Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32


"Bóng Dáng, chúng ta đi thôi." Tô Mặc ra cửa sau, Bóng Dáng chuẩn bị tiếp đón.

Lưu Thế Hiền vẻ mặt không phục, đối với Sở Tuệ Liên kêu to "Tuệ Liên, liền như vậy thả hai tặc nhân này đi a!"

"Thế Hiền, đừng nháo."

"Liên Hoa, ngươi đưa bọn họ hai người xuất lâu đi." Sở Tuệ Liên đối với Liên Hoabên người giao phó nói.

"Tuệ Liên, ngươi như thế nào lại có thể thả bọn họ!" Lưu Thế Hiền đáy lòng thật sự bất bình, đợi cho Tô Mặc ly khai xa, ngay tại trong đại sảnh ồn ào.

"Bọn họ không phải người chúng ta nên động vào  , tóm lại về sau, nếu ngươi tái kiến bọn họ, mặc kệ người kia muốn ngươi làm cái gì, ngươi đều phải nghe theo xem đó như là mệnh lệnh bắt buộc phải phục tùng!" Sở Tuệ Liên có chút bất đắc dĩ phân phó nói .

"Dựa vào cái gì!" Lưu Thế Hiền đối với Tô Mặc thành kiến đã muốn đâm sâu tận gốc rễ, đặc biệt ánh mắt chế nhạo kia của nàng, mỗi khi nhìn thấy hắn đều hận không thể bóp chết nàng.

"Ngươi chỉ việc nghe theo thôi! Còn lại đừng có hỏi nhiều nữa!" Sở Tuệ Liên khuôn mặt băng lãnh nói.

Chiêu này đối với Lưu Thế Hiền có sức ảnh hưởng rất lớn, hắn vừa thấy được sắc mặtSở Tuệ Liên, liền lập tức hạ giọng nói "Ta đã biết."

"Vậy đi!" Sở Tuệ Liên thầm thở dài một hơi, liền ly khai.

"Mặc, đi đâu vậy, sao trễ như vậy mới trở về." Vừa nghe tới cửa có động tĩnh, Cố Thục Ninh liền lập tức đứng dậy, đi cấp người tới mở cửa.

"Có chút việc cần xử lý, ngươi như thế nào còn chưa ngủ?  Không phải là chờ ta đấy chứ." Tô Mặc đêm nay tâm tình vô cùng tốt, thế nên giờ mới có hứng thú đùa giỡn Cố Thục Ninh.

"Ta... Ta..." Thấy Cố Thục Ninh nói năng lộn xộn , ta nửa ngày cũng chưa nói ra được chữ nào nữa. Tô Mặc chỉ cảm thấy Cố Thục Ninh thật sự là đơn thuần đáng yêu, nhìn ánh mắt Cố Thục Ninhcũng ôn nhu đi rất nhiều.

"Tốt lắm, không đùa với ngươi nữa." Tô Mặc buồn cười nói xong, nhìn bộ dáng Cố Thục Ninh quẫn bách, thật sự cũng không nên ẩn nhẫn . Đợi đến lúc thẹn quá thành giận cũng không hảo.

"Mặc, ngươi..." Cố Thục Ninh mặt đỏ lên, quay mặt qua chỗ khác, không hề để ý tới Tô Mặc .

Tô Mặc nhìn Cố Thục Ninh, muốn cười cũng phải cấp tốc dừng lại, nói "Thục Ninh, Thục Ninh, Ninh Nhi ~" Thấy Cố Thục Ninh không để ý tới chính mình, Tô Mặc đến sát bên người Cố Thục Ninh.

"Ngươi đừng như vậy, bị người khác nhìn trộm, có tốt gì đâu?" Cố Thục Ninh hờn dỗi trừng mắt nhìn Tô Mặc liếc mắt một cái, vội vàng đẩy Tô Mặc đang dính trên người nàng ra dính.

"Ta thích làm như vậy thì như thế nào? Bị người khác trông thấy thì có làm sao? Ngươi không phải là nương tử của tasao, ta đối với nương tử như vậy có gì không thể?" Tô Mặc thản nhiên nói, nhưng thân mình cũng không có làm điều gì quá phận trên người Cố Thục Ninh nữa.

Lời EDITOR: ừ nương tử của ta tự ta làm ai muốn nói gì nhào zô. Ta đây cho vài đấm là rớt hàm. Đồng ý với Mặc tỷ "ỦNG HỘ"

Cố Thục Ninh vừa nghe thấy Tô Mặc nói, nguyên bản khuôn mặt nhỏ nhắn liền hồng hồng lên, mà mặt nàng đỏ, trông chẳng khác gì trái cà chua.

Việc đùa giỡn thì bình thường, nhưng lại làm cho Tô Mặc có chút không muốn ly khai thân thể Cố Thục Ninh. Hôm nay nhưng thật ra có chút mệt mỏi, liền không để cho Cố Thục Ninh hầu hạ chính mình cởi ngoại bào. Trực tiếp đem ngoại bào cởi ra, ném tới giá áo, nằm trên giường liền ngủ.

Cố thục thấy Tô Mặc đã ngủ nhẹ nhàng nằm xuống, nghe được tiếng hít thở dần dần vững vàng, nàng tràn đầy ý thản nhiên cười, cũng cởi bỏ ngoại bào nằm xuống giường.

Ở Giang Nam mấy ngày nay, Tô Mặc cũng không nhàn rỗi, rất nhiều chuyện đều cần nàng đi để ý. Tô Mặc đột nhiên có chút hối hận khi quyết định đi Giang Nam, nàng làm sao là đi du ngoạn được, căn bản chính là đi chịu hành hạ . Thật vất vả tìm được một ngày rảnh rỗi, cùng Cố Thục Ninh và Tô Lâm Nhi, đến ngoại ô nấu cơm dã ngoại .

Tô Mặc kỹ thuật nấu nướng không tệ, mấy người ăn đều là khen không dứt miệng.

"Ca ca, kỹ thuật nướng này ngươi học ở đâu thế , Lâm nhi sao có nghĩ sao cũng không biết ngươi học được lúc nào?" Tô Lâm Nhi một bên vừa ăn chân gàtrên tay một bên dò hỏi.

"A? Ngạch, trước đây ở một trong một quyển sách nhìn thấy , hôm nay cũng là lần đầu tiên thử làm." Tô Mặc không nghĩ tới Tô Lâm Nhi sẽ hỏi cái này, xém chút đã nói lộ hết.

Cố Thục Ninh nhìn thấy ánh mắtTô Mặc né tránh , cũng không vạch trần nàng, bất quá nàng cũng rất ngạc nhiên tay nghề Tô Mặc rốt cuộc là cùng ai học . Dùng lửa nướng đồ, thế nhưng ăn lại ngon như vậy.

"Phải không?" Tô Lâm Nhi rõ ràng là không tin , lần đầu tiên làm, như thế nào thành thục như vậy.

"Đương nhiên rồi! Nè, xâu này cũng cho ngươi!" Tô Mặc vội vàng đưa xiên thịt nướng cho Tô Lâm Nhi, hoàn hảo ngăn chặn miệng Tô Lâm Nhi. 

Xem ra sau này nàng làm chuyện gì, vẫn là suy nghĩ kỹ trước mới tốt.

Tô Lâm Nhi tiếp nhận xâu thịt trong tay Tô Mặc,  vội vàng ăn, cũng không lại đi hỏi Tô Mặc nữa.

Tô Mặc thầm thở dài một hơi, lại quay qua tiếp tục nướng thịt.

"Lâm nhi."  Khi trở lại trong phủ, Tô Mặc một người vừa lúc định ra đến trong viện hít thở không khí một chút, liền thấy được người ngồi ở trong đình là Tô Lâm Nhi, vì thế lên tiếng gọi Tô Lâm Nhi tỉnh lại, nàng đang còn trầm mê ở trong suy nghĩ chính mình.

"Ca ca!"

"Ngươi như thế nào một mình ở đây, trời đã tối rồi, còn không mau về phòng nghỉ ngơi." Tô Mặc mấy ngày nay tới giờ, vẫn bề bộn nhiều việc, cơ hội nhìn thấy Tô Lâm Nhi cũng không nhiều. 

Nhưng đêm nay tinh tế nhìn thấy, mới phát hiện Tô Lâm Nhi gầy đi không ít, chỗ hai má cũng chẳng có tý thịt .

"Ta còn chưa mệt." Tô Lâm Nhi rầu rĩ nói xong. Nàng ngủ không được, nhắm mắt lại, trong đầu nàng đều là hình ảnh Tô Mặc.

"Ngươi a, cũng không biết hảo hảo chiếu cố chính mình, nhìn xem, mấy ngày nay lại gầy đi không ít." Tô Mặc đau lòng Tô Lâm Nhi, linh hồn ở chỗ sâu không tự giác đau lòng vì người nữ tử này. 

Mặc kệ có phải hay không bởi vì nguyên nhân từ kiếp trước, nàng đối với Tô Lâm Nhi tình cảm thật là có khác so với những người khác.

"Ca ca, ngươi mấy ngày nay cũng không đến xem Lâm nhi, Lâm nhi tự nhiên không có khẩu vị ăn cơm ." Tô Lâm Nhi cô đơn nói xong, cả người đều như là bị mây đen cấp bao phủ quanh đầu giống nhau.

"Lâm nhi của ta ngốc quá   , ca ca trong khoảng thời gian này thật là bận không có thời gian đến thăm muội, chờ thêm mấy ngày, thanh nhàn một chút, mỗi ngày ta đều đếnthăm ngươi. Chỉ sợ ngươi nha đầu kia, đến lúc đó làm phiền ca ca." Tô Mặc cười nói, tay xoa đầuTô Lâm Nhi.

Tô Lâm Nhi thuận thế tựa vào trong lòngTô Mặc , Tô Mặc nguyên bản muốn đẩy Tô Lâm Nhi ra, nghĩ tới Tô Lâm Nhi bộ dángthương tâm, vẫn là không có quyết tâm.

Ôm Tô Lâm Nhi, cũng không biết đến lúc nào nữ tử trong lòng đã ngủ. Tô Mặc bất đắc dĩ, chỉ phải ôm Tô Lâm Nhilên, về tới trong phòng của nàng. Buông Tô Lâm Nhi xuống, Tô Mặc liền muốn ly khai.

"Ca ca, không cần đi." Tô Lâm Nhi ở trong mộng nói lời vô nghĩa.

Tô Mặc âm thầm thở dài một hơi, do dự một lúc, vẫn là ở lại.

Cố Thục Ninh ghé vào trên bàn đợi Tô Mặc một đêm, đều không có đợi được. Mấy hôm trước Tô Mặc giờ này hẳn là phải về phòng ngủ rồi, hôm nay như thế nào đến nửa đêm gần sáng mà còn chưa nhìn thấy người đâu.

Cố Thục Ninh chua xót xoa xoa cánh tay mỏi nhừ, khẽ cắn môi dưới, muốn đi ra khỏi phòng tìm Tô Mặc. Đi được mấy bước, vẫn là trở về, nằm ở trên giường.

 Tô Mặc đối với nàng mà nói, rốt cuộc là người gì, là người yêu sao? Nhưng nàng một lòng đã sớm phó cho biểu ca. Là bằng hữu sao? Nếu là bằng hữu, nàng lại vì sao  để bụng như vậyđâu? Rối rắm hơn nửa đêm Cố Thục Ninh vẫn là không để ý ra một người.

Ở Giang Nam đợi gần một tháng thời gian sau, Tô Mặc liền có dự định trở về. Nếu không trở về, kinh thành chỉ sợ cũng muốn nghiêng trời lệch đất .
Tô Mặc cầm thư của Hà Hỉ, tà tà cười, có một số việc hơi sớm hơn so với trong dự đoán của nàng.

"Sở tiểu thư, tại hạ trong nhà có việc, trước hết trở về. Chuyện còn lại, liền phiền toái Sở tiểu thư xử lý ." Tô Mặc nhìn người trước mắt vẫn là vẻ mặt lãnh ý Sở Tuệ Liên nói.

"Các hạ yên tâm đó là trách nhiệm, ta nếu đáp ứng điều kiện của các hạ rồi, liền nhất định sẽ làm được !" Sở Tuệ Liên đạm mạc nói xong, vẻ mặt vẫn là không có nửa điểm thay đổi.

"Việc kia cứ như vậy đi, tại hạ đa tạ. Điều ta đã đáp ứng Sở tiểu thư , cũng nhất định sẽ làm được , hy vọng chúng ta hợp tác tốt!" Tô Mặc vươn tay, đối với Sở Tuệ Liên nói.

Sở Tuệ Liên không biết Tô Mặc vươn tay ra là có ý tứ gì, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên làm gì.

Tô Mặc kinh ngạc đứng ở tại chỗ, chờ Sở Tuệ Liên cùng nàng bắt tay, có thể thấy được đối phương không có nửa điểm hành động, cũng nghĩ đến là chính mình quá mức đường đột . 

Ngượng ngùng thu hồi tay chính mình, có chút lúng túng nói một tiếng tái kiến, liền lên xe ngựa ly khai.

Sở Tuệ Liên nhìn Tô Mặc ly khai xa, có chút nghi ngờ, Tô Mặc hành động này ở nàng nhìn đến thật sự có chút quỷ dị .

"Liên Hải, ngươi lập tức phái người đi thăm dò, tư liệu về đương kim Thánh Thượng , tra cho rõ xong giao cho ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: