Chương 10: Quyết Định Đau Đớn
Bản quyền © [The SoL] 2025. Mọi hình thức sao chép hoặc sử dụng mà không có sự cho phép của tác giả là vi phạm bản quyền.
Chương 10: Quyết Định Đau Đớn
Sau một ngày đầy căng thẳng, Phú trở về nhà vào buổi tối. Không khí trong gia đình vẫn nặng nề, nhưng có một sự thay đổi rõ rệt. Ông Hùng và bà Mai ngồi trong phòng khách, vẻ mặt quyết tâm. Hạnh, em gái Phú, đứng gần đó, gương mặt lộ rõ sự bối rối và khó chịu.
Phú: Bước vào nhà, cảm nhận được bầu không khí khác thường "Ba, mẹ, Hạnh, có chuyện gì vậy?"
Ông Hùng: Giọng nói trầm nhưng đầy quyết tâm "Phú, con ngồi xuống. Chúng ta cần nói chuyện."
Phú ngồi xuống, tim đập nhanh, lo lắng về những gì sắp nghe.
Bà Mai: Giọng nói nghẹn ngào, nhưng cố giữ bình tĩnh "Phú, chuyện của con đã làm gia đình ta bị tổn thương quá nhiều. Người ta không ngừng bàn tán, hàng xóm nhìn chúng ta với ánh mắt khác, và mẹ không thể chịu đựng thêm nữa."
Ông Hùng: "Chúng ta đã quyết định. Tôi đã bán căn nhà này. Số tiền đó đủ để chúng ta mua một mảnh đất ở một nơi hẻo lánh, xa thành phố, nơi không ai biết đến chúng ta. Chúng ta sẽ bắt đầu lại, sống tách biệt với xã hội, tránh xa truyền thông và những lời chỉ trích."
Phú: Sốc, giọng nói run rẩy "Ba, mẹ, con xin lỗi. Nhưng... bán nhà? Chuyển đi? Còn công việc của ba, trường học của Hạnh, cuộc sống của chúng ta đây?"
Hạnh: Phát cáu, không kiềm chế được "Anh còn hỏi nữa à? Chính anh đã làm mọi thứ rối tung lên! Ba mẹ phải hy sinh tất cả chỉ để tránh sự xấu hổ mà anh mang lại. Em ghét anh!"
Bà Mai: Nước mắt lăn dài "Phú, mẹ biết con không cố ý, nhưng chúng ta không còn lựa chọn. Ba mẹ không muốn sống trong ánh mắt khinh bỉ của người khác. Đây là cách duy nhất để bảo vệ gia đình."
Ông Hùng: "Chúng ta sẽ chuyển đi vào cuối tuần này. Phú, con có thể ở lại đây, hoặc đi theo chúng ta. Nhưng ba mẹ và Hạnh sẽ không ở lại nơi này thêm một ngày nào nữa."
Phú cảm thấy như trời đất sụp đổ. Anh không ngờ quyết định của mình lại đẩy gia đình vào tình thế này. Anh nhìn Hạnh, thấy sự tức giận và đau khổ trong mắt em gái, rồi nhìn ba mẹ, những người đã hy sinh tất cả để bảo vệ danh dự gia đình.
Phú: Giọng nói nghẹn ngào "Con xin lỗi, ba mẹ, Hạnh. Con không biết phải làm gì để sửa sai. Nhưng nếu ba mẹ quyết định vậy, con sẽ tôn trọng. Con chỉ mong ba mẹ và Hạnh được hạnh phúc."
Cuộc trò chuyện kết thúc trong sự im lặng nặng nề. Ông Hùng và bà Mai bắt đầu thu dọn đồ đạc, trong khi Hạnh bỏ lên phòng, không muốn nói chuyện thêm. Phú ngồi lại một mình, cảm giác tội lỗi và mất mát bao trùm lấy anh.
Đêm Đó
Đêm đó, Phú không ngủ được. Anh biết rằng mình đã gây ra một vết thương lớn cho gia đình, và dù có làm gì đi nữa, anh cũng không thể xóa bỏ được hậu quả. Quyết định chuyển đi của ba mẹ là một bước ngoặt đau đớn, nhưng cũng là cách họ chọn để bảo vệ những gì còn lại của gia đình.
Phú nhìn ra cửa sổ, ánh trăng chiếu rọi xuống sân nhà, nơi anh đã từng chơi đùa cùng Hạnh khi còn nhỏ. Anh nhớ lại những kỷ niệm ấm áp, những tiếng cười vang vọng trong ngôi nhà này. Giờ đây, tất cả chỉ còn là quá khứ.
Suy Nghĩ Của Phú
Phú tự hỏi liệu mình có nên đi theo gia đình hay không. Anh biết rằng nếu ở lại, anh sẽ phải đối mặt với sự cô đơn và những lời chỉ trích từ xã hội. Nhưng nếu đi theo, anh sẽ phải từ bỏ tất cả những gì anh đã xây dựng được ở thành phố này.
Anh nhắm mắt lại, cố gắng tìm kiếm sự bình yên trong tâm trí. Dù quyết định thế nào, Phú biết rằng cuộc sống của anh sẽ không bao giờ như cũ. Anh chỉ mong rằng, một ngày nào đó, gia đình anh sẽ có thể tha thứ cho những sai lầm của anh và tìm lại được hạnh phúc.
...
Phú ngồi lại một mình trong đêm khuya, suy nghĩ về tương lai. Anh biết rằng mình cần phải mạnh mẽ hơn, không chỉ vì bản thân mà còn vì những người thân yêu. Dù quyết định có khó khăn đến đâu, anh cũng sẽ phải đối mặt và chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro