Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Ngàn cân treo sợi tóc

Asuna âm thầm kinh hãi, khói đen bay tới với tốc độ quá nhanh! Nàng không né được!

"Bùm!" Khói đen bao phủ người Asuna, nàng đau đớn mà rên lên một tiếng.

3 ảnh phân thân của Maki thừa cơ hội này, nhao nhao tấn công Asuna.

Asuna đầu choáng mắt hoa, tất cả nội tạng trong cơ thể đều đau đớn vô cùng, nàng phun ra một búng máu, cắn răng chạy đi.

Bọ cạp Zuka quơ quơ đuôi, cười lạnh âm trắc trắc nói: "Muốn chạy? Đừng có mơ!"

Dứt lời, tám cái chân khổng lồ của hắn di chuyển, Zuka lao tới chặn trước mặt Asuna.

Asuna đau đớn phun tiếp máu, tay ôm ngực, cơn đau làm thần trí nàng trở nên mơ hồ.

Zuka đắc ý nhìn Asuna, bên cạnh Maki cùng Kan âm trầm liếc nhau.

"Thế nào, độc của ta dễ chịu chứ?"

Độc tố lan tràn khắp người Asuna, nàng đau đến run rẩy ngã khuỵu xuống đất, cắn chặt hàm răng không cho tiếng kêu rên thoát ra, từ miệng nàng chảy ra máu càng ngày càng nhiều.

Kan qua kính mắt nhìn chằm Asuna, nắm chặt nắm tay, kiềm chế cơn kích động trong người.

Sharingan a! Với con mắt này, hắn sẽ lập được công trạng vô cùng to lớn!

Hắn cẩn thận hỏi Zuka:

"Ngài Zuka, xin ngài..."

Zuka rít lên một tiếng, hừ lạnh nói:

"Lắm chuyện!"

Asuna tai lùng bùng nghe bọn chúng đối thoại, run run từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra Truyền Âm Phù, dùng hết sức lực còn sót lại bóp nát nó!

Hiện tại, chỉ còn duy nhất cách này mà thôi!

Trong đầu thầm hét lên tiếng: "Thải Lân, cứu tôi!"

Zuka nhận ra hành động của Asuna, hắn rít gào:

"Ngăn ả lại!"

Kan cùng Maki lập tức lao lên, nhưng không kịp nữa, Asuna đã bóp nát Truyền Âm Phù.

Bọn chúng tức giận đấm bay Asuna, khiến nàng phun máu đau đến dường như ngất lịm đi. Nàng thầm cười khổ, xem ra vẫn không đủ mạnh rồi...

Đúng như lời Tsunade nói, nàng quá yếu.

"Khụ! Khụ!" Asuna ho liên tục, một tay ôm ngực một tay cố chống cho bản thân ngồi dậy.

Zuka gầm thét bằng giọng nói khàn khàn:

"Ả ta gọi người tới! Mau giết ả!"

Nói xong, hắn ngửa đầu lên trời há to miệng như bồn máu, vô số chakra tập trung trên miệng, quả cầu khí càng ngày càng lớn, Maki hai người biến sắc lùi về sau cách Asuna rất xa.

Kan hoảng sợ nhìn Zuka, hắn chấn động hỏi:

"Ngài Zuka?"

Maki bên cạnh lắc đầu, giữ chặt tay Kan, hắn thở dài:

"Con mắt Sharingan này, coi như ta chưa nhìn thấy."

"Nhưng..." Kan hậm hực không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi hô.

Bỗng một thanh kiếm từ phương xa bay tới, lao thẳng đến thân Zuka!

Zuka tức giận gầm lên, quả cầu chakra bùm một tiếng biến mất, đuôi to vung vẩy đối kháng với thanh kiếm.

Asuna nửa mở mắt, bên môi chậm rãi nở nụ cười, Thải Lân đến rồi...

Thải Lân từ phía xa dùng hết tốc độ của bản thân, hai cánh điên cuồng chuyển động, thấy thảm trạng của Asuna, nàng đỏ hốc mắt, trong lòng đau như cắt.

"Asuna!"

Thải Lân kêu lên, bay về phía Asuna. Ôm lấy nữ nhân cả người đầy máu tươi, Thải Lân khẽ nức nở, nhu đề cẩn thận lau đi vết máu tươi trên môi đối phương.

Thải Lân vô cùng hối hận, tại sao nàng lúc đó không kiên định một chút đi theo Asuna, nếu đi theo nàng, nàng ấy đã không bị thương như thế này!

Asuna ho khù khụ, mỉm cười an ủi:

"Tôi... Không... Sao... Khụ! Khụ!"

Thải Lân mắt đỏ như hồng ngọc ngấn nước, mím môi lắc đầu.

Zuka triền đấu với thanh kiếm, càng đấu trong lòng hắn càng khiếp sợ!

Thanh kiếm này, rốt cuộc là thứ gì?

Nguồn năng lượng bao quanh nó không phải chakra! Nhưng cũng mạnh không hề kém cạnh chút nào!

Hắn đường đường là cấp bán Kage, vậy mà không đánh lại một thanh kiếm!

Zuka gào lên, đánh bay thanh kiếm về phía Thải Lân.

Thải Lân đau lòng nhìn nữ nhân ngất đi trong ngực, môi sắc bắt đầu chuyển tím. Nàng lạnh lùng nhìn Zuka ba người, sát ý trong lòng vô pháp ngăn cản điên cuồng phun trào.

Trên mặt Thải Lân dần hiện lên một nụ cười lạnh và sát ý:

"Cút!"

Dứt lời, Thải Lân vung mạnh bàn tay mềm mại của nàng. Theo sự huy động này, Zuka kinh hãi phát hiện không gian xung quanh đều ngưng đọng lại. Mà thân thể hắn, như bị giam trong một cái lồng, không thể cử động.

Thải Lân bàn tay nhỏ nhắn dựng lên, hào quang bảy màu ngưng tụ trên lòng bàn tay, thanh trường kiếm bảy màu thon dài và sắc bén bay đến ngoan ngoãn nằm trên tay nàng.

Thải Lân tựa như là lên trời kiệt tác, cho dù là đôi mắt đẹp hàm sát, lại như cũ là có thêm một cỗ khó che giấu xinh đẹp mị lực.

Cảm nhận người trong ngực hơi thở ngày càng yếu ớt, nàng vung tay bắn thanh kiếm về Zuka, hừ lạnh nói:

"Coi như ngươi may mắn!"

Thanh kiếm bảy màu bay tới, Zuka bị kìm  hãm không thể động đậy, hắn trơ mắt nhìn thanh kiếm đâm thẳng vào đầu mình.

Mắt hắn trợn to, tầm mắt trở nên mơ hồ nhìn tấm lưng thon dài của Thải Lân giương cánh bay đi...

____













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro