Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ep.1

Mưa rơi nhẹ nhàng trên con phố vắng của thành phố. Những ánh đèn đường vàng vọt phản chiếu trên mặt đường ướt, tạo thành những vệt sáng lấp lánh như vệt kim cắt ngang bóng tối.

Seon Yujae đứng dưới mái hiên của một quán cà phê cũ kỹ, khoác áo mưa đen, mắt nhìn về phía con phố. Anh lặng lẽ quan sát dòng người, không nói, không cử động nhiều, nhưng từng giác quan của anh đều căng lên, cảm nhận mọi chuyển động. Một thói quen đã được rèn luyện từ những năm tháng sống trong thế giới mafia – nhạy bén đến từng chi tiết.

Trong dòng người, một bóng dáng nổi bật giữa cơn mưa – Y/N. Cô mặc áo khoác màu kem, mái tóc dài ướt nhẹ ôm sát khuôn mặt, bước đi vội vàng nhưng vẫn giữ được sự duyên dáng. Trong tay cô là chiếc ô nhỏ, nhưng mưa khiến không đủ che kín. Cô không hề hay biết rằng từng bước chân của mình đang được theo dõi.

Yujae nghiêng người, hít một hơi dài. “Cô ấy…” – giọng nói trầm, lạnh lùng – “khác với tất cả những người khác.”

Bất ngờ, một nhóm thanh niên say rượu xuất hiện, chắn đường cô. Họ cười cợt, giọng lơ lớ:
“Ê, cô gái, đi đâu mà vội thế?”

Y/N giật mình, lùi lại một bước. Trái tim cô đập thình thịch. “Xin… xin lỗi, tôi phải đi…” – cô nói, cố giữ giọng bình tĩnh.

Nhưng Yujae đã xuất hiện. Anh bước ra từ bóng tối, dáng người cao, bước đi âm thầm nhưng mạnh mẽ. Một ánh mắt sắc bén quét qua nhóm thanh niên. Chỉ trong giây lát, bọn họ im bặt, cảm giác bị kiểm soát và đe dọa tràn ngập.

“Mau… biến đi.” – Yujae nói, giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực.

Nhóm thanh niên quay lưng bỏ chạy, để lại con phố vắng. Yujae hít sâu, bước đến gần Y/N. Anh cúi thấp, giọng dịu hơn:
“Cô ổn chứ?”

Y/N nhìn anh, vừa kinh ngạc vừa biết ơn: “C… cám ơn anh… tôi… tôi ổn rồi.”

Anh chỉ gật nhẹ, ánh mắt thoáng buồn, rồi quay đi mà không nói thêm lời nào. Nhưng trong lòng anh, có một cảm giác lạ lùng, ấm áp len vào từng ngóc ngách vốn đã đóng băng của trái tim: muốn bảo vệ cô, muốn gần cô.

Đêm đó, Y/N không ngừng nghĩ về người đàn ông bí ẩn. “Anh ta là ai nhỉ? Sao mình lại cảm thấy yên tâm khi anh ấy đứng đó… dù ánh mắt có phần lạnh lùng?” Cô tự hỏi, rồi nhún vai, tự mỉm cười với chính mình.

Còn Yujae, khi trở về căn phòng tối trong trụ sở băng đảng, anh nhắm mắt, nhấn mạnh một điều:
“Không được… không thể để tình cảm chi phối. Cô ấy… không nên biết sự thật.”

Nhưng định mệnh đã bắt đầu len lỏi, và từ hôm đó, cuộc đời hai người, vốn khác biệt hoàn toàn, bắt đầu có những sợi dây vô hình kết nối. Một sợi dây vừa ngọt ngào, vừa đầy nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro