
📖 Chương 181 : Trò chơi tiền tài (18)
Edit & Beta: Quất Tử An
-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --...
Ngày hôm đó, hàng loạt tin tức chấn động bùng nổ, khiến toàn bộ Kim Tiền Tinh trong khoảnh khắc bị khuấy lên từ hâm mộ, ghen tị đến xem náo nhiệt. Hầu như tất cả đều đang bàn luận về "sòng bạc A Thành".
Đó là nơi đủ sức khiến một người qua một đêm liền phất lên như diều gặp gió, cũng là nơi có thể thay đổi số phận, và đương nhiên, cũng là nơi từng khiến nhiều phú hào phá sản thê thảm.
Thành Chiêu nhìn tin tức, đột nhiên bật dậy khỏi ghế.
Một đêm... chục tỷ?!
Cái sòng bạc kia thế mà có thể gom được đến mức đó?
Tên của Hòa Ngọc vừa mới lọt vào bảng phú hào, nhưng Thành Chiêu đã lập tức căng thẳng. Hắn hít sâu một hơi để bản thân bình tĩnh hơn, ép mình suy nghĩ lý trí.
Sòng bạc ngay trong đêm khai trương đã có thể xoay vòng chục tỷ. Dù đêm qua Hòa Ngọc chỉ tăng thêm 1 tỷ tài sản, nhưng với đầu óc của cậu, số tiền còn lại hoàn toàn có khả năng rơi vào tay cậu.
Hòa Ngọc vừa bước chân đến Kim Tiền Tinh, nơi mà dân bản địa xem tiền quan trọng như sinh mạng, tất nhiên họ sẽ ùn ùn kéo vào sòng bạc, đưa dòng tiền chảy về phía túi của cậu.
Có thể sau này họ mới nhận ra điều bất thường.
Nhưng khi đó — Hòa Ngọc đã rời khỏi phó bản, rời khỏi Kim Tiền Tinh.
Mà khi Hòa Ngọc rời đi... Thành Chiêu sẽ chết.
Ý niệm ấy khiến sắc mặt hắn lập tức trở nên nặng nề. Hắn bước về phía cửa, vừa đi vừa suy nghĩ: có nên tung tin đồn? Có nên để mọi người nghi ngờ sòng bạc có vấn đề? Hay phối hợp với các phú hào khác, từ phương diện tiền tài mà "vây đánh" Hòa Ngọc?
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn gạt bỏ tất cả.
Hắn muốn đường đường chính chính đối đầu với Hòa Ngọc.
Giống như cậu không hề xen vào khóa học Sức chiến đấu tăng lên của hắn, thì hắn cũng sẽ không chủ động phá cản đường cậu.
Hai người họ đứng ở hai lối khác nhau, nỗ lực theo cách riêng của bản thân, rồi tự phân thắng bại.
Vừa đến cửa, Thành Chiêu nghe người hầu của mình đang trò chuyện:
"Lúc nào rảnh thì đi sòng bạc xem thử."
"Ha ha, biết đâu vận may tốt, thắng được mấy trăn nghìn?"
"Trên mạng có mấy giáo trình chỉ cách chơi đó."
"Tôi chỉ biết mấy kiểu đơn giản, mấy loại phức tạp chắc phải học dần."
Sắc mặt Thành Chiêu lập tức tối lại.
Ngay cả người hầu của hắn còn bị hấp dẫn.
Vậy thì người khác trong Kim Tiền Tinh còn thế nào nữa.
Hắn hít sâu một hơi:
"Làm việc tiếp đi. Trước ngày kia nhất định phải tung khóa học mới."
"Vâng——"
Hắn cũng tự mình xắn tay giúp đỡ. Giây phút này, trong lòng hắn như có một ngọn lửa cháy lên. Trước đó, Hòa Ngọc tiến triển bình lặng, hắn tuy vui nhưng ẩn ẩn lo âu.
Còn bây giờ, khi Hòa Ngọc đã bắt đầu tung sức, hắn cũng muốn tăng tốc.
Trong sợ hãi lại xen chút hưng phấn, một loại chiến ý từ sâu trong linh hồn trỗi dậy. Đó là cảm giác khi được đối đầu với cường giả.
Dù sức chiến đấu chỉ có 2, Hòa Ngọc vẫn là cường giả khiến người khác kiêng dè.
Thành Chiêu mong chờ lần đối đầu này —
và mong rằng bản thân có thể thắng một lần.
—
Sòng bạc A Thành bùng nổ đến mức phú hào cũng không nhịn nổi. Người không có thư mời vốn chê bai, cuối cùng vẫn leo lên xe chạy đến. Những phú hào có thư mời nhưng hôm qua không đi thì lập tức dặn người:
"Lấy thư mời ra. Đêm nay đi."
5,5 tỷ.
Con số khiến bất cứ ai cũng phải đỏ mắt.
Người Ngân Thành vẫn chưa quên cảnh Hằng Đoạn ngày hôm qua thất bại thê thảm, xám xịt rời đi. Hôm nay hắn lại lái xe xa hoa quay về, khí thế khiến cả thành phố đố kị đỏ mắt.
Câu chuyện của hắn lan khắp Kim Tiền Tinh.
Hôm qua hắn nghèo đến mức chỉ có thể ngủ ngoài đường.
Hôm nay, chỉ vì một tấm thư mời, hắn thắng 5,5 tỷ, đường hoàng trở lại bảng phú hào.
Vừa về, hắn lập tức lái xe đến cửa phú hào từng chế nhạo mình hôm trước, lớn tiếng gào:
"Khang Minh! Không phải cậu nói muốn bắt tôi đi dọn rác sao? Sao chưa ló mặt ra?!"
Cánh cửa kia đóng im lìm, không ai dám mở.
Giờ đây, tài sản Hằng Đoạn đã vượt xa Khang Minh.
Nếu hắn dám ló đầu ra, Hằng Đoạn dám ra tay thật.
Khang Minh trốn trong nhà, run lẩy bẩy.
Hằng Đoạn ở ngoài cười lạnh:
"Đợi tôi xử lý xong chuyện này, nhất định lấy mạng cậu!"
Hắn phóng xe đi, trong mắt toàn sát khí.
Kim Tiền Tinh không ai là người tốt.
Ai từng giẫm chân hắn khi hắn thất thế, hắn sẽ trả lại cả vốn lẫn lời khi trở mình.
Nhưng tiền vẫn chưa đủ.
Chỉ cần tối nay thắng thêm vài chục đến trăm triệu, ngày mai hắn sẽ "làm thịt" nhà Khang Minh.
Trong nhà, Khang Minh nghiến răng ken két, không biết là tức hay là sợ.
Con trai hắn hoảng loạn:
"Chúng ta phải làm sao bây giờ?!"
Khang Minh bật dậy:
"Đi sòng bạc! Đi ngay!"
Bọn họ gom tiền, lao đến sòng bạc, chuyện hôm qua cười nhạo sòng bạc?
Cứ xem như chưa từng tồn tại.
—
Ở tầng 4, trong một phòng nhỏ, Hòa Ngọc đứng bên cửa sổ nhìn xuống. Phía dưới người vào ra tấp nập, có kẻ tham lam, kẻ tuyệt vọng khóc lóc bị kéo ra, có người ăn mặc sang trọng nhưng cũng bị đuổi ra vì thua sạch.
Trong tay cậu là một lá bài poker, cậu xoay khẽ, ánh mắt bình tĩnh như nước.
Khách sạn xa hoa phía đối diện đã thuộc về sản nghiệp của cậu.
Ánh nắng chiếu lên gọng kính không viền, phản sáng nhẹ. Nhưng trong mắt cậu, không có vui buồn, như một pho tượng ngọc phật trầm tĩnh.
Tiểu Thạch Đầu đứng phía sau im lặng nhìn cùng cậu.
Hòa Ngọc nói, giọng lạnh nhạt:
"Thấy chưa? Đây là đánh bạc. Không ai thoát được may mắn nhất thời. Tất cả phồn vinh chỉ là giả tạo. Trân trọng sinh mạng, tránh xa đánh bạc."
Tiểu Thạch Đầu khựng lại rồi gật đầu.
Hòa Ngọc xoay người:
"Đi thôi. Còn phải tiếp khách tầng 4. Bảo người gửi thư mời."
"Tốt."
Tiếng đáp là của thư ký mới của cậu.
-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --...
Đêm khai trương đầu tiên:
Thành Chiêu: 300 trăm triệu
Hòa Ngọc: 1 tỷ
A Thành tưởng sẽ yên bình, nhưng đến đêm thứ hai thì tầng 4 náo nhiệt đến mức đáng sợ.
Ba phòng lớn mở cùng lúc, mười bàn cược xa hoa sáng choang. Người người chìm trong sự điên cuồng của tiền tài — nhảy giữa thiên đường và địa ngục.
Rồi bất ngờ xảy ra.
Nam gia phá sản.
Sau Kế Thư gia, đến lượt đại gia tộc tiếp theo ngã xuống.
Nam gia chủ không hề ngu.
Khi tài sản còn lại đúng 1 tỷ, hắn biết không thể động vào. Đó là toàn bộ căn cơ của gia tộc, là thứ ghi dưới danh nghĩa con trai hắn, là đường sống duy nhất.
Nhưng hắn không ngờ —
đứa con trai ngu ngốc của mình lại vụng trộm đặt cược tiếp...
Thua sạch 1 tỷ cuối cùng.
Nam gia chủ tức đến mức phun máu, tát con trai một cái trời giáng.
Nhưng trong tầng 4 sòng bạc, biến cố của Nam gia chẳng ai buồn nhìn.
Không ai quan tâm.
Bởi vì còn chuyện lớn hơn.
Một phú hào Kim Thành thua 8 tỷ .
Hằng Đoạn thua 3 tỷ, chỉ còn lại đúng 1 tỷ ban đầu.
Hắn càng thua càng loạn, càng không dừng được.
—
Đêm đó, Hòa Ngọc thắng 3 tỷ — nhưng vẫn chưa phải người thắng lớn nhất.
Kohl tiên sinh thắng 6 tỷ.
Một phú hào Tiền Thành thắng 5 tỷ
Một người giàu nhỏ vô danh thắng 7 tỷ , lập tức leo thẳng vào bảng phú hào
Thành tích của những người này khiến thắng lợi của Hòa Ngọc có vẻ "bình thường".
Ngoài 3 tỷ thắng trực tiếp, cộng thêm phần trích từ nhà cái, tổng thu nhập của cậu đạt 4 tỷ.
Tính đến cuối ngày:
Thành Chiêu: 3,1 tỷ
Hòa Ngọc: 5 tỷ
Chênh lệch vẫn xa, nhưng uy thế của Hòa Ngọc tăng mạnh.
Tin "tiểu phú thắng 7 tỷ, leo thẳng bảng phú hào" lan khắp Kim Tiền Tinh, kéo theo càng nhiều người lao vào sòng bạc như thiêu thân.
—
Blair gia chủ khi nghe tin Nam gia phá sản thì trợn tròn mắt:
"Cái gì?! Nam gia cũng phá sản?!"
Quản gia kích động:
"Đúng vậy! Tin tức lan khắp Kim Tiền Tinh rồi. Một đêm phất lên, một đêm phá sản, kích thích đến mức khiến người ta run cả người!"
Blair gia chủ quát lớn:
"Không được đi đánh bạc! Các người chỉ nhìn thấy người thắng, không thấy đám người khóc lóc bị kéo ra ngoài sao?!"
Quản gia im lặng — dù trong lòng vẫn rất muốn đi thử.
Blair gia chủ vỗ ngực, tự nhủ:
"Hòa Ngọc không tính là người A Thành. Nam gia với Thư gia đều phá sản rồi, A Thành chỉ còn tôi là phú hào. Ha ha ha— Tôi sẽ thăng chức từng bước, cuối cùng lũng đoạn cả thành phố này!"
Trong khi hắn đang đắc ý, ba đứa con trai lén lút trở về nhà, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch, lập tức tụ tập trong phòng tam thiếu gia... thì thầm mưu tính gì đó.
-.-. .... .. -.-. --- - .- .. .-- .- - - .--. .- -.. .--- ..- --.. .. --... --... --...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro