Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 95: Quan hệ chuyển biến

Dù khi chuyên tâm vào cờ vây, Thương Thời Thiên thường lơ là những người xung quanh, nhưng ở khía cạnh mang lại giá trị tinh thần, cô là một người yêu đủ tiêu chuẩn.

Giống như hiện tại.

Đây là những lời cô nói ra từ tận đáy lòng, không hề có chút cố tình hay giả tạo.

Cô thật lòng tin rằng Vệ Dĩ Hàm là người may mắn chứ không phải đang cố gắng dỗ dành hay an ủi đối phương.

Vì vậy, với Thương Thời Thiên mà nói, đây chỉ là chuyện bình thường, không đáng để ghi nhớ.

Cô thậm chí có thể sẽ nhanh chóng quên mất rằng mình từng mang đến hơi ấm cho ai đó —

Với nhiều người, họ không thể chấp nhận một người yêu có "não cờ vây".

Bởi họ cần sự quan tâm, chăm sóc và hiện diện nhiều hơn từ người yêu — đó cũng là một dạng giá trị tinh thần.

Nhưng Vệ Dĩ Hàm cũng là kiểu người khi làm việc sẽ dốc toàn tâm toàn lực, nên cô không kỳ vọng Thương Thời Thiên sẽ suốt ngày xoay quanh mình.

Trong suốt một năm họ còn là vợ vợ, cách họ ở bên nhau có vẻ xa cách, lạ lẫm.

Nhưng thực ra cả hai đều rất hài lòng với cách sống ấy.

Việc hiện tại họ quấn quýt không có nghĩa là phải phủ nhận kiểu chung sống trước đây.

...

Vệ Dĩ Hàm cũng mỉm cười nhẹ.

Tuy không nói gì nhưng bàn tay đang nắm lấy tay Thương Thời Thiên lại siết chặt thêm một chút.

Đột nhiên, dưới màn đêm mờ tối, một tia sáng trắng lóe lên với tốc độ cực nhanh.

Nhanh đến mức như ảo giác, nhưng với những người nhạy cảm với máy ảnh thì biết đó là ánh đèn flash.

Cả hai quay đầu nhìn lại, phát hiện bên ngoài hàng rào sắt, trong khu vực danh lam thắng cảnh có một người đàn ông đang hoảng hốt quay lưng lại, cúi đầu nghịch điện thoại.

Chốc lát sau, hắn còn giả vờ vô tình liếc sang phía họ một cái.

Bị bắt gặp ánh mắt cả hai đang nhìn chằm chằm mình, hắn vội vàng bỏ chạy.

Vệ Dĩ Hàm ra hiệu cho vệ sĩ đuổi theo.

Thương Thời Thiên thấy ngay cả đi dạo trong nhà cũng không có chút riêng tư nào, liền cùng Vệ Dĩ Hàm quay về biệt thự.

Việc hai vệ sĩ chạy băng qua cổng nhỏ cạnh bảo tàng nhanh chóng được Thương Dữ Phượng phát hiện.

Bà thấy cả hai quay lại, liền hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Thương Thời Thiên hơi ngượng ngùng đáp: "Chắc là tụi con bị chụp lén."

Thương Dữ Phượng vừa định bảo an ninh đi kiểm tra thì phía khu danh lam thắng cảnh cũng gọi đến hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Dù sao thì, buổi tối mà có hai người phụ nữ nhanh nhẹn như báo săn xông ra khống chế một gã đàn ông, dù từ góc độ nào cũng là một sự kiện rất giật gân, thu hút ánh nhìn.

Vệ sĩ đã trình thẻ thân phận, rồi giải thích lý do.

Phía khu du lịch biết có liên quan đến Thương gia nên quản lý phòng hậu cần và bảo vệ đích thân gọi điện cho Thương Dữ Phượng để nắm tình hình.

Hiện tại, vệ sĩ và người đàn ông kia đang ở trong phòng bảo vệ của khu du lịch.

Sau khi Thương Dữ Phượng trình bày sự việc, khu du lịch lập tức báo cảnh sát.

Chẳng bao lâu sau, ảnh và video mà người đàn ông kia chụp lén, cùng nội dung các đoạn trò chuyện cũng được gửi đến tay Thương Dữ Phượng.

Từ nội dung hắn trò chuyện với bạn bè, phát hiện hắn không phải cố tình theo dõi để chụp hình Vệ Dĩ Hàm hay Thương Thời Thiên.

Chẳng qua hắn biết phía bên kia khu danh thắng là trang viên của Thương gia.

Lúc xuống núi, nhìn thấy bên trong có người, hắn liền đoán đó là người Thương gia.

Thế là, giống như người thường gặp được minh tinh, vì muốn khoe khoang, hắn quay video, chụp ảnh rồi gửi vào nhóm trò chuyện.

Nhưng có người chê ảnh chụp qua app WeChat không đủ rõ, nên hắn phải dùng camera gốc của điện thoại chụp lại và quên không tắt đèn flash, nên bị Thương Thời Thiên và Vệ Dĩ Hàm phát hiện.

Dù ảnh và video trong máy hắn đã bị xóa, nhưng những gì đã gửi đi thì không thể thu hồi, vẫn bị truyền ra ngoài.

Vệ Dĩ Hàm khá nổi tiếng.

Dù ảnh và video được đăng lên nhóm bị chê mờ, vẫn có người nhận ra cô.

Hôm sau, nhóm hào môn ăn dưa Đông Thành lập tức bùng nổ.

[Không phải chứ, Vệ Dĩ Hàm xuất hiện ở trang viên Thương gia...? Tôi thật sự không tin nổi!]

[Chắc là deepfake AI chứ gì?]

[Không phải là Tập đoàn Phượng Hoàng đâu, là Thương gia có trăm mẫu đất ở Điền Sơn kìa?]

[Tin vịt Onion News xâm lược Đông Thành rồi à?]

[Mấy người dám tung tin thế này, không sợ Thương gia kiện sao?]

[Chỉ mình tôi cảm thấy mấy bộ lễ phục họ mặc đều rất đắt tiền sao?]

[Người bên cạnh Vệ Dĩ Hàm là ai thế? Sao nhìn hơi giống...]

Thậm chí còn có người không sợ chết dám tag thẳng Thương Tiểu Ngũ – người đang "nằm vùng" trong nhóm.

[Tối qua Thương gia chẳng phải tổ chức tiệc gia đình sao? Vệ Dĩ Hàm sao lại xuất hiện ở tiệc của Thương gia vậy! Không định ra mặt đính chính à?]

Lúc này mọi người mới nhớ ra trong nhóm có người của Thương gia – chính là tâm điểm của câu chuyện, lập tức đánh trống lảng, cố gắng dùng tin nhắn mới để đẩy đoạn hội thoại đi.

Thương Tiểu Ngũ lúc đó đang lười biếng nằm trong chăn, nhìn thấy nhiều nhóm lớn nhỏ đều đang spam tin nhắn.

Thấy bị tag, cô liếc mắt xem ai to gan như vậy —

Ồ, thì ra là tên ngốc Lê Kiêu.

Thấy Thương Tiểu Ngũ không trả lời, Lê Kiêu gọi điện trực tiếp qua.

"Cậu dậy chưa? Tin đồn thế kỷ sắp nổ rồi, cậu biết không?"

Thương Tiểu Ngũ đáp: "Đó không phải tin đồn."

Lê Kiêu vốn định nói gì đó, nhưng bị câu này của cô làm nghẹn họng.

Rõ ràng không có gì nghiêm trọng, vậy mà cổ họng cô ta như bị cái bánh bao chặn lại, mắc nghẹn ở giữa, suýt thì nghẹt thở.

Một lúc sau cô ta mới hỏi: "Cậu nói là, Vệ Dĩ Hàm thực sự đã xuất hiện trong bữa tiệc gia đình nhà cậu tối qua?"

Thương Tiểu Ngũ nhớ lại lời bà nội từng nói, rồi trả lời: "Ừm đó."

Bà nội từng nói, nếu đã muốn báo ân thì chắc chắn không thể đơn giản là tặng vài món quà hay ít tiền là xong.

Tối qua bà còn bảo không cần cố gắng che giấu chuyện này.

Giờ thì tin tức đã lan ra, ai cũng biết quan hệ giữa Vệ Dĩ Hàm và Thương gia đã có chuyển biến tích cực.

Chuyện này đối với Vệ Dĩ Hàm mà nói, lợi nhiều hơn hại —

Vị trí người thừa kế Vệ gia vốn chưa thật sự vững chắc, giờ có thể ngồi vững hơn một chút.

Người ngoài hợp tác với cô cũng có thể yên tâm hơn, không cần sợ bị Thương gia gây khó dễ.

Dù suốt 8 năm qua, Thương gia chưa từng trực tiếp chèn ép hay công khai đối đầu với Vệ Dĩ Hàm, nhưng ai cũng biết quan hệ giữa hai bên có khoảng cách, có vết nứt.

Một số người tự cho là thông minh, cho rằng hợp tác với Vệ Dĩ Hàm sẽ khiến Thương gia không hài lòng.

Vì muốn tránh rắc rối, họ chọn né tránh hợp tác với cô.

Điều này khiến Vệ Dĩ Hàm bỏ lỡ không ít cơ hội.

Giờ đây, những lo ngại đó không còn nữa.

Mà chuyện này cũng không gây tổn hại gì đến lợi ích của giới hào môn Đông Thành, nên mọi người đều mang tâm lý hóng chuyện mà bàn tán.

Nhưng... không phải ai cũng vui vẻ khi thấy Thương gia và Vệ Dĩ Hàm làm lành lại với nhau.

*

Vệ Ung Khôn là người đầu tiên gọi cho Vệ Dĩ Hàm.

Ông vừa bất ngờ vừa vui mừng: "Thương gia mời con đến dự tiệc gia đình, nghĩa là họ đã công nhận con là người nhà! Trước và sau buổi tiệc có chuyện gì xảy ra? Con làm sao để hóa giải hiềm khích với họ vậy?"

Vệ Dĩ Hàm nói: "Đây là chuyện riêng của con, con không có nghĩa vụ phải báo cáo với ba."

Câu nói này thật khiến người ta cụt hứng.

Dù không vui nhưng Vệ Ung Khôn đã quen với thái độ đó của cô.

Huống hồ, nếu thật sự có thể làm lành với Thương gia thì đúng là tin mừng.

Nghĩ vậy, ông ta cũng không nổi cáu, chuyển sang hỏi về người đi dạo cùng cô là ai.

Cô gái mặc lễ phục màu xanh lúc ấy đi phía trong, dù là ảnh hay video thì đều rất khó thấy rõ.

Chỉ có một, hai giây lướt qua ống kính, lộ ra một bên mặt nghiêng.

Chỉ nhìn nghiêng thì không thể xác định là Thương Thời Hành hay Thương Tiểu Ngũ.

Vệ Dĩ Hàm không trả lời, lấy lý do có việc cần xử lý để cúp điện thoại vô nghĩa đó.

Sau khi tắt âm điện thoại, cô đưa máy cho Chử Phi đang đi phía sau.

Thương Thời Thiên không hỏi thêm gì, chỉ nắm tay cô lại, tiếp tục kể về thời tiểu học của mình.

— Hôm nay là thứ Bảy.

Sau bữa tiệc tối qua, Vệ Dĩ Hàm đã được Thương Thời Thiên tìm cớ giữ lại qua đêm.

Tất nhiên, người Thương gia sẽ không để cô ngang nhiên ở lại phòng Thương Thời Thiên, mà sắp xếp cô ở phòng khách.

Thương Thời Thiên không lén lút chạy qua tìm cô, nhưng lấy lý do học hành nên đã ở lại phòng cờ suốt một tiếng.

Sau tám năm, Vệ Dĩ Hàm lại bước chân vào căn phòng cờ, ký ức tràn về.

Khi nói chuyện, hai người bắt đầu nhắc đến thời đi học.

Vệ Dĩ Hàm nghe Thương Thời Thiên từng học tiểu học công lập, cảm thấy rất bất ngờ.

Đây là lần đầu tiên cô biết điều này, kể từ khi kết hôn với Thương Thời Thiên.

Thương Thời Thiên bỗng thấy hoài niệm, đề nghị dẫn cô đến thăm ngôi trường năm xưa.

Vệ Dĩ Hàm đồng ý.

Thế là sáng nay, hai người đến trường tiểu học mà Thương Thời Thiên từng học — Trường tiểu học trực thuộc.

Trường này là một trong những trường tiểu học công lập tốt nhất Đông Thành, có đội ngũ giáo viên mạnh, môi trường học tập tuyệt vời.

Dù không theo mô hình giáo dục tinh anh như trường quốc tế mà Vệ Dĩ Hàm từng học, nhưng lại rất phù hợp với phương châm dạy học của Thương Dữ Phượng.

Vệ Dĩ Hàm nghĩ, có lẽ vì môi trường ảnh hưởng nên thế hệ mới của Thương gia không tỏ ra kiêu ngạo trước công chúng.

Sau khi tham quan trường xong, đúng giờ ăn trưa.

Vệ Dĩ Hàm bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Tạ Mi, nhưng không nói gì.

Đợi ăn xong, cô mới nói với Thương Thời Thiên: "Chị có chút việc phải quay về xử lý, chiều nay không thể tiếp tục đi cùng em được."

Thương Thời Thiên nói: "Công việc quan trọng hơn. Chị cũng không cần lo cho em, em cũng phải về làm việc."

Công việc của cô đương nhiên là liên quan đến cờ vây.

Trước đây vì chưa có thân phận chính thức nên cô vẫn chưa dám hợp tác với Quan Dịch.

Giờ không cần ký dưới danh nghĩa của Vệ Dĩ Hàm nữa, không còn e ngại, nên đã chốt hợp tác.

Sau khi đưa Thương Thời Thiên về Thương gia, Vệ Dĩ Hàm lập tức quay về Tập đoàn Vệ thị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro