Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Những Ánh Mắt Tò Mò

Bản quyền © [The SoL] 2025. Mọi hình thức sao chép hoặc sử dụng mà không có sự cho phép của tác giả là vi phạm bản quyền.


Chương 3: Những Ánh Mắt Tò Mò


Dưới gốc cây cổ thụ trong công viên, ánh trăng nhạt xuyên qua tán lá, phủ lên không gian một lớp ánh sáng mờ ảo. Phú Nguyễn, Lan và Minh đắm mình trong khoảnh khắc thân mật, hơi thở hòa quyện cùng tiếng lá xào xạc trong gió. Một tuần kể từ lần gặp gỡ đầu tiên, họ đã tìm thấy sự kết nối vượt ngoài mong đợi, và đêm nay, mọi ranh giới dường như tan biến.


Lan nằm giữa, đôi mắt khép hờ, cơ thể đáp lại từng cử chỉ của hai người đàn ông. Cô thì thầm, giọng run lên vì cảm xúc:


"Thật tuyệt vời… đừng dừng lại…"


Minh, phía sau, tay giữ hông cô nhẹ nhàng, nhịp điệu chậm rãi nhưng đầy đam mê. Anh cúi xuống, thì thầm vào tai cô:


"Lan, em làm anh hạnh phúc…"


Phú, phía trước, hôn lên cổ cô, tay vuốt ve vai cô trong sự dịu dàng hòa lẫn kích thích. Anh khẽ nói, tập trung vào cảm xúc đang dâng trào:


"Hãy tiếp tục, Lan… ở bên nhau thế này…"


Họ chìm vào thế giới riêng, không nhận ra rằng cách đó không xa, hai bóng người vô tình đi ngang qua. Một người đàn ông trung niên, tay cầm điếu thuốc, và một cô gái trẻ dừng bước khi nghe tiếng thì thầm khe khẽ từ góc khuất. Họ đứng lại, ẩn sau bụi cây, ánh mắt tò mò quan sát khung cảnh mờ ảo dưới ánh trăng. Người đàn ông nhíu mày, khẽ lẩm bẩm:


"Họ đang làm gì vậy…? Thật táo bạo."


Cô gái bên cạnh im lặng, đôi mắt sáng lên vì hiếu kỳ, tay vô thức siết chặt điện thoại. Họ không lên tiếng, chỉ lặng lẽ nhìn, như thể bị cuốn vào một câu chuyện không thuộc về mình.


Trong khi đó, Lan, Minh và Phú vẫn tiếp tục, không hay biết ánh mắt lén lút phía xa. Lan rên khẽ, cơ thể cô rung lên trong sự thăng hoa, hòa nhịp cùng Phú và Minh. Tiếng thở gấp của cả ba hòa quyện, tạo thành một bản nhạc của đam mê và sự gắn kết. Minh giữ cô chặt hơn, giọng trầm ấm:


"Em thật tuyệt vời…"


Phú, tay vẫn vuốt ve cô, khẽ cười, ánh mắt đong đầy cảm xúc:


"Đêm nay là của chúng ta…"


Khoảnh khắc ấy, họ là một thể thống nhất, không gian công viên trở thành nơi lưu giữ sự tự do và tình yêu không giới hạn của họ. Hai người lạ kia, sau vài phút quan sát, lặng lẽ rời đi, mang theo bí mật mà bộ ba không hề hay biết. Đêm vẫn tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng gió và hơi ấm giữa họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro