Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15. Hứng thú

-"Cậu Jungkook...."
Một bác sĩ nữ đang đứng đợi lấy xét nghiệm máu liền bị Jungkook gọi làm giật mình.

-"Nhìn gì nữa? Không thấy bệnh nhân đang cấp cứu đây à? Có tin tôi giết cả gia đình cô không?"
Nữ bác sĩ nghe anh nói đến đây sợ hãi run rẩy, cô nhanh chóng đưa Jimin vào phòng cấp cứu, để lại Jungkook ở ngoài ngồi đợi.

-"Jungkook, mày ngồi đây làm gì?"
Taehyung bước đến với gương mặt lạnh lùng, hắn ngồi xuống kế bên anh, đưa cho anh một tập bệnh án dày.

-"Bệnh tình của bố sao rồi?"
Jungkook nhận tập hồ sơ trên tay rồi nhìn người bên cạnh.

-"Nãy bị bọn đàn em của Sean đánh vào đầu nên mới vào đây."

-"Đàn em của Sean?"
Jungkook khó hiểu.

-"Mày là ngu thật hay giả ngu vậy? Sean-ông trùm ma tuý bên Barcelona, lần trước ta có gặp."
Sự tức giận của Taehyung được thể hiện rõ qua lời nói, nhưng gương mặt hắn vẫn vậy, vẫn lạnh lùng, và tàn ác.

-"Chơi đánh sau lưng sao? Thật khinh thường lão già đó."
Jungkook cười đểu một cái rồi đứng dậy.

-"Anh đi gặp ba không? Chắc phẫu thuật xong rồi."

-"Có việc gấp cần đi trước, chú đến thăm trước đi."
Taehyung nói xong thì cả hai cùng tách ra, mỗi người đi một hướng.

-"Alo, điều dưỡng Han, bệnh nhân Park Jimin đang ở phòng cấp cứu. Đến đưa cậu ấy về phòng bệnh đi."
Cô y tá sau khi khám cho Jimin xong thì liền gọi qua mic phòng cấp cứu. Nhận được lệnh, Sungjae liền ngay lập tức chạy xuống tầng hai để đón Jimin. Sao cậu lại ở tầng hai nhỉ? Lại còn trong phòng phẫu thuật nữa?

------------------------------------
*Phòng VIP-190*

-"Appa, người khoẻ hơn chưa?"
Jungkook sau khi cho đàn em lui hết đi liền đẩy cửa bước vào trong.

-"Là con sao? Jungkook?"
Ông Kim nghe thấy giọng con trai mình liền ngồi dậy, ôm lấy anh.

-"Bọn khốn Sean ấy, con sẽ trả thù."
Jungkook gằn giọng. Hai tay nắm chặt hình nắm đấm.

-"Bình tĩnh đi nào con trai. Ba đã sai người đi tìm bọn đàn em đấy rồi, rất nhanh chúng ta sẽ biết lý do tại sao ông ta làm vậy. Con không cần vội."
Ông Kim bình tĩnh lấy tách trà ngay bên cạnh uống.

-"Được rồi, vậy nghe theo ba, con có việc xin phép đi...."
Jungkook định rời đi thì liền bị ông Kim giữ tay lại.

-"Jungkook, giúp ta theo dõi Taehyung."

-"Ba có thể nhờ đàn em mà?"
Jungkook khó hiểu trước câu nói của ba mình.

-"Con và Taehyung là anh em nên quan sát sẽ dễ hơn."

-"Nhưng tại sao?"

-"Có rất nhiều chuyện cần bàn, sau này sẽ nói với con sau.Được rồi, có việc bận thì đi trước đi. Ta cũng cần nghỉ ngơi."
Ông Kim nói xong liền xua tay đuổi anh đi. Thấy vậy, Jungkook liền cúi chào lễ phép rồi rời xuống phòng cấp cứu.

-"Ya, bệnh nhân vừa nãy tôi đem xuống đây đang ở đâu?"
Jungkook đập cửa phòng trực bác sĩ rồi hét lớn.

-"Nói bé thôi cái thằng nhóc này, đây là bệnh viện đấy."
Jin đi từ đằng sau nhéo tai của Jungkook.

-"Aishh, em có phải trẻ con đâu hyung lại đùa kiểu đấy nhỉ? "
Jungkook nhăn mặt quay lại nhìn người anh của mình. Jungkook thề với chúa nếu đây không phải là bệnh viện và không phải vì đang có hơn chục ánh mắt đang nhìn mình thì anh đã chém cho Seokjin mấy nhát rồi.

-"Tìm ai?"

-"À nhóc vừa nãy em đem xuống phòng cấp cứu. Trên đầu bị băng bó rồi mặc áo bệnh nhân, tóc màu đen với đôi mắt một mí, đôi môi dày...."
Jungkook ậm ừ cố nghĩ ra thêm đặc điểm thì bị Jin chặn lại.

-"Miêu tả như chú thì khoa này có một đống."
Jin thản nhiên buông ra câu nói.

-"À, hyung..hình như trên bảng tên ở áo bệnh nhân có đề tên. Hum...Ji...Hoon?"

-"Jihoon? Tiếc cho em, chẳng có bệnh nhân nào tên Jihoon như em miêu tả cả."
Jin cười mỉm rồi bước đi.

-"À..hyung...Jimin. Là Jimin."
Jungkook hét lớn để nhận được sự chú ý từ Seokjin.

-"..."
Jin vẫn bước đi, mặc kệ câu nói của anh. Thực sự anh biết con người thật của Jungkook như thế nào, nếu để Jimin dính vào mấy vụ này, chắc chắn Yoongi sẽ không để yên, mà thiệt hại về con người cũng như tinh thần rất lớn. Tốt nhất là nên làm lơ câu hỏi của Jungkook đi cho xong.

-"Ya, mấy tên bác sĩ kia, bệnh nhân tên Jimin đang ở đâu hả?"
Jungkook sau khi bị Jin ngó lơ liền quay sang đá mạnh vào cửa phòng trực khiến các bác sĩ ở đấy một phen khiếp sợ. Ai cũng biết quyền lực và tính cách của Thiếu gia Kim gia như thế nào. Đụng đến hắn ta một là bị thương nặng, hai là chết một cách bi thương.

-"Ya..."
Jungkook chưa kịp nói hết câu thì đã bị Yoongi đánh mạnh vào vai khiến anh nhăn mặt quay lại nhìn.

-"Aish,đ** m*, mấy hyung hôm nay bị điên à?"
Jungkook tức giận liền rút trong mình khẩu súng thủ sẵn trong người, chĩa thẳng đầu y.

-"Ba mươi hai ánh mắt, mười ba camera đang nhìn chú, nếu không muốn vào tù thì bỏ súng xuống."
Yoongi giễu cợt. Nghe thấy vậy, Jungkook cũng bình tĩnh hơn mà cất súng vào trong người.

-"Em đang tra hỏi thôi mà? Doạ một tý cũng đâu sao."
Jungkook cười giễu cợt.

-"Bệnh viện không phải nơi để đùa nghịch."

-"Aigoo, từ bao giờ anh lại giống Jin hyung vậy chứ?"
Jungkook tặc lưỡi rồi đút hai tay vào túi quần.

-"Được rồi, đến công ty đi. Cổ phiếu đang giảm vì mấy tìe báo lá cải nói về chủ tịch Kim ."
Yoongi định kéo tay Jungkook đi thì bị anh giật lại.

-"Bình tĩnh đã, hyung."

-"Chuyện gì?"

-"Em cần tìm nhóc tên Jimin."

-"Tìm con nhà người ta làm gì?"
Yoongi nhăn mặt. Hàng động và biểu cảm của y tuy vẫn vậy nhưng nếu nhìn kỹ vào ánh mắt, người ta có thể thấy rõ sự căng thẳng cũng như lo âu tụt cùng của y.

-"Em thấy nhóc ấy giống một tù nhân của em nên...."

-"Người giống người là chuyện bình thường. Vậy nên cũng đừng nghi ngờ người ta quá, cũng đừng lôi kéo vào mấy cái vụ làm ăn của hai đứa."
Yoongi khắt khe lên tiếng.

-"Oh, vậy sao?"
Jungkook cười khoái lên như một tên khùng.

-"Sao vậy?"
Yoongi lo lắng hỏi. Y nghĩ rằng biểu cảm này của Jungkook chắc chắn như kiểu bị tuột mất món đồ chơi vô giá rồi. Dù có chuyện gì đi chăng nữa, nhất định bảo vệ Jimin.

-"Aigoo, tiếc thật. Nhưng mà gương mặt của em ấy đã bị em nhìn trúng mất rồi."

-"Em yêu một nhóc con sao?"
Yoongi giễu cợt.

-"Không hẳn. Em chỉ thích gương mặt ấy thôi."
Jungkook thản nhiên trả lời.

-"Em có thể nhờ người ta tạo ra hằng trăm gương mặt giống như vậy với những tù nhân của em mà?"

-"Ừ nhỉ. Biết đâu người giống người? Em cũng có một nhóc tù nhân mang gương mặt như vậy. Ông trời thật biết tạo ra sự trùng hợp mà."

Jungkook cười khoái lên, đúng vậy, anh cũng có một tù nhân như vậy. Chỉ cần dùng nó để thoả mãn thôi mà. Đâu cần phải phiền đến nhóc không quen biết kia. Một ý kiến thật thông minh.

-"Hyung, em về nhà trước."
Jungkook nói xong định chạy đi thì bị Yoongi giữ lại.

-"Đến công ty và làm việc đi. Chủ tịch đang ở đây."
Yoongi nhắc nhở.

-"Ừ nhỉ. Chán thật đấy."
Jungkook trả lời bằng giọng tiếc nuối.

-"Anh đi cùng em, Jungkook."
Yoongi chạy đến khoác vai Jungkook rồi cùng đi đến công ty.

--------------------------
5:00pm-Simstapas*

-"Thưa ông chủ, cậu ấy đến rồi."
Đàn em gọi vọng từ ngoài vào. Lão Sean ngồi bên trong liền đuổi hết mỹ nữ đi, cả căn phòng im ắng chỉ còn tiếng nước sôi của đồ ăn.

-"Xin chào, ta lại gặp nhau nữa rồi."
Người đàn ông kia lịch thiệp bắt tay rồi ngồi xuống.

-"Rất vui được gặp cậu, Taehyung."
Ông ta bắt tay rồi cười khoái lên.

---------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro