Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19: Suy Tư Và Bối Rối


Bản quyền © [The SoL] 2025. Mọi hình thức sao chép hoặc sử dụng mà không có sự cho phép của tác giả là vi phạm bản quyền.

Chương 19: Suy Tư Và Bối Rối

Hạnh lặng lẽ bước ra khỏi bụi cây, tim vẫn đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô ôm giỏ củi chặt hơn, nhưng đầu óc chẳng còn nghĩ đến việc lấy củi nữa. Những hình ảnh vừa thấy – anh trai Phú và Lan trong khoảnh khắc thân mật – cứ hiện lên rõ mồn một. Cô bước nhanh về nhà, chân gần như vấp phải rễ cây, lòng rối loạn. Cơ thể cô vẫn còn cảm giác lạ – vùng kín ẩm ướt, khiến cô vừa xấu hổ vừa hoang mang.

Cô thì thầm với chính mình, giọng run run.
Hạnh: "Chuyện này là sao? Sao anh Phú và chị Lan lại làm vậy? Và sao mình lại thấy kỳ lạ thế này?"

Về đến nhà, Hạnh đặt giỏ củi xuống góc sân, rồi vội chạy vào phòng mình. Cô đóng cửa lại, ngồi phịch xuống giường, tay ôm đầu cố bình tĩnh. Nhưng những hình ảnh ấy không chịu rời đi – Phú và Lan gần nhau, tay họ đan chặt, tiếng rên khẽ của Lan, tất cả cứ lặp lại trong đầu cô. Cô thấy tò mò, thật sự rất tò mò, nhưng cũng sợ hãi và xấu hổ vì đã nhìn trộm chuyện không nên thấy.

Cô tự hỏi có nên kể cho ai không. Cô nghĩ đến mẹ, nhưng sợ mẹ mắng. Cô nghĩ đến anh Phú, nhưng mặt nóng bừng khi tưởng tượng phải đối diện anh. Cuối cùng, cô quyết định giữ bí mật này cho riêng mình. Dù vậy, nó vẫn bám lấy cô, làm cô không yên cả ngày.

Hạnh nằm xuống giường, mắt nhìn lên trần nhà gỗ. Tay cô vô thức chạm xuống vùng kín, cảm nhận sự ẩm ướt vẫn còn đó. Cô giật mình, rút tay lại, mặt đỏ lên.
Hạnh: Nghĩ thầm "Sao mình lại thế này? Đây là cảm giác gì vậy?"

Cô nằm im một lúc, rồi tò mò quá lớn khiến cô không kìm được. Cô thử chạm lại, nhẹ nhàng, như muốn hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Những hình ảnh của Phú và Lan hiện lên – cách họ gần nhau, tiếng rên của Lan, động tác của anh Phú – làm cô thấy nóng ran trong người. Cô không hiểu rõ, nhưng cơ thể cô phản ứng mạnh, một cảm giác vừa lạ vừa thích thú. Cô ngừng lại, thở gấp, đầu óc rối tung. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy thế này, như bước vào một thế giới mới mà cô chẳng biết gì.

Buổi tối, cả gia đình quây quần bên bếp lửa. Ông Hùng nướng cá, bà Mai chuẩn bị rau, còn Phú với Lan trò chuyện vui vẻ như mọi ngày. Hạnh ngồi gần mẹ, cố tỏ ra bình thường, nhưng ánh mắt cô cứ lén nhìn anh trai và Lan. Cô không dám nhìn lâu, sợ họ nhận ra điều gì đó. Tay cô siết chặt mép áo, lòng đầy suy nghĩ.

Bà Mai nhìn Hạnh, giọng lo lắng.
Bà Mai: "Hạnh, con sao vậy? Hôm nay con trầm tư quá."

Hạnh giật mình, vội đáp, giọng hơi run.
Hạnh: "Dạ, không có gì đâu mẹ. Con chỉ mệt thôi."

Bà Mai gật đầu, không hỏi thêm, quay sang trò chuyện với ông Hùng. Phú và Lan vẫn cười nói, không biết gì về bí mật Hạnh đang giữ. Phú kể về việc làm chuồng gà mới, Lan pha trò về lần cô suýt ngã xuống suối. Họ vui vẻ, nhưng Hạnh lại thấy khó chịu trong lòng. Cô cúi đầu, giả vờ ăn cá, nhưng tâm trí vẫn quay cuồng với những gì thấy chiều nay.

Hạnh cảm thấy mình khác đi. Cô không còn là cô gái chỉ biết hái rau, đốn củi nữa. Những hình ảnh ấy, cảm giác ấy, làm cô tò mò và sợ hãi cùng lúc. Cô xấu hổ vì đã nhìn trộm, nhưng cũng không kìm được muốn biết thêm. Cô tự hỏi chuyện này có bình thường không, có phải ai cũng có lúc như vậy không.

Khi cả nhà đi ngủ, Hạnh nằm trên giường, mắt mở to trong bóng tối. Cô không ngủ được, đầu óc vẫn rối. Cô biết mình đang giữ một bí mật lớn, và nó làm cô thay đổi. Cô không còn ngây thơ như trước, mà bắt đầu nghĩ về tình yêu, tình dục, về anh Phú và Lan theo cách khác. Bí mật này sẽ ở lại với cô, làm cô bối rối, nhưng cũng mở ra một phần mới trong lòng cô – một sự "biến chất" chậm rãi mà cô chưa hiểu hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro