Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cách một cái màn hình máy tính nhưng Alan vẫn nhận ra thái độ đang có dần sự khó chịu của Wine. Cũng dễ hiểu thôi, khách hàng muốn hợp tác với mình lại chê mình không có năng lực thì có bực không. Y không biết nói thế này có làm gã đồng ý yêu cầu không nhưng cứ thử trước rồi tính.

" Tất cả những gì anh nói nãy giờ không phải do anh lo sợ bản thân không có đủ khả năng để nhận hay sao. Chẳng khác gì những kẻ hèn nhát đâu, chưa đánh đã thua rồi " _ Alan

" ... " _ Wine

" Anh sợ Victim là sợ cái sự lớn mạnh của hắn à. Tôi chưa từng nghĩ rằng anh sẽ từ chối yêu cầu của tôi vì lí do đó đâu, có một chút thất vọng đấy " _ Alan

" ...Vậy thì trong cả chục sự lựa chọn, tại sao anh lại chọn Mudol mà không phải ai khác? " _ Wine

" Vì tôi tin vào mức độ bảo mật thông tin khách hàng của anh, vậy mà giờ anh lại từ chối. Có phải anh sẽ bán thông tin của tôi và đơn hàng này cho Victim để nhận được số tiền cao hơn phải không? " _ Alan

" ... " _ Wine

" Anh muốn thừa nhận là mình không đủ khả năng à, yếu kém thế? " _ Alan

Wine có đôi lời muốn nhắn gửi Alan.

Nhét chữ vào mồm bố mày ít thôi.

Và đó chỉ là suy nghĩ chứ gã chưa nói ra, từ đầu đến giờ gã có nói là không thể làm đâu. Nãy giờ gã chỉ đang cân nhắc giữa lợi ích và rủi ro. Thế mà Alan lại xem đó là biểu hiện của việc không muốn làm.

Gã biết rõ là y chỉ đang khiêu khích để trong phút nóng vội mà đồng ý. Dù không đưa ra quyết định quá cảm tính nhưng gã sẽ vẫn đồng ý.

Nói rồi, có tiền thì làm, hơn nữa, gã thực sự muốn sở hữu một món vũ khí công nghệ đến từ tập đoàn của Victim. Chỉ cần có một cái thôi cũng đủ để nghiên cứu rồi tiến hành nâng cấp hệ thống vũ khí của Mudol rồi

Còn nếu hỏi Alan là tiền đâu để trả cho Wine thì câu trả lời là đến từ túi tiền của Victim. Chuyển hướng từ tiền của ngân hàng sang tiền của một mình cá nhân Victim.

" Tôi đồng ý, đừng nói nữa " _ Wine

" Vậy nhớ mang hợp đồng đến bệnh viện ở đường Omiver, bệnh viện mà tôi đang ở " _ Alan

" Khi nào? " _ Wine

" Anh sẽ có hai mươi phút để đến tính từ bây giờ " _ Alan

 "  Nhưn- " _ Wine

 " À mà tôi không chấp nhận người đại diện đâu, anh phải đến đây " _ Alan

Đồ mất nết.

Y đang ở ngay bệnh viện nên chẳng tốn thời gian còn Wine đang ở cái xó nào thì y không quan tâm. Miễn sao đến đúng lúc thì không hủy.

Cuộc trò chuyện kết thúc, y gập màn hình laptop lại rồi nhìn thẩn thơ. Được vài phút thì Red đã mở tung cánh cửa đi vào với ba ly nước trên tay.

Ăn gì ăn nhiều thế. Hết ăn ở nhà, ăn bánh, ăn đồ của y rồi giờ còn làm thêm ly nước nữa. Không thấy no à.

Khác với Alan đang ung dung ngồi chơi xơi nước thì một bên khác. Wine thật sự phải phóng xe hết ga hết số để đến nơi, gấp quá chẳng nhờ ai chở được nên tự đi cho nhanh.

Khi đến nơi rồi thì gã không hề nhận được một câu chào tử tế, cũng chẳng có gì cả, không có một ly nước, càng không có nổi một chiếc ghế để ngồi. Cáu.

Nó khá là khó chịu đấy, ừ thì với lí do đang bị ngộ độc nên có thể hiểu một chút nhưng tại sao cái cách y nhờ vả như thể đang ra lệnh vậy.

Phải tới khi gã lấy hợp đồng ra thì y mới nói đôi ba câu rồi xong, đi về. Những gì cần nói khi nãy nói hết rồi.

Nhìn chung thì hợp đồng trông như sau:

Đại diện bên A : Alan Becker
Đại diện bên B : Wine
Nội dung : Giải cứu The Second Coming vào ngày 16 tháng 12 cùng năm.
Điều khoản :
  1. Bên A và bên B phải bảo mật về hợp đồng.
  2. Bên A có trách nhiệm cung cấp đầy đủ thông tin cần thiết cho bên B.
  3. Bên B sẽ chịu trách nhiệm cho bất cứ sự cố nào phát sinh trong giao dịch.
  4. Bên B không được để bất cứ thương vong nào xuất hiện trong quá trình thực hiện.
  5. Bên A và bên B không được tự ý thay đổi hợp đồng, hủy bỏ hợp đồng mà không thông báo.
  6. Bên A sẽ thanh toán theo mức tiền đã định cho bên B.

*Nếu một trong hai bên vi phạm điều khoản sẽ phải đáp ứng theo mức bồi thường mà bên còn lại đưa ra.
Hợp đồng sẽ chấm dứt vào ngày 17 tháng 12, nếu bên B thất bại sẽ phải bồi thường hai lần mức giá định sẵn.

 " ... " _ Wine

Dù nói là cùng đồng ý nhưng thực tế thì thế này thì hơi khó rồi, đặc biệt là điều khoản số 4. Tại sao Alan không muốn có người chết? 

Y thì vẫn bình thường, hợp đồng đã kí rồi, mọi thứ xong xuôi thì đi về thôi. Y mặc kệ việc Wine nghĩ gì về những điều khoản mà y đưa ra.

Về cái điều khoản thứ tư, y có lí do để làm vậy.

Vì khả năng cao sau này sẽ cần tới sự can thiệp của pháp luật, vậy nên y nên chuẩn bị một hồ sơ xanh sạch đẹp thì hơn.

Muốn hay không thì cũng phải thừa nhận rằng  Victim đã vi phạm pháp luật rồi. Bắt cóc và bạo hành trẻ chưa vị thành niên. Và y cũng vậy. Trộm cắp, làm giả thân phận.

Kệ nó đi, Alan là con người, không phải người que, không sinh ra hay lớn lên ở Outernet nên pháp luật ở đây gần như bằng không trong mắt y.

Từ khi Alan trở thành một người que, xuyên vào chiếc máy tính và đến với Outernet. Không một giây phút nào y nghĩ rằng y là một người que, y tự biết rằng bản thân rất khác biệt, không giống như TSC, TCO, hay TDL.

Đúng là bọn chúng cũng khác nhưng chúng vẫn là người que, còn y là một con người hẳn hoi. Y chỉ xem đây là một trải nghiệm đáng nhớ thôi.

Đó là lí do mà y thường xem nhẹ giá trị mà những người que tạo ra, không muốn dành thời gian để hiểu cho họ. Điển hình là cách mà Alan đối xử với KO.

Alan chưa bao giờ coi bản thân ngang hàng với những người que. Luôn có khoảng cách trong suy nghĩ.



_______________
Cám ơn vì đã đọc

Tôi nghĩ là mình đang gặp vấn đề trong việc xưng hô giữa các nhân vật, quy tắc xưng hô là cái gì? Đọc quài mà không hiểu :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro