh, Hòa Ngọc sẽ đuổi kịp hắn.

Thành Chiêu nhìn chằm chằm vào những con số rất lâu, đến tận khi sắc trời dần tối sầm.

Rồi hắn đột nhiên ngẩng đầu, tầm mắt nhìn về phía trước, như là đang đối diện với phòng livestream, cũng như đang nhìn về một đấu trường mà hắn và Hòa Ngọc cùng tồn tại nhưng chưa từng chính diện gặp nhau.

Thanh tuyến của hắn mang theo mị lực thành thục của đàn ông, trầm thấp mà gợi cảm —

"Cậu chưa bao giờ nhận thua, tôi cũng sẽ không. Đánh bạc, có nhanh bằng cướp bóc không?"

Khi nói, hắn vươn tay, cánh tay căng lên, cơ bắp cuồn cuộn. Hắn rút từ ba lô hệ thống ra vũ khí của mình — một cây roi dài.

Thành Chiêu tay cầm roi, lần lượt móc toàn bộ trang bị của mình ra, mặc lên người.

Động tác thong thả mà nghiêm túc, như một vị tướng quân sắp ra trận, ánh mắt sắc bén, hung hãn.

Trang bị xong, hắn đeo nhẫn ẩn thân lên, sau đó nhảy lên phi hành trang bị, biến mất trong màn đêm.

Người xem lập tức sôi trào —

"A a a, Thành Chiêu muốn bắt đầu cướp bóc sao?!"

"Đúng là một tên người sói."

"Quá độc, cũng quá quyết liệt, đánh bạc nhanh, hay là Thành Chiêu cướp bóc nhanh hơn?"

"Trời ơi! Cái đấu trường này ngày càng đáng xem!"

......

Hòa Ngọc biết Thành Chiêu bắt đầu cướp bóc, không phải vì làn đạn, mà vì thông cáo chung của toàn bộ phú hào trên Kim Tiền Tinh —

【Bao vây tiễu trừ Thành Chiêu.】

Đêm qua, hắn đã cướp bóc hai gia tộc phú hào, càng đáng sợ hơn là — hắn đều cướp thành công.

Hắn vòng qua từng tầng thủ vệ của phú hào, chống đỡ được sự công kích của đám bảo tiêu cấp SSS, phá vỡ đủ loại trang bị phòng ngự, cuối cùng cướp sạch tài sản của phú hào!

Các phú hào trên Kim Tiền Tinh đồng loạt ồn ào.

Dân thường vui sướng khi người gặp nạn, hoan hô nhảy nhót; còn đám phú hào thì lại sợ hãi Thành Chiêu sẽ chọn mình làm mục tiêu kế tiếp, vội vàng liên hợp đưa ra tuyên bố, bao vây tiễu trừ Thành Chiêu, giết chết hắn.

Hòa Ngọc hơi nhướng mày, nghe đám phú hào ở bàn bài mắng chửi Thành Chiêu, khóe môi cậu khẽ nhếch.

— Thành Chiêu, đúng là rất quyết liệt.

Sau khi kết toán ngày thứ mười lăm, tài sản Thành Chiêu là 120 tỷ, tài sản Hòa Ngọc là 90 tỷ.

Tài sản Thành Chiêu tăng 50 tỷ, tài sản Hòa Ngọc tăng 24 tỷ.

— Cướp bóc xem ra đúng là nhanh hơn đánh bạc.

Sau khi kết toán ngày thứ mười sáu, tài sản Thành Chiêu là 200 tỷ, tài sản Hòa Ngọc là 120 tỷ.

Thành Chiêu nhảy lên hạng hai, Kohl tiên sinh nguyên bản ở hạng ba lại bị dạt xuống hạng bốn, tức tối đến nổ phổi.

Tài sản Hòa Ngọc xếp hạng thứ năm, cách top ba vẫn còn một đoạn.

Cũng trong ngày hôm đó, Kohl tiên sinh tiếp tục ác chiến trong sòng bạc, giành lại hạng ba. Đồng thời, đủ loại tuyên truyền đẩy hắn lên thành "Thần Đổ".

Tài sản và danh tiếng cùng lúc tăng vọt, Kohl tiên sinh nhất thời phong cảnh vô hạn, lượng phú hào lưu lại sòng bạc càng lúc càng nhiều.

Thành Chiêu thì trở thành cái gai trong mắt tất cả phú hào.

Sau khi kết toán ngày thứ mười bảy, tài sản Thành Chiêu là 230 tỷ, tài sản Hòa Ngọc là 160 tỷ.

Bởi vì đám phú hào đồng loạt tăng cường thủ vệ, thu hoạch ngày đó của Thành Chiêu ít đi, chỉ tăng thêm 30 tỷ, còn bị "Thần Đổ Kohl" vượt mặt. Thành Chiêu rơi xuống hạng ba, Hòa Ngọc vẫn giữ hạng năm.

Trong phòng livestream của Thành Chiêu.

Từ ngày thứ mười bốn đến ngày thứ mười bảy, phòng livestream của Thành Chiêu chưa từng có một khắc yên tĩnh.

Như fans của hắn nói — Thành Chiêu cũng điên rồi.

Hòa Ngọc từ đầu tới giờ đã là một kẻ điên, bây giờ Thành Chiêu cùng cậu chém giết trên cùng một sân, Thành Chiêu cũng biến thành một gã điên.

Trên màn hình, toàn thân Thành Chiêu đầy máu, da tróc thịt bong, sắc mặt trắng bệch.

Hắn sẽ không chết, nhưng phú hào Kim Tiền Tinh không phải loại dễ giết. Sức chiến đấu của hắn chỉ ở cấp SS, nhưng đa số phú hào mà hắn cướp bóc bên người đều có bảo tiêu cấp SSS.

Trang bị phòng ngự của đám phú hào lại càng cường đại. Hắn phải chống đỡ toàn bộ công kích, tìm ra một khe hở trên phòng tuyến của bảo tiêu, tới gần phú hào, từng chút tháo rơi trang bị trên người đối phương, mới có thể bắt sống được họ.

Chỉ có bắt sống, mới có thể cướp bóc thành công.

Việc này tuyệt đối không dễ, thậm chí là cực kỳ khó khăn.

Cũng lúc này, khán giả mới biết, thì ra tuyển thủ dự thi không phải hoàn toàn không thể bị thương. Công kích của chính họ rơi lên người mình, cũng là hữu hiệu.

Họ sẽ không chết, nhưng vẫn sẽ bị thương.

Đám phú hào và bảo tiêu của bọn họ vô cùng hung tàn, thương thế trên người Thành Chiêu phần lớn là do hắn trong lúc điên cuồng chiến đấu, tự gây thương tổn lên bản thân. Thương tích nghiêm trọng đến mức da tróc thịt bong, trên người gần như không còn chỗ lành lặn.

Thêm vào đó, thời gian dài phát lực với cường độ cao khiến trạng thái của Thành Chiêu cực kỳ tệ.

Hắn ngửa đầu đổ một chai dược tề vào miệng, để thương thế trên người chậm rãi khép lại, đồng thời thay bộ trang bị mới cướp được lên người. Cướp thêm vài phú hào nữa, chồng trang bị lên liên tục, sức chiến đấu của hắn đã sắp xông lên cấp SSS.

Ban đầu, Thành Chiêu dự định chờ khi sức chiến đấu của mình xông lên đến SSS, mới bắt đầu xuống tay với phú hào top mười. Nhưng vừa nhìn qua tài sản của Hòa Ngọc, hắn lại cắn chặt răng.

"Thằng nhóc này... đúng là hung tàn." Thành Chiêu giơ tay lau vệt máu bên khóe miệng.

Sau đó, hắn nhảy lên phi hành trang bị, ánh mắt sắc như dao, bóng lưng kiên định biến mất tại chỗ.

-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --... 

Trong phòng livestream của Hòa Ngọc.

Có người bước tới gần Hòa Ngọc, hạ giọng: "Lợi Uy Tốn tiên sinh vừa gửi yêu cầu cứu viện, ông ta bị Thành Chiêu công kích, hy vọng có người có thể tới chi viện."

Hòa Ngọc nhướng mày: "Lợi Uy Tốn? Hạng mười bảng phú hào?"

Người kia gật đầu.

Hòa Ngọc khoát tay: "Biết rồi, không cần xen vào, cậu cứ tiếp tục thu thập tình báo đi."

"Vâng ——" người nọ vội vã rời khỏi.

Tiểu Thạch Đầu cau mày: "Hắn đã bắt đầu xuống tay với phú hào top mười rồi sao? Sao lại mạnh như vậy?"

Tiểu Thạch Đầu vẫn luôn đi theo Hòa Ngọc. Tuy không rõ vì sao Hòa Ngọc nhất định phải nghiền ép tài sản của Thành Chiêu, nhưng cậu ta hiểu rất rõ, mục tiêu mà Hòa Ngọc nhắm tới chính là Thành Chiêu, vì vậy cậu ta cực kỳ nắm vững tình hình tài sản của hắn.

Hòa Ngọc lắc đầu, nét mặt vẫn thanh lãnh, thần sắc vô cùng bình tĩnh: "Không phải hắn mạnh, mà là hắn không cần sống nữa."

Nếu không, với từng ấy sức chiến đấu, dựa vào đâu dám ra tay với phú hào top mười?

Tiểu Thạch Đầu vẫn không hiểu.

Cậu ta nhìn Hòa Ngọc: "Vậy bây giờ phải làm sao? Hắn đi cướp, chắc chắn tốc độ tích lũy tài phú sẽ cực kỳ nhanh. Cậu chỉ dựa vào đánh bạc, có thể đuổi kịp hắn không?"

Hòa Ngọc đột nhiên nghiêm túc nhìn Tiểu Thạch Đầu, khóe môi hơi cong, nở nụ cười như có như không: "Tiểu Thạch Đầu, cậu theo tôi lâu như vậy, để tôi hỏi cậu một câu: cậu cảm thấy đánh bạc kiếm tiền không nhanh bằng cướp bóc à?"

Tiểu Thạch Đầu nghĩ nghĩ, vẫn thành thật gật đầu: "Cướp bóc dĩ nhiên nhanh hơn, trực tiếp đoạt lấy tài sản của phú hào, trong ngắn hạn có thể tích lũy lượng tài sản cực lớn......"

Hòa Ngọc bật cười, giơ tay, đầu ngón tay nhè nhẹ gõ lên trán cậu ta. Ngay khoảnh khắc Tiểu Thạch Đầu còn đang ngây ra, cậu đã cười đứng dậy đi ra ngoài, chỉ để lại một câu —

"Cậu sai rồi."

"Bởi vì, có lúc đánh bạc chính là một hình thức cướp bóc khác."

Nói xong, Hòa Ngọc đi đến cửa phòng, quay sang Nam gia chủ dặn: "Thả tin tức ra ngoài, tối nay sòng bạc mở 'Chiến dịch Kim Tiền Tinh', Kohl tiên sinh sẽ khiêu chiến vị trí đệ nhất phú hào Kim Tiền Tinh!"

Kohl tiên sinh hiện tại là hạng hai, chỉ đứng sau đệ nhất phú hào. Đêm nay, hắn sẽ tấn công vị trí số một, tranh thủ để ngày mai bảng phú hào Kim Tiền Tinh đổi ngôi, Kohl đăng đỉnh.

Tin tức vừa được tung ra, đám phú hào vốn đang co đầu rút cổ trốn trong nhà vì sợ bị Thành Chiêu cướp bóc liền đồng loạt kéo nhau đến sòng bạc.

Ngay cả gia tộc của đệ nhất phú hào cũng cử người tới.

Đây là chuyện lớn, các phú hào khác sao có thể bỏ lỡ?

Đi!

Tối nay, tất cả đều tới sòng bạc!

Sau khi an bài xong mọi chuyện, Hòa Ngọc vừa ra tới hành lang, từ một căn phòng trên tầng bốn đột nhiên lao ra một gã đàn ông râu ria xồm xoàm, hắn nhào thẳng đến trước mặt Hòa Ngọc, lập tức bị bảo tiêu chặn lại.

Người đó gào lên: "Hòa thiếu! Hòa thiếu cho tôi thêm 100 nghìn lợi thế nữa đi, tôi nhất định có thể xoay người. Đến lúc đó tôi trả cậu gấp đôi, không, gấp mười lần!"

Hòa Ngọc lạnh lùng liếc hắn một cái. Đó là một gương mặt quen thuộc — Hằng Đoạn.

Đêm đầu tiên sòng bạc khai trương, Hòa Ngọc "tặng" cho Hằng Đoạn 5 tỷ, giúp sòng bạc đánh một trận quảng cáo vang dội.

Sau đó, Hòa Ngọc không còn để ý đến Hằng Đoạn nữa, nhưng kết cục của hắn, Hòa Ngọc từ lâu đã đoán được.

Cậu đẩy nhẹ gọng kính, nghiêng đầu: "Thì ra là Hằng Đoạn tiên sinh, anh không còn lợi thế sao?"

"Không còn nữa, chết tiệt, vừa rồi vận khí tôi không tốt, thế mà thua sạch. Hòa thiếu cho tôi 1 triệu lợi thế... không, 100 nghìn thôi cũng được." Thấy Hòa Ngọc chịu mở miệng, đôi mắt hắn lập tức sáng rực, cháy lên tia hy vọng.

Mắt Hằng Đoạn đỏ ngầu, có lẽ vì những ngày gần đây đều ở lì trong sòng bạc, sắc mặt đã tái nhợt, trước mắt tối sầm, ngay cả khi đi đường cũng loạng choạng.

Thế nhưng đôi mắt ấy lại sáng đến dọa người, chất chứa trong đó là tham luyến, điên cuồng, và hận ý.

Hòa Ngọc dùng tay phải gõ nhịp trên mu bàn tay trái, động tác lười biếng, giọng cậu nhạt nhẹ: "Muốn lợi thế thì được thôi, nhưng anh định dùng gì để thế chấp?"

Sòng bạc là như vậy, muốn lợi thế, hoặc lấy tiền đổi, hoặc phải dùng tài sản thế chấp.

Thế chấp?

Hằng Đoạn vốn đã phá sản, trên người còn cái gì để thế chấp?

Chiếc phi thuyền duy nhất đã bị đem thế chấp, bây giờ hắn hoàn toàn trắng tay, tay trắng đúng nghĩa.

Hằng Đoạn nghẹn giọng: "Hòa thiếu, cầu cậu cho tôi mượn, tôi......"

Hòa Ngọc bước lên, chuẩn bị đi lướt qua hắn.

Hằng Đoạn lập tức vươn tay, muốn ôm lấy chân Hòa Ngọc cầu xin, giọng vừa lấy lòng vừa run rẩy: "Hòa thiếu, Hòa thiếu, cậu cho tôi mượn 100 nghìn thôi, tôi thật sự có thể thắng tiền, cậu biết năng lực của tôi mà."

Hắn quỳ rạp trên đất, đôi tay già nua níu chặt lấy ống quần Hòa Ngọc.

Thân hình Hòa Ngọc khẽ nghiêng, tránh được động tác của hắn.

Sau đó, ngay trước khi Hằng Đoạn kịp phản ứng, cậu cúi người, giọng nói nhẹ bẫng: "Hằng Đoạn, tôi không thích sổ nợ, càng không thích cho người khác vay tiền. Cho nên, thua thì nhận mệnh đi."

Mi mắt Hòa Ngọc khẽ cong: "Đây là sòng bạc, dân cờ bạc vốn không có phần thắng. Nếu anh thật sự không thể sống tiếp, vậy thì dẫn người nhà tới làm công nhân cho các sản nghiệp dưới danh nghĩa tôi, coi như vẫn còn bát cơm ăn."

Dừng một lát, cậu lại bổ sung một câu: "Quý trọng mạng sống, rời xa cờ bạc."

Hằng Đoạn sững sờ, ngơ ngác nhìn gương mặt đẹp đến mức không giống người phàm trước mắt.

Khóe môi Hòa Ngọc như đang cười, mi mắt cong cong, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng. Gọng kính gọng mảnh vắt trên sống mũi, kéo dài khoảng cách xa cách, lãnh đạm. Vì khoảng cách quá gần, nốt ruồi lệ bên khóe mắt cậu càng trở nên rõ ràng.

Giống như tiên nhân, chẳng giống người thường.

Hằng Đoạn lẩm bẩm: "Tôi thua sạch rồi, cả chiếc phi thuyền duy nhất cũng đã thế chấp......"

Nghe vậy, Hòa Ngọc lại cười, nụ cười rực rỡ như sao, hai mắt như bầu trời đêm đầy tinh quang ôn hòa. Thanh tuyến của cậu trong trẻo, giọng nói lại rất dịu dàng: "Vậy thì thật đáng thương, nhưng —"

Cậu chậm rãi đứng thẳng dậy, thân hình thon dài kéo duỗi, nụ cười nơi khóe môi biến mất, ánh mắt một lần nữa trở nên lạnh nhạt, giọng nói phẳng lặng: "— dân cờ bạc sẽ không có kết cục tốt."

Nói xong, cậu nhấc chân, đi nhanh rời khỏi.

-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --... 

Hằng Đoạn ngây người tại chỗ, rất nhanh đã bị bảo tiêu kéo ra ngoài, ném thẳng ra trước cửa sòng bạc.

Dân cờ bạc thua sạch, kết cục đều giống nhau — không đủ tư cách tiếp tục ở lại sòng bạc.

Hằng Đoạn mơ hồ, đầu đau như muốn nứt.

Hắn ôm lấy đầu, hai tay siết chặt thành nắm đấm, liên tiếp gõ lên trán, lẩm bẩm: "Sao lại biến thành như thế này... sao lại biến thành như thế này......"

Hơn mười ngày trước, hắn phá sản, nhưng vẫn còn một chiếc phi thuyền, vẫn có thể chở họ rời khỏi Ngân Thành.

Mười mấy ngày nay, hắn lên xuống phập phồng trong sòng bạc, cứ nghĩ rằng bản thân có thể xoay người, trên đường từng nhiều lần đứng dậy, nhưng cuối cùng, hắn lại lần nữa trắng tay.

Ngay đến chiếc phi thuyền duy nhất kia cũng đã đem đi thế chấp, kết cục so với hơn mười ngày trước dường như còn thê lương hơn......

Vì sao lại thành ra như vậy?

Không ai bận tâm vì sao, cũng không ai chú ý đến một Hằng Đoạn phù dung sớm nở tối tàn. Ngay ngày hôm sau khi sòng bạc khai trương, hắn từng là cái tên nổi khắp Kim Tiền Tinh, một đêm kiếm 5 tỷ.

Nhưng bây giờ, đã có người chỉ trong một đêm kiếm được trăm tỷ, 5 tỷ xưa kia căn bản không đủ để nhắc đến.

Mọi ánh mắt đều dồn lên người phú hào thắng tiền, nhìn chằm chằm Kohl tiên sinh sắp sửa tấn công vị trí đệ nhất phú hào Kim Tiền Tinh, chẳng ai thèm liếc nhìn Hằng Đoạn thêm một lần.

Sòng bạc vẫn náo nhiệt như cũ, người đến người đi không dứt.

Đối với Thành Chiêu mà nói, đây là một đêm đẫm máu.

Không có một kẻ nào trong top mười bảng phú hào là nhân vật đơn giản. Bọn họ dường như đã điều tra hắn rất kỹ, thậm chí bày thiên la địa võng chuyên nhằm vào hắn.

Khi màn đêm buông xuống, vào lúc Thành Chiêu bắt đầu xuống tay với phú hào hạng chín, phần lớn công kích đều rơi trên người hắn. Hơn nữa, đối phương còn có một món trang bị bắt giữ cao cấp chuyên dụng, trực tiếp trói chặt hắn lại.

Giết không chết, thì giam giữ.

Phú hào hạng chín đứng trên ban công cao tầng, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt đầy sát ý, giọng nói lạnh như băng: "Nghiên cứu xem làm sao phá được phòng ngự của hắn, không cần giết, cứ từ từ lăng trì."

"Vâng!"

Thế là, Thành Chiêu bị bọn họ lặp đi lặp lại "nghiên cứu". Thương tổn không xuyên phá được phòng ngự của hắn, bọn họ liền dùng trang bị đặc thù quấy rối thần kinh, làm hắn phát điên, để hắn tự công kích lên mình, từng roi từng roi quất vào miệng vết thương.

Bị tra tấn đến ba giờ sáng, Thành Chiêu lợi dụng lúc bọn họ chủ quan buông lỏng, dùng món trang bị mới cướp được ban ngày từ tay phú hào hạng mười, rốt cuộc phá vây thành công!

Hắn không trốn, mang theo một thân trọng thương, liên tục thay đổi vị trí tiềm ẩn. Đến sáu giờ sáng, hắn bắt sống được phú hào hạng chín!

Cướp bóc thành công.

Sau khi kết toán ngày thứ mười tám, tài sản Thành Chiêu là 3300 trăm triệu, tài sản Hòa Ngọc là 270 tỷ.

Thành Chiêu không tiếc mạng sống, cướp bóc thành công, tăng tài sản lên thêm 100 tỷ.

Tại sòng bạc thành A, các phú hào lao vào trò chơi tiền tài, chém giết kịch liệt trên bàn bài. Kohl tấn công thất bại, đại bại toàn diện, 250 tỷ tài sản trong một đêm tan thành mây khói.

Phú hào hạng tư cũng tổn thất nghiêm trọng, trực tiếp rơi khỏi top mười.

Bảng xếp hạng phú hào Kim Tiền Tinh rung chuyển dữ dội, toàn bộ sắp xếp lại từ đầu.

Đệ nhất phú hào đêm qua chia phần tài sản của Kohl và phú hào hạng tư, vững vàng giữ vị trí số một. Thành Chiêu xếp hạng hai, phú hào hạng ba là một hắc mã vừa trồi lên từ sòng bạc đêm qua, trực tiếp chiếm vị trí thứ ba với thành tích một đêm kiếm hơn 200 tỷ.

Hòa Ngọc một đêm kiếm 110 tỷ, lấy tổng tài sản 270 tỷ, đứng ở vị trí thứ tư.

Toàn bộ top mười phú hào Kim Tiền Tinh, so với danh sách trước khi sòng bạc khai trương, tài sản tổng thể đều tăng mạnh. Ban đầu, chỉ cần chưa tới trăm tỷ là có thể chen vào top mười, nhưng kể từ khi sòng bạc xuất hiện, vô số phú hào phá sản, tài sản tập trung lại trong tay một nhóm.

Phú hào mới vào hạng mười, cũng đã có tài sản lên tới cả trăm tỷ.

Những kẻ khác đều đang điên cuồng nhào vào sòng bạc, còn những phú hào cá biệt kiên trì không chịu bước chân vào, xếp hạng của họ lại càng ngày càng tụt. Ai mà ngồi yên cho nổi?

Hàm lượng vàng của top mười tăng lên, phú hào càng ngày càng giàu, sòng bạc vẫn điên cuồng thống trị toàn cục.

Đây chính là Kim Tiền Tinh, một hành tinh đầy ác nhân, một thế giới tư bản điên cuồng si mê tiền tài.

Thành Chiêu nhìn con số tài sản, không nói một lời. Hắn mang theo đầy người thương tích và máu tươi, sắc mặt trắng bệch, trực tiếp lao đến mục tiêu tiếp theo.

Hắn vừa cướp bóc phú hào, vừa điên cuồng tăng cường chính mình, chồng thêm từng lớp trang bị, lại lao đến đối phó kẻ tiếp theo.

Sau khi kết toán ngày thứ mười chín, tài sản Thành Chiêu là 450 tỷ, tài sản Hòa Ngọc là 400 tỷ.

Thành Chiêu vọt lên hạng nhất bảng phú hào. Đệ nhất phú hào nguyên bản tuy tài sản vẫn tăng, nhưng bị đẩy xuống hạng hai. Hòa Ngọc lên hạng ba.

Thành Chiêu cắn răng, phun ra một ngụm máu tươi, chửi: "Chết tiệt, Hòa Ngọc, cậu giỏi lắm."

Mắng xong, hắn tiếp tục mặc thêm trang bị, vừa tìm những phú hào lạc đàn, vừa chuẩn bị cho vụ cướp kế tiếp.

Sau khi kết toán ngày thứ hai mươi, tài sản của Thành Chiêu đạt 800 tỷ. Kim Tiền Tinh một lần nữa ồn ào, nhưng khi họ nhìn sang Hòa Ngọc, lại thấy — tài sản: 800 tỷ!

Đêm qua, Thành Chiêu cướp bóc phú hào hạng tư, trong thiên la địa võng vẫn cướp thành công.

Đêm qua, tại sòng bạc thành A, phú hào hạng hai và hạng năm trên bảng phú hào Kim Tiền Tinh đồng thời phá sản.

Tài sản Thành Chiêu 800 tỷ, tài sản Hòa Ngọc 800 tỷ, toàn bộ top mười phú hào Kim Tiền Tinh vốn đang tăng vọt lập tức bị hai người chém đứt ở điểm cuối — cùng chia nhau vị trí số một.

Một bên là Thành Chiêu, kẻ cướp bóc phú hào Kim Tiền Tinh.

Một bên là Hòa Ngọc, người điên cuồng vớt tiền từ sòng bạc.

Hai người trong nháy mắt trở thành công địch của toàn bộ Kim Tiền Tinh, tất cả mọi người đều bắt đầu oán hận bọn họ.

Nhìn con số tài sản ngang bằng, Thành Chiêu cả người đầy thương tổn ngã ngồi trên mặt đất, hô hấp dồn dập. Hắn ngửa đầu đổ một chai dược tề vào miệng, miễng cưỡng khôi phục chút khí lực, sau đó liên hệ với Hòa Ngọc —

"Nói đi, cậu rốt cuộc muốn làm gì?"

-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro