Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19


Serena Hill không chỉ là ngôi sao nhạc rock đình đám ở A Quốc, mà còn nổi tiếng với vai trò nhà hoạt động tích cực vì môi trường và bình đẳng xã hội. Phương Duy từ lâu đã có thiện cảm đặc biệt với cô gái này. Quan điểm của Serena Hill không chỉ đúng đắn mà còn truyền cảm hứng mạnh mẽ, âm nhạc của Serena Hill thực sự tuyệt vời! Cô ấy là một ca sĩ sáng tạo và đầy tài năng.

Dù không phải kiểu fan cuồng theo dõi mọi tin tức, Phương Duy tự nhận mình là một "fan ngẫu nhiên" chính hiệu. Anh không quan tâm Serena Hill ngoài đời là người thế nào, nhưng lại thích thu thập mọi album của cô.

Khi nghe Tạ Thụy Nhã nói nàng sẽ quay MV cho Serena Hill, dù với tư cách là quản lý của Tạ Thụy Nhã hay người hâm mộ Serena Hill, Phương Duy đều cảm thấy vô cùng sốc!

Anh trố mắt nhìn Tạ Thụy Nhã, vài giây sau, anh xoa xoa thái dương, bất lực nói:

"Vậy rốt cuộc tôi tồn tại để làm gì?"

Tạ Thụy Nhã không nhịn được cười, giọng trêu chọc: "Anh có thể làm linh vật đáng yêu mà!"

Phương Duy thở dài: "Ngay cả linh vật tôi cũng không đạt chuẩn nữa rồi. Bây giờ mọi người thích mấy anh chàng 'tiểu thịt tươi' thôi. Tôi thì... tôi đã trở thành thịt khô mất rồi."

Tạ Thụy Nhã cười lớn, vỗ nhẹ lên vai anh: "Không đâu, anh mãi mãi là một bông hoa tươi trẻ! Lần này Serena mời em quay MV chỉ là tình cờ thôi. Là bạn thân, em không nỡ từ chối. Nhưng yên tâm, sự nghiệp của em và Tiểu Thất sau này vẫn cần anh chăm sóc nhiều lắm."

Những lời này khiến Phương Duy không khỏi cảm thấy an ủi, nhưng trước khi kịp phản ứng, nàng đã chuyển chủ đề, đẩy một tập kịch bản về phía anh.

"À, về "Văn phòng Tình yêu", nếu anh thấy ổn, chúng ta có thể bắt đầu chuẩn bị," nàng nói, đôi mắt ánh lên sự tự tin.

Phương Duy gật đầu. Dù trong lòng anh vẫn còn nhiều nghi vấn, nhưng với kinh nghiệm lâu năm trong ngành, anh nhận ra giá trị tiềm năng của kịch bản này.

"À, Tiểu Thất vẫn chưa có hộ chiếu," Tạ Thụy Nhã nói thêm, giọng nhẹ như không.

Phương Duy phẩy tay, điềm nhiên đáp: "Chuyện đó em cứ yên tâm, tôi sẽ lo liệu nhanh chóng, không để ảnh hưởng đến kế hoạch công việc của hai người đâu."

Với sự nhanh nhạy và chuyên nghiệp của Phương Duy, mọi việc được xử lý gọn gàng. Chẳng bao lâu, Tạ Thụy Nhã và Cố Kỳ đã ngồi trên chuyến bay đến A Quốc.

Mặc dù hiện tại "Tiên Diệt" chưa công chiếu, nhưng đoạn trailer đầy ấn tượng đã mang lại cho Tạ Thụy Nhã và Cố Kỳ những khởi đầu thuận lợi. Thêm vào đó, cách họ xử lý khéo léo các tin đồn cũng đẩy tên tuổi cả hai lên cao.

Ngay sau đó, "Mỹ Nhân Kế" chính thức được phát sóng trên Strawberry TV, một kênh có quan hệ mật thiết với New Entertainment. Strawberry TV vốn nổi tiếng nhờ các chương trình tạp kỹ hấp dẫn, hiện nay đã trở thành một trong những "ông lớn" của ngành giải trí, thu hút lượng khán giả khổng lồ. Trong bối cảnh đó, "Mỹ Nhân Kế" được phát sóng đã lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý.

Tuy nhiên, dù như vậy, danh tiếng của Tạ Thụy Nhã và Cố Kỳ vẫn chưa đủ lớn. Khi xuất hiện tại sân bay, họ không bị fan vây quanh xin chữ ký hay chụp ảnh. Ngay cả khi đã lên máy bay, các tiếp viên hàng không cũng không nhận ra họ.

Hiện tại, danh tiếng của hai người được gọi là "ảo", một hiện tượng bùng nổ trên mạng nhưng chưa thực sự phổ biến rộng rãi ngoài đời.

Ngồi trên máy bay, Cố Kỳ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, mặt đầy căng thẳng. Là người đến từ cổ đại, cô vẫn chưa quen với khái niệm máy bay. Trong suy nghĩ của cô, một khối sắt khổng lồ sao có thể bay lượn giữa trời!

Nếu bạn nói với cô ấy rằng máy bay là một phương tiện cực kỳ an toàn, dựa trên các nguyên lý khoa học như thủy động học và nguyên lý Bernoulli, cô chỉ mím môi, kiên định với nhận thức: "Khối sắt khổng lồ thế này, thả xuống nước chắc chắn sẽ chìm, sao có thể bay lượn được đây?"

Nếu bạn cố giải thích thêm rằng tàu biển khổng lồ cũng được làm bằng thép nhưng vẫn nổi trên mặt nước, thì Cố Kỳ sẽ càng thêm hoang mang. Với cô, sắt vẫn là sắt, nặng và chìm. Mọi lời giải thích khoa học hiện đại chỉ làm mọi chuyện thêm phức tạp.

Cảm xúc của Cố Kỳ vô cùng căng thẳng khi ngồi trên máy bay. Là người luôn tự tin đối mặt với hiểm nguy, nhưng lần này, cô hoàn toàn không kiểm soát được những suy nghĩ tiêu cực trong đầu mình, lúc nào cũng sợ rằng máy bay sẽ rơi giữa chừng. Nếu rơi từ độ cao này, dù có nội công hộ thể, liệu cô có sống sót không? Ý nghĩ ấy lặp đi lặp lại khiến tay chân cô lạnh buốt, sắc môi nhợt nhạt, rõ ràng là cô đang cực kỳ lo lắng.

Tạ Thụy Nhã ngay lập tức nhận ra điều bất thường. Nàng nhẹ nhàng yêu cầu tiếp viên mang chăn và sôcôla nóng đến. Khi mọi thứ đã được chuẩn bị, nàng không nói gì nhiều, chỉ lặng lẽ quấn tấm chăn ấm áp quanh người Cố Kỳ, sau đó đưa cốc sôcôla nóng vào tay cô. Giọng nàng dịu dàng:

"Nhấp từng ngụm nhỏ thôi, đừng vội."

Thấy cô vẫn run rẩy, ánh mắt đầy lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, Tạ Thụy Nhã khẽ mỉm cười, rồi nói:

"Không có gì phải sợ cả. Máy bay là phương tiện an toàn nhất, biết không? Còn nếu có chuyện gì xảy ra..." Nàng ngừng một chút, cúi xuống nhìn thẳng vào mắt Cố Kỳ: "Chúng ta sẽ đi cùng nhau. Làm bạn đồng hành trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng không tệ mà, đúng không?"

Câu nói kỳ lạ này khiến Cố Kỳ ngẩn người. Ban đầu cô không biết phải phản ứng thế nào, nhưng ánh mắt nghiêm túc đầy chắc chắn của Tạ Thụy Nhã lại khiến cô bất giác cảm thấy... an tâm hơn. Dường như, chỉ cần có Tạ Thụy Nhã ở đây, mọi chuyện sẽ ổn.

Tuy nhiên, cảm giác an toàn không kéo dài được bao lâu. Sau một hồi ổn định tâm trạng, Cố Kỳ bắt đầu có triệu chứng say máy bay. Khuôn mặt cô nhợt nhạt hơn, mồ hôi rịn ra trên trán, khiến Tạ Thụy Nhã càng thêm lo lắng.

Khoang hạng nhất yên tĩnh nhưng đầy đủ tiện nghi. Không chỉ Tạ Thụy Nhã và Cố Kỳ, mà cả Phương Duy và Phương Trân cũng ngồi ở đây. Ghế của họ được sắp xếp gần nhau. Thấy tình trạng của Cố Kỳ không ổn, Phương Trân có ý muốn đổi chỗ để tiện chăm sóc, nhưng Tạ Thụy Nhã chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng từ chối.

Dưới sự chăm sóc của Tạ Thụy Nhã, cuối cùng Cố Kỳ cũng ngủ thiếp đi. Suốt cả chuyến bay, cô chỉ ngủ chập chờn cho đến khi máy bay hạ cánh tại A Quốc.

Khi máy bay hạ cánh tại A Quốc, Cố Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm. Cả nhóm năm người cùng nhau lấy hành lý, chuẩn bị rời khỏi sân bay. Không khí ồn ào, dòng người hối hả, chẳng ai để ý điều gì bất thường.

Đột nhiên, ánh mắt Cố Kỳ trở nên sắc bén. Như phát hiện điều gì đó bất thường. Không chút do dự, cô ném chiếc túi du lịch của mình về phía trước. Chiếc túi không nặng, nhưng với lực tay chính xác của Cố Kỳ, nó bay thẳng vào đầu một người đàn ông cao lớn gần đó, khiến hắn ngã nhào xuống đất.

Không dừng lại, Cố Kỳ lao về phía trước, nhảy lên và tung một cú đá xoay vòng đầy uy lực chuẩn xác vào mặt một người đàn ông khác. Hắn không kịp phản ứng, chỉ phát ra một tiếng hét trước khi phun ra mấy chiếc răng sau cú đá.

Chỉ trong tích tắc, Cố Kỳ đã hạ gục cả hai tên. Một chân cô đè chặt lên mặt một trong hai kẻ đó, đôi mắt lạnh lùng quét qua xung quanh. Những người qua đường đứng sững lại, không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng bản năng khiến họ đưa tay ôm lấy quai hàm của mình, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp không gian.

Tạ Thụy Nhã, người đã quen với sự nhạy bén và kỹ năng của Cố Kỳ, không hề ngạc nhiên. Nếu Cố Kỳ ra tay, chắc chắn có lý do chính đáng. Nàng nhanh chóng chạy đến, không hề do dự lột áo khoác của hai gã đàn ông đang nằm bất động trên sàn.

Ngay lập tức, những vật thể bằng kim loại rơi xuống đất. Súng. Không chỉ có súng, mà một trong số họ còn buộc cả dãy bom quanh người.

Tạ Thụy Nhã tái mặt trong giây lát, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Nàng hét lớn bằng tiếng Anh:

"Hai tên này là khủng bố! Cảnh sát! Chúng tôi cần cảnh sát ngay lập tức!"

Cảnh tượng trở nên hỗn loạn. Những người đứng xung quanh nhanh chóng lùi lại, tiếng thét vang lên khắp nơi. Nhân viên an ninh sân bay vội vã lao đến, trong khi còi báo động vang lên inh ỏi.

Phương Duy thở phào nhẹ nhõm. Là khủng bố thì tốt. Anh tự trấn an. Nếu không phải, Cố Kỳ đã có thể bị bắt vì tội tấn công người vô cớ. Lúc này, Phương Duy mới nhận ra tay chân mình có chút run rẩy.

Nhìn lại tình huống vừa xảy ra, anh vẫn không khỏi bàng hoàng. Phản ứng của Cố Kỳ quá nhanh, nhanh đến mức anh còn chưa hiểu chuyện gì xãy ra, cô đã hạ gục hai tên kia rồi.

Phương Duy suýt chút nữa gục ngã vì căng thẳng.

Những người xung quanh lúc này mới hoàn toàn hiểu ra sự việc, liền vỗ tay không ngớt. Một vài người còn hô lên bằng tiếng Trung, giọng đầy phấn khích:

"Kungfu! Kungfu!"

Cố Kỳ đứng đó, hơi loạng choạng vì mệt mỏi. Hai tên khủng bố đã bị hạ gục hoàn toàn, nhưng cơn say máy bay kéo dài khiến cô cảm thấy đầu óc quay cuồng. Cô khẽ ngẩng lên, đôi mắt đầy tủi thân nhìn Tạ Thụy Nhã, giọng lí nhí:

"Đau đầu quá."

Cố Kỳ bình thường rất ít khi làm nũng, nhưng trong khoảnh khắc này, sự mệt mỏi và căng thẳng tích tụ khiến cô không thể giấu nổi cảm xúc. Đôi khi, chúng ta không khóc không phải vì mạnh mẽ, mà vì biết rằng không có ai quan tâm. Và đôi khi, chúng ta không làm nũng, không phải vì không biết cách, mà vì chưa tìm được người sẵn sàng nuông chiều mình.

Tình cảm có thể khiến con người yếu đuối, nhưng nó cũng khiến con người trở nên kiên cường hơn bao giờ hết.

Tạ Thụy Nhã không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Cố Kỳ, để cô tựa đầu vào vai mình. Ánh mắt nàng quét qua đám đông, và ngay lập tức có người nhường ghế. Mọi ánh mắt đều hướng về Cố Kỳ, không chỉ ngưỡng mộ mà còn biết ơn. Ai cũng hiểu rằng, nếu không có hành động kịp thời của cô, hậu quả đã không thể lường được.

Cố Kỳ nhắm mắt, đầu tựa vào lòng Tạ Thụy Nhã, khẽ cọ cọ như một chú mèo nhỏ. Một lát sau, cô lí nhí nói:

"Không hiểu sao, tự nhiên thấy đỡ đau đầu rồi."

Nếu không phải vì quá hiểu tính cách thành thật của Cố Kỳ, Tạ Thụy Nhã đã nghĩ rằng cô đang trêu chọc mình. Nàng khẽ cười, nói:

"Có lẽ chị là thuốc tiên của em chăng?"

Cố Kỳ nhẹ nhàng đáp lại, giọng nhỏ đến mức như chỉ có gió mới nghe thấy: "Có lẽ..."

Cảnh sát nhanh chóng có mặt, kiểm tra hiện trường và đưa hai tên khủng bố đi. Tất cả thủ tục pháp lý được giải quyết nhanh gọn. Khi mọi việc kết thúc, cả nhóm được tài xế đưa về khách sạn. Chiếc xe sang trọng đỗ sẵn ngoài cổng, tài xế lịch sự mở cửa, cung kính cúi chào. Anh ta không phải người lạ, chính xác hơn là người của Tạ Trình.

A Quốc vốn là căn cứ chính của Tạ gia, theo lời Tạ Trình, nếu em gái đã trở lại nơi này, anh không thể không chăm sóc chu đáo.

Tạ Thụy Nhã cũng không ngần ngại đón nhận sự chăm sóc của anh trai.

Tuy nhiên, mọi chuyện không chỉ dừng lại ở sân bay. Trong thời đại thông tin, những gì xảy ra đều có thể lan truyền với tốc độ ánh sáng. Ai đó ở sân bay đã quay lại cảnh Cố Kỳ hạ gục hai tên khủng bố chỉ trong vài giây và đăng tải lên mạng xã hội của A Quốc.

Chỉ trong vòng vài giờ, đoạn video này đã xuất hiện trên trang video lớn nhất nước, thu hút hàng triệu lượt xem. Người dùng mạng xã hội bị cuốn hút bởi tốc độ và sự chính xác trong hành động của Cố Kỳ. "Có phải đây là cảnh phim không?" Hàng trăm bình luận thắc mắc như vậy xuất hiện dưới video. Hành động của Cố Kỳ quá nhanh nhẹn, sắc bén, khiến người ta dễ nhầm lẫn với một cảnh quay điện ảnh.

Khi đoạn video này được chia sẻ trên Weibo trong nước, dư luận lập tức dậy sóng. Ban đầu, cư dân mạng vẫn còn mơ hồ, nghĩ rằng đây có thể là một màn PR được dàn dựng. Nhưng khi thông tin chi tiết từ sân bay được xác nhận bởi báo chí quốc tế, sự thật đã làm mọi người bùng nổ.

"Hóa ra không phải phim! Cô ấy thực sự là cao thủ Kungfu!"
"Trông cô ấy như đang quay Cẩm Y Vệ phiên bản hiện đại vậy!"
"Bây giờ tôi mới tin có nữ thần thực sự ngoài đời."

Tất nhiên, có một số người nghi ngờ, cho rằng đây là chiêu trò PR của Cố Kỳ hoặc đoàn phim. Nhưng ý kiến này ngay lập tức bị phản đối gay gắt. Thời nay, ai lại dám dùng khủng bố để làm chiêu trò PR chứ?

Cái tên "Nữ thần Kungfu" hay "Cố Nữ hiệp" nhanh chóng trở thành hiện tượng. Sau sự kiện tại sân bay, sức hút của Cố Kỳ tăng vọt, thu hút một lượng lớn người hâm mộ. Điều này, dù bất ngờ, nhưng hoàn toàn hợp lý.

Fan cuồng nhiệt lập tức mở chiến dịch truy tìm tài khoản Weibo của Cố Kỳ. Nhưng dù họ lục tung mọi ngóc ngách trên mạng, kết quả vẫn là con số không tròn trĩnh. Cuối cùng, không biết ai đó đã nảy ra ý tưởng... chạy thẳng vào phần bình luận trên Weibo của Tạ Thụy Nhã để tỏ tình với Cố Kỳ.

không ai là không biết! Trong giới giải trí, quan hệ giữa Tạ đại tiểu thư và Cố Nữ hiệp rất thân thiết.

Bình luận dưới bài viết của Tạ đại tiểu thư nhanh chóng trở thành một đấu trường hài hước:

"Tôi chỉ muốn mượn chỗ này để tỏ tình với nữ thần Kungfu, mong đại tiểu thư đừng giận!"

"Không biết mọi người đã xem tập mới nhất của "Mỹ Nhân Kế" chưa? Tôi thấy đại tiểu thư trông như nam chính, còn nữ hiệp chính là nữ chính vậy. Chemistry giữa họ đỉnh thật sự, xem mà không thấy gượng gạo chút nào!"

"Truyện tranh đồng nhân mới ra lò đây! Ngọt ngào dễ thương, mời mọi người vào thưởng thức và trêu ghẹo: [Liên kết đến phiên bản tiền kiếp và hậu kiếp của nữ hoàng và hộ vệ]."

Sự sáng tạo của cư dân mạng không dừng lại ở đó. Một vài người còn tranh luận nhiệt tình:

"Người vẽ tranh trên kia, ra đây ngay! Tôi đảm bảo sẽ không đánh cậu! Nói gì mà ngọt ngào dễ thương, rõ ràng phiên bản tiền kiếp rất bi thảm! Huhuhu, cứ nghĩ đến cảnh hộ vệ trung thành canh giữ mộ nữ hoàng hàng ngàn năm, từ đầu đến cuối chỉ yêu mỗi nữ hoàng, là tôi lại khóc cạn nước mắt rồi đây!"

"Đúng là đau lòng thật, nhưng nhan sắc của đại tiểu thư và nữ hiệp quả là tuyệt đỉnh!"

Ngoài những bình luận khen ngợi và sáng tạo, không ít người hâm mộ cũng bày tỏ sự lo lắng:

"Xem video, tôi thấy nữ hiệp có vẻ không khỏe. Có phải cô ấy bị cảm lạnh không? Bây giờ thế nào rồi? Có kịp đi khám bác sĩ chưa?"

Tạ Thụy Nhã vừa lướt qua điện thoại vừa xem loạt bình luận, không nhịn được mà thở dài:

"Cư dân mạng quả thật rất tài năng!". 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro