Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10

???: "Tuy không hiểu vì sao con nhỏ kia lại ngủ say đến như vậy nhưng nhờ chiêu dụ mồi này mà mình đã có thể bắt thêm 1 tên nữa hahaha giờ thì kéo tụi nó lên xe đem về cho đại ca thôi.".

Hắn ta bắt đầu vác từng người 1 lên trên xe.

Tại nhà của Nathan, Carlos đã xem gần hết 1 tập phim và gần hết 1 gói snack.

Carlos: "Huh? Gần hết rồi à? Sao cái ông kia đi lâu thế không biết?".

*Bục bục*

Carlos đi ra cửa sổ quan sát bên nhà Fenris vì cậu ấy đã được Nathan chỉ nhà của Fenris từ trước.

Carlos: "Hửm?".

1 chiếc xe ô tô đi ngang qua. Nó vừa đi ngang qua cây cột đèn cùng với vị trí soi sáng nhất của ánh trăng trong khu vực thì 1 thứ ánh sáng phát ra bên trong xe.

Carlos: "Cá-i!?".

Carlos nhận ra được đó là đồ vật của Nathan.

Carlos: "Chính là nó! Không sai vào đâu được, sợi dây chuyền hình mặt trời!".

Quay lại cách đây 15 năm về trước, khi Nathan vẫn còn là 1 học sinh cấp 1 và đang học lớp 2. Lúc này, bà ngoại của cậu ấy là Asemira đã tặng cho cậu ấy sợi dây chuyền có hình mặt trời vào dịp sinh nhật.

Nathan: "Huh? Bà ơi, cái thứ ở trên mặt dây chuyền là gì vậy ạ?"
Asemira: "Đó là mặt trời đó cháu."
Nathan: "Wow mặt trời là ông sao sáng hằng ngày vẫn luôn chiếu nắng cho cháu đúng không bà?"
Asemira: "Đúng rồi đó cháu. Bà tặng cho cháu sợi dây chuyền này, có hình mặt trời là để tượng trưng cho 1 tương lai sáng lạng. 1 tương lai mà cháu sẽ không phải cực khổ như ông bà mà có thể được ngồi văn phòng máy lạnh. Vị thần mặt trời sẽ luôn bảo hộ cho cháu yêu của bà. Bà chúc cháu luôn khoẻ mạnh và học giỏi nhé. Chúc mừng sinh nhật cháu trai!".

Ngày hôm ấy, bà đã khóc. Những giọt nước mắt đó chính là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Bà nhìn thấy được 1 tương lai tươi sáng của cháu trai mình. Thằng bé thông minh lanh lợi sẽ không sống cực khổ và bà rất vui và hạnh phúc về điều đó.

Cho đến tận bây giờ, dù đã 15 năm trôi qua rồi, bà của cậu ấy đã mất. Nhưng Nathan vẫn luôn đeo nó bên mình không rời. Cậu ta xem đó như là 1 món vật kỉ niệm vô giá và sẽ không bao giờ làm mất nó.

Carlos: "Haha, xem ra là thần mặt trời đang bảo hộ cậu thật rồi đó, Nathan!".

Carlos nhảy vụt xuống cửa sổ lao lên các bức tường và chạy đuổi theo chiếc xe.

Carlos: "Nếu cứ tiếp tục chạy như thế này thì mình sẽ không thể đuổi kịp được mất. À phải rồi!".

Carlos chợt nhớ lại khoảng vài tiếng trước.

Nathan: "Mía lúc đó cậu đúng ngầu luôn cơ. Dồn năng lượng vào tay rồi gọi tên chiêu thức ra sau đó cứu sống 2 đứa mình."
Carlos: "Ghê vậy sao?"
Nathan: "Yasuo chắc chắn là như vậy rồi. Cái thứ đó gọi là năng lượng, mạnh lên sẽ dùng thứ khác.".

Carlos đã hiểu được cách vận dụng sức mạnh ra sao.

Carlos: "Haha hiểu rồi, cảm ơn nhé!".

Carlos dồn năng lượng vào chân.

Carlos: "Nhảy lên thật cao nào!".

Carlos nhảy lên hướng về chiếc xe ô tô đó.

???: "Huh?".

Đột nhiên từ đâu có chiếc xe tải chạy ngang qua.

Carlos: "Huh!?".

*Rầm!*

Carlos bị tông văng ra xa.

???: "Phew tưởng bị bắt rồi chứ. Không ổn rồi, phải tăng tốc thôi.".

Hắn ta gia tăng tốc độ chạy của chiếc xe hơn nữa. Ngay lúc đi đến con hẻm cần quẹo thì Kaytlyn vô tình đi ngang qua đó.

???: "Huh!?"
Kaytlyn: "Hả!?".

Kaytlyn nhìn thấy mặt của hắn ta nhưng chiếc xe ở quá gần nên Kaytlyn sợ hãi che mắt lại bằng cánh tay trái.

*Rầm!*

Lại 1 lần nữa thứ âm thanh kì lạ kia phát ra và Kaytlyn vẫn không bị làm sao cả. Chiếc xe ấy đã bị hỏng 1 phần nhưng do 1 lực tác động nào đó nhưng may mắn đã giúp nó tẩu thoát nhanh hơn.

Kaytlyn: "Hở?".

Carlos dần dần đi tới. Trên người đầy vết thương.

Kaytlyn: "Trời, Carlos!? Cậu bị sao thế!?"
Carlos: "Không cần quan tâm, lo cho Nathan đi. Xe đó chở Nathan đó."
Kaytlyn: "Nathan bị bắt cóc!?"
Carlos: "Ừ...".

Carlos gục xuống.

Kaytlyn: "Hở!? Nè nè đừng có giỡn chứ Carlos!?".

*Lộc cộc*

Poer đi đến.

Poer: "Để tôi chữa lành cho. Cậu cứ việc đuổi theo chiếc xe kia đi."
Kaytlyn: "Sao trông ông chú che kín người vậy? Mà thôi tôi cám ơn!".

Kaytlyn nhanh chóng chạy theo chiếc xe.

Poer: "Haizz tch tch tch. Đúng là dân nghiệp dư.".

Kaytlyn đã bỏ lỡ chiếc xe quá xa.

Kaytlyn: "Mình phải làm sao đây!? Chạy bộ thì khác nào phí công sức!?".

Rio chạy ngang qua với chiếc xe máy.

Rio: "Hể?".

Rio đi lùi về.

Rio: "Cậu là bạn của Nathan sao? Tôi thấy 2 người hay đi chung."
Kaytlyn: "Phải."
Rio: "Sao trông cậu gấp thế?"
Kaytlyn: "Nathan đang bị bắt cóc!"
Rio: "Sao? Chúng ta nên đi đâu? Tôi chở cho."
Kaytlyn: "Mình còn nhớ biển số xe. Đi lên thêm tí nữa rồi rẽ trái giúp mình đi.".

Kaytlyn ngồi lên xe.

Rio: "Ok bám chắc nha.".

*Ùn ùn*

Rio phóng xe thật nhanh. Họ đã có 1 pha bứt tốc tiến sát lại gần chiếc xe ấy.

Rio: "Kia sao?"
Kaytlyn: "Phải!"
Rio: "Giờ chúng ta làm gì?"
Kaytlyn: "Hở? Carlos gọi?".

*Cụp*

Kaytlyn bắt máy.

Kaytlyn: "Mình đây."
Carlos: "Cậu đã đuổi theo kịp chưa?"
Kaytlyn: "Rồi."
Carlos: "Cậu đừng có hành động ngay mà đi theo chiếc xe ấy đến tận căn cứ của họ luôn đi. Tôi sẽ đến sau."
Kaytlyn: "Được."
Rio: "Sao rồi? Chúng ta phải làm gì bây giờ?"
Kaytlyn: "Rất đơn giản. Chúng ta sẽ bám theo đến căn cứ của bọn họ."
Rio: "Cá-i cậu đùa à?"
Kaytlyn: "Carlos sẽ đến hỗ trợ. Cậu ấy bảo là chắc chắn thành công nên chúng ta cứ làm theo đi. Mình nhất định phải cứu được cậu, Nathan.".

Carlos lên xe cùng với Poer.

Poer: "Đi thôi nào."
Carlos: "Cậu chờ tôi nhé Nathan.".

-Hết chap 10-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro